Đang lúc một đám người lén lút thảo luận đêm qua xảy ra chuyện gì, một nữ sinh cầm điện thoại sợ hãi kêu lên một tiếng:
“Từ từ Thẩm Thanh! Trên mạng có người bôi đen cậu!”
“Cái gì? Ở đâu?” Địch Văn Quân lấy điện thoại ra.
“Trên Weibo, có một Đại V hơn 1000 vạn fans, còn có hình ảnh.” Nữ sinh cau mày nói.
“Tôi xem xem.” Tất cả mọi người xung quanh đều lấy điện thoại ra.
Thẩm Thanh cũng lấy ra, thấy được cái Weibo kia.
Giải trí bát quái V: Người này là kẻ lừa đảo, đúng cái nào chứ?
Không những tag Thẩm Thanh, còn tung chín bức ảnh.
Thẩm Thanh click mở nhìn xem, bên trên là lịch sử trò chuyện xem bói đầu tiên của cô, phía sau chính là tình huống của Giải trí bát quái.
Bức ảnh đầu tiên:
Bát quái: Đại sư, đời này tôi có có thể phát tài không? Sinh thần bát tự của tôi là xxxxx.
Thẩm Thanh: Không thể.
Bái quái: Vậy sự nghiệp của tôi thế nào, đại sư? Chuyện gần đây tôi làm có thành công hay không?
Thẩm Thanh: Sự nghiệp chưa đến thời cơ, chuyện gần đây làm cần phải cẩn thận.
Còn có mấy vấn đề nhỏ không liên quan, Thẩm Thanh đều trả lời theo tình hình thực tế.
Ảnh phía dưới là tình huống chân thật của Giải trí bát quái.
Bên ngoài giống như Thẩm Thanh nói, trên Baidu có thể đối được sinh nhật.
Che giấu một vài thông tin tư mật và giá trị nhân khí cùng tài phú của anh ta.
Người bình luận phía dưới:
[Biết anh trai Bát quái kiếm bao nhiêu tiền quảng cáo không? Là số tiền cả đời cô cũng không thấy được.]
[Đây còn gọi là chưa đến thời cơ? Không có tiền?]
[Tính cái gì đây, tôi nhìn cũng xấu hổ. Tôi còn là người xem bói miễn phí thứ chín của cô ta, không cần nữa, ai muốn tôi chuyển cho không?]
“Mẹ kiếp thật vô sỉ! Bọn họ nhất định là kết phường bôi đen nữ thần!” Một nam sinh nói.
“Đúng vậy, chờ tôi đi đánh mặt bọn họ, xé chết bọn họ!”
Tra Tố nói: “Đừng! Chúng ta phải văn minh, không thể làm mất mặt trường học.”
“Ừm ừm, được! Dùng bản lĩnh văn học của tôi mắng chết bọn họ! Yên tâm!” Nữ sinh đỡ đỡ mắt kính.
Thẩm Thanh nhìn một đám người lòng đầy căm phẫn nói: “Cảm ơn mọi người.”
“Ai dà, đừng khách sáo! Trong lớp có nhân vật thần kỳ như vậy ai không cung phụng chứ!” Tra Tố xua xua tay, tùy tiện nói, huống hồ bọn họ biết Thẩm Thanh có bản lĩnh thật.
“Đúng vậy, đúng vậy!” Những người còn lại phụ họa.
Thẩm Thanh bị bọn họ ủng hộ cũng mang theo chút hứng thú, cô rất tin tưởng mình không tính sai, vậy thì có lẽ Giải trí bát quái này có vấn đề. Chẳng qua việc này đơn giản, đợi cô nhìn là biết, nghĩ như vậy cô mở Album của Bát quái ra.
“Thanh Thanh, cậu đang làm cái gì?” Địch Văn Quân tò mò hỏi.
“Tìm ảnh của người này.” Thẩm Thanh trả lời, ngón tay mảnh dài nhanh chóng lướt trên màn hình.
“Được.” Địch Văn Quân gật gật đầu, đột nhiên quay người lớn tiếng nói: “Mọi người tìm ảnh chụp của Đại V này cho Thanh Thanh trước, sau đó để Thanh Thanh tính một quẻ là sẽ biết.”
“Được!” Phía dưới đồng ý một mảnh.
Một đám người vừa lý luận với anti fans vừa vận dụng các loại phương thức tìm tòi tra hình ảnh, chỉ chốc lát sau đã có người kêu to: “Tôi tìm được rồi!”
“Cái này ảnh chụp từ rất lâu rồi, còn là ảnh chụp chung cùng minh tinh, có được không?” Người đó cầm điện thoại đi đến hỏi.
“Có thể.” Thẩm Thanh nhận lấy nhìn thoáng qua trực tiếp kết luận tin tức sinh thần người này đưa ra là giả, tướng mạo của anh ta tính lên còn không tốt bằng lúc đầu, chẳng qua dùng biện pháp đầu cơ trục lợi mới có thể nổi tiếng.
Cô nói thẳng: “Sinh thần của người này không phù hợp với trên mạng, phỏng chừng là giở trò bịp bợm.”
“A? Vậy làm sao bây giờ?” Địch Văn Quân nói.
“Không sao.” Thẩm Thanh bấm đốt ngón tay: “Chờ tớ tung tin ra ánh sáng trên mạng.”
Mà chủ nhân phía sau Giải trí bát quái thấy Thẩm Thanh không có phản ứng gì, đắc ý dào dạt đăng Weibo:
Giải trí bát quái V: Cho dù tôi làm chuột bạch thí nghiệm cho mọi người, mọi người cũng đừng mắng cô ấy nữa, xem cô ấy là con gái nên không so đo nữa. Hôm nay đề cử cho mọi người một đại sư làm tôi tin phục chân chính, chúng tôi quen biết từ khi chưa nổi tiếng, đại sư giúp tôi giải quyết rất nhiều khó khăn, bây giờ đại sư nói với tôi không muốn để mọi người bị lừa, cho nên mới đăng ký Weibo giải đáp cho mọi người @Thanh Thủy.
Anh ta nói như vậy rõ ràng đẩy Thẩm Thanh lên đầu ngọn sóng khác, bởi vì anh ta nhắc nhở là nữ sinh, fans càng mắng ác hơn.
Một số fans ấn vào tài khoản của Thanh Thủy bái thần, phát hiện thật sự là một Weibo vừa đăng ký, chỉ có một bài tuyên bố “Giải đáp nghi hoặc huyền học”. Có fans tò mò đi vào bình luận, đại sư trả lời rất nhanh, nói rõ đạo lý, đi vào trọng điểm, rất nhanh đã tăng một đống fans.
Thẩm Thanh cũng không biết được, cô bấm đốt tay xong trực tiếp tuyên bố trên Weibo: “Báo sinh thần bát tự giả, thật ra anh tên Vương Đại Đậu, sinh ra vào xx/xx/1990, sinh thần giả còn che lấp vận đen của anh. Một đời này của anh vốn là mệnh cách nghèo khổ, chẳng qua dùng biện pháp không thể gặp người mới chậm rãi tốt lên. Vị huyền học đại sư bên cạnh anh cũng không cần nhiều lời, ác giả ác báo, nếu hôm nay trời mưa thì để ông ta chờ đi.”
Giải trí bát quái nhìn Weibo này của cô trong lòng hoảng hốt, người khác cũng không biết, tên của anh ta thật sự là Vương Đại Đậu, đi ra từ vùng núi nghèo khó, từng đi học, từng làm phục vụ, từng xây dựng sự nghiệp, mỗi lần đều thất bại không còn một xu.
Sau khi gặp được đại sư thì đổi tên thành Vương Phi Ưng, lại sửa sinh nhật trên hộ khẩu mới có thể kiếm được tiền, loại ấm no có thể sống qua ngày làm anh ta không hài lòng, xin đại sư xoay vận hoàn toàn, tuy làm chuyện kia quỷ dị khủng bố, nhưng kết quả vẫn rất tốt, trực tiếp một bước lên trời, mỗi ngày tuyên bố một vài đồ vật giả dối hư ảo là có thể sống sung sướng nằm đếm tiền!
Nhưng bây giờ, gốc gác đã bị người lột sạch, anh ta cũng không cảm thấy “biện pháp không thể gặp người” là bịa, cô thật sự đã biết!
Anh ta thuận tay đổi giao diện một chút, bình luận dưới Weibo đang đoán anh ta làm chuyện đổi vận gì, thậm chí đã có người hỏi có phải đến Thái Lan thỉnh búp bê hay không.
Anh ta làm bộ vô cùng tự tin phản bác Thẩm Thanh, ổn định một phần fans não tàn, sau đó nhanh chóng liên lạc với đại sư.
Lúc anh ta gọi điện thoại, một cơn gió lạnh thổi vào trong, anh ta run rẩy đi đến bên cửa sổ.
Hoá ra bầu trời trong xanh biến thành âm u từ khi nào, đang tí tách đổ mưa nhỏ.
Anh ta nôn nóng nghe tiếng “tút tút tút” trong điện thoại, không biết vì sao kéo dài một hơi, đợi đối diện nhận máy mới buông sự bất an kia.
“Đại sư, Thẩm Thanh kia…” Anh ta vội vàng nói.
“Đừng nóng vội, đừng nóng vội.” Tiếng của đại sư hơi kích động, lắng nghe còn có thể nghe tiếng “rẹt rẹt” mặc quần áo: “Tôi vừa nhận một đơn lớn vô cùng, đang chuẩn bị ra ngoài, chờ tôi kết thúc thì sẽ xem chuyện kia cho cậu.”
“Nhưng đại sư, Thẩm Thanh kia nói hôm nay ngài không nên ra ngoài…” Anh ta nghĩ đến quẻ Thẩm Thanh bói, vội vàng ngăn trở.
“Cô ta nói cái gì chứ, một bé gái… ai, bên ngoài đổ mưa lúc nào vậy?” Đối diện truyền đến tiếng bật ô xôn xao.
“Tôi nói với cậu này, phải ổn định, đừng để người ta nói một câu là lộ ra chân tướng…” Tiếng đóng cửa vang lên.
Giải trí bát quái thất thần đồng ý, nghe tiếng ô che mưa mở ra “cạch” một tiếng, sau đó là âm thanh “bùm bùm” cùng tiếng hô thảm thống, cách điện thoại đều cảm nhận được da đầu tê dại.
“... Alo, alo? Đại sư?” Anh ta sửng sốt trong chốc lát, ôm một tia hy vọng nhỏ giọng kêu lên.
“Đại sư không sao chứ? Đại sư!” Anh ta hô vài tiếng, cầm ô chuẩn bị phóng ra bên ngoài.
Tuy anh ta có quan hệ giao dịch với đại sư, nhưng tốt xấu gì cũng có không ít tình cảm, giờ phút này làm gì có đạo lý thấy chết không cứu.
Nghĩ vậy anh ta đặt tay trên then cửa chuẩn bị mở cửa ra, phía sau đột nhiên truyền đến một âm thanh mơ hồ:
“Hì hì… Ba… Đừng đi…”
Một đôi bàn tay dính nhớp lạnh băng ôm lấy cổ anh ta.
…
Sau khi Thẩm Thanh tính xong quẻ thì biết kết quả của bọn họ, lúc này nhìn mấy chục đôi mắt, đành phải nói ra trước.
“Oa! Đại sư kia thật sự là ở ác gặp dữ, lát nữa có phải sẽ lên tin tức không?” Địch Văn Quân chớp mắt.
“Có lẽ?” Tra Tô lướt điện thoại.
“Đúng rồi, Thẩm Thanh, vừa rồi người thứ chín xem bói đổi ý từ bỏ rồi, tôi đã đoạt lấy rồi.” Tra Tố cười tủm tỉm nói.
“Oa, cậu thật xảo trá, chúng tớ tích cực giúp nữ thần, cậu lại đoạt lấy! Tớ cũng muốn, a a a!” Một nam sinh kêu khóc.
“Ai mà không muốn chứ!!” Nữ sinh đeo kính là bộ dáng bị đoạt khi có lòng tốt.
Thẩm Thanh thấy bọn họ có xu thế càng ngày càng nghiêm trọng, nói: “Mỗi người trong lớp chúng ta một cơ hội, đều có thể miễn phí xem bói, hoặc là xin một lá bùa.”
“Hú! Thẩm Thanh, cậu tốt quá! Chúng tớ vĩnh viễn yêu cậu!” Nữ sinh đeo kính rống lớn một tiếng, làm giáo viên vừa vào cửa giật nảy mình.
“Các em đang làm cái gì?” Ông ấy nghi hoặc mà nhìn một đống sinh viên đang ghé vào cùng nhau.
“Không sao ạ, chúng ta vào học đi.” Có bạn học trấn định cười trả lời.
“Ai, ai, cậu xem này.” Nữ sinh dựa góc ở phía sau chọc chọc cánh tay của người cùng bàn, đè âm thanh vui sướng nói.
Vẻ mặt người ngồi cùng bàn sau khi xem không che giấu được ý cười đang chuẩn bị nói cho một người khác, lại bị ánh mắt tử vong của thầy giáo làm ngừng lại, đành phải lén lút lấy điện thoại ra gửi vào nhóm.
Điện thoại của Thẩm Thanh rung lên rất nhiều lần cũng không xem, cô biết trong nhóm gửi cái gì…
Đơn giản chính là tiểu khu nào đó có sét đánh người đi đường thành than đen, nhắc nhở thị dân ra ngoài chú ý an toàn linh tinh.
Cô cười nhạt, chưa để trong lòng.
Mà fans trên mạng của cô đã sợ ngây người, sôi nổi bình luận dưới Weibo của cô.
[Đại sư! Ngài quá lợi hại đi?]
[Cảm thấy có thể sửa tên là Thẩm • chuyên gia • tìm kẻ giả mạo.]
[Ngoại trừ thét chói tai, tôi không làm được gì hết!]
[Tôi lại bôi đen đại sư một lần nữa, tôi sẽ livestream ăn shit!]
[Tôi, tôi chuyển nhượng quẻ miễn phí mất rồi, có thể trả lại không?]
Phía dưới là Địch Văn Quân trả lời: [Mơ tưởng!]
Một nhóm anti fans khác không kéo được dùng quật cường cuối cùng mạnh mẽ nói: [Đại sư lợi hại như vậy, làm sao không tham gia “Thám hiểm nhà ma” bắt quỷ đi, nhất định phải làm người trong hiện thực không thoải mái.]
Có lẽ là làm người bệnh đau mắt, dưới bình luận này còn được tán đồng rất nhiều, đều dùng ngữ khí tôi mở rộng chính nghĩa, tôi là người qua đường tôi có lý đến để châm chọc.
Thẩm Thanh tự nhiên không biết, các bạn trong lớp cũng không nói cho cô, tự phát tạo thành tiểu đội tranh luận với anti fans.
Hôm nay chỉ có hai tiết buổi sáng, cho nên sau khi Thẩm Thanh tan học tạm biệt mọi người đi đến Thiên Diễn Tông.
Trôi qua một ngày một đêm, không biết nhóm sư điệt có học tập cho tốt hay không?
Cô gõ gõ cánh cửa đóng chặt trước mặt, hơi hơi mỉm cười.