Ta Sinh Tồn Ở Thời Tận Thế Cùng Hệ Thống Chó Má

Chương 26: Căn cứ Cự Xà bị tấn công phần 4




Sau một vài phút sau, Lưu Thiết bước lại chổ mọi người. Hắn cầm vũ khí lên rồi đi lại gần nói

" Tôi sẽ giúp các người thoát khỏi đây, cứu cái người tên Lưu Giai đó nữa"

" Thật sao? Anh nói thật sao " cô y tá vui mừng hỏi lớn, lòng đầy cảm kích anh

" Thật, giờ chúng tôi sẽ lên tầng trên các người cứ ngồi im đây khoá cửa chắt lại chừng nào nghe tôi mở cửa hả đi ra " Lưu Thiết nói xong quay ra bước đi

“Cẩn thận đấy!” cô y tá nhìn anh vẽ mặt lo lắng" bọn chúng rất kinh khủng, chúng giết người không chớp mắt."

" yên tâm bọn đây không yếu đâu "A Cương nghênh mặt cao tận trên trời

Nói xong cả đám Lưu Thiết quay đi bước ra khỏi căn phòng người tầng 3.bọn họ nhanh chóng di chuyển lên tầng trên

Trên tầng 4 của bệnh viện căn cứ Cự Xà có hơn 10 người lính đang bắt giữ những thanh niên trai tráng khoẻ mạnh của căn cứ, họ bị đánh bầm dập, cơ thể bầm tím, có rất nhiều người bị thương.

Có người còn bị bắn chết tại chổ mắt người nằm dưới đất trớn lên như đang rất khốn khổ

Những tên cầm súng đi vòng bọn húng hút thuốc rồi tán gẫu

" Này anh Cưu đại ca đang làm gì trển vậy?" một kẻ cầm súng đang đứng canh thì nói với người đang ngồi hút thuốc

Mặt người hút thuốc dữ tợn ngay mắt trái hắn có một vết sẹo dài

" Tao làm gì biết chắc đang hưởng thụ con nhỏ chủ căn cứ rẻ rách này rồi" hắn vừa nói vừa cười lớn, rồi những tiếng cười khác bắt đầu vang lên những tên lính canh nghe lời nói của Cưu mà phọt cười

Họ đang cười vui vẻ có một giọng cậu trai trẻ mặt đầy hung dữ nói to " các người đừng hòng đụng vào chị Lưu Giai, bọn tôi sẽ giết các người "

Cậu trai kia tức giận quát to, bỗng một người đang ông trung niên tay hắn đã đứt lìa một cánh chỉ còn một cánh tay, hắn vội lấy tay bịt miệng cậu trai này" Lưu Kiệt bình tĩnh, mau cẩn trọng lời nói, hiện giờ chúng ta đang tình thế lưỡng nan không thể manh động" người trung niên nói nhỏ với Lưu Kiệt,

Cậu ta đáp ngay" Nhưng mà…bác Trung" Lưu Kiệt chưa kịp nói xong đã thấy người đàn ông trung niên được Lưu Kiệt gọi lag " Bác Trung" ông ta quỳ xuống xin lỗi vội những người canh gác " hehe xin lỗi các anh cháu tôi ngộ nghĩnh quá, nó còn nhỏ không biết nói nặng nhẹ xin các vị thương cho " vừa nói ông ta vừa lấy hai tay vang lại

Kẻ được người khác gọi là anh Cưu khuôn mặt bắt đầu điềm tĩnh, đứng lên nhìn bọn họ," ngươi nghĩ chỉ ba hoa lời xin lỗi là có thể làm ta nguôi cơn giận sỉ vã này" hắn nhìn Bác Trung nói một cách điềm tĩnh nhưng tràn đầy sát khí. truyện teen hay

" Ta…ta có thể làm gì cho ngài bớt giận" Bác Trung nhẫn nhục chịu đựng nói

Anh Cưu bắt đầu lôi cây súng ngắn ra, hắn liếm đầu súng giọng đầy gian tà nói, khuôn mặt bắt đầu biến thái b, lưỡi hắn dương ra liếm dọc cây súng, khuôn mặt ực lên sự biến thái, đôi mắt đẫm sự sát khí, hắn nói lớn lên" Muốn ta tha cho thằng nhóc này cũng được nhưng… ngươi phải tự kết liễu mình đi" hắn vừa nói vừa đưa cây súng chỉ vào đầu của bác Trung.

Một cảm giác có gì đó đang chĩa trước mặt làm bác Trung run người dù gì cũng là con người ai trả có sự sợ hãi vì cái chết

" Bác Trung đừng đừng con làm con chịu" Lưu Kiệt ngồi phía sau vin vay bác Trung sô đẩy đồi cướp cây súng

Bác Trung chưa kịp suy nghĩ, bỗng nghe một tiếng “bằng” từ xác bên tay phát ra, ông ta đột ngột nhìn về phải sau thấy một cảnh tượng làm ông ta bất ngờ, Lưu Kiệt bị hắn bắn vào mình, cậu ta ôm lấy chổ vết bị bắn máu cứ không ngừng chảy ra từng dòng

Bác Trung thấy vậy liền bò lại chôr Lưu Kiệt nằm, gương mặt ông bây giờ không còn điềm tĩnh nữa, ông ta rơi những giọt lệ

" Lưu Kiệt cháu… Chau có sao không, mau mau bịp vết thương lại" Ông hoảng hốt cả lên

Lưu Kiệt dịnh tay ông lại cứ như đang khuyên nhủ ông đừng quá sức cậu ta giọng nói yếu ớt phát ra" B…ác …bá…c T…ru…ng cháu chắc sẽ không ổn, bác cố gắng sống sót nhé, bảo vệ chị c…ơn" nói xong Lưu Kiệt bất tỉnh đi

Bác Trung thấy vậy mặt đầy uất hận, khuôn mặt giận dữ, ông ta hận vì không bảo vệ tốt được đứa cháu trai này cũng không bảo vệ được đứa cháu gái yêu quý của mình ông ta ngồi phịch xuống đất suy nghĩ về những điều trong quá khứ, " ta xin lỗi anh hai, ta không bảo vệ được hai đứa cháu của mình " ông ta gào thét tên Lưu Kiệt giọng lớn vang tới tầng 5

Ở tầng 5 chỉ có một người đàn ông tay hắn được trang bị một bộ móng làm từ dao dài, khuôn mặt đầy máu me, hắn chỉ bận một lớp áo ở ngoài phần dưới hắn đã không có mảnh vãi, hắn hút một điếu thuốc, khươn mặt hắn đầy tận thưởng nhìn xuống phía dưới sàn nhà, có 2 thân xác người phụ nữ nằm đấy, họ không mảnh vãi che thân, thân xác họ toàn máu me, họ nằm tức tưởi không chớp mắt, hắn nhìn xuống cái xác rồi nói với giọng điệu đầy sự khinh biệt " mấy con điếm thối không làm ta hứng thú, thua tiểu mĩ nhân của ta " hắn vừa nói vừa nhìn qua góc bên phải căn phòng, chổ đó có một cái lồng sắt nhốt một cô gái, cô ta cao tầm 1m7, thân hình nuột nà săn chắc, ba vòng gọi là siêu chuẩn, cặp tâm hồn không ai bàn cải, đồ cô ta đã bị rách nhiều chổ, khươn mặt cô ta đầy sự mệt mỏi. Nói không để ý xung quanh cô gái là những thanh sắt như cái lòng nhưng lạ thay có những chiec ray nhọn được bao phũ khắp thanh sắt

Kẻ đang ngồi trên ghế bắt đầu nói " Tiểu mĩ nhân em cố gì phải làm thế càng chống chịu, càng làm em suy sức thôi, mau cởi bỏ dị năng ra đây chơi với anh nào" Hắn tay mặt đầy biến thái, nhìn cô rồi liếm môi, cái lưỡi hắn ta đầy sự ghê tởm

Cô gái này chính là Lưu Giai là chủ của căn cứ Cự Xà cô ta đang bị nhốt trong lồng sắt nhưng vì muốn bảo vệ bản thân nên cô ta đã nhanh chí dùng dị năng của mình là tạo ra thực vật để bảo vệ bản thân, cô ta chô rễ rai bao quanh thanh sắt bên trong rai có chất độc làm tê đi hệ thần kinh khi có người tiếp xúc với đầu nhọn của rai

Nhưng vì cầm cừ cả hai ngày trời cô ta đã mất gần hết sức cộng thêm cái đói đã làm cô ta sắp kiệt quệ đi " Dù ta có cạn hết năng lực ta cũng sẽ không để ngươi làm ô uế ta, nếu ta sống sót ta sẽ báo thù cho các tỉ muội giết ngươi rồi treo xác trước căn cứ " giọng cô cạn kiệt yếu ớt nói từng chữ khó khăn

Hổ đang ngồi chổ đó nghe được những lời của Lưu Giai, hắn bắt chợt cười to ra " kkkk, ả đàn bà này sắp chết còn mạnh miệng, đừng nghĩ ta thương ngươi, cô chỉ là trò tiêu khiển cho ta" hắn vừa nói vừa đứng lên, bỗng hắn nhìn về phía cô rồi bộc phát một luồng khí tức, làm cô ọp máu tại chổ, " Thú vị không hả tiểu mĩ nhân, biết uy lực của ta rồi chứ, ngươi không đủ giết ta đâu " hắn ta sau khi thấy Lưu Giai ọc máu ra liền đắt ý nhìn nói