Cứ như vậy, ba người cùng nhau đi về phía trước, bọn họ cũng không biết nơi nào có mãnh thú, chỉ có thể lang thang khắp nơi không có mục tiêu.
Nửa giờ sau, Cách Nhĩ bỗng nhiên chỉ vào một hướng cách đó không xa hô lớn: "Đằng kia hình như có bóng người!"
Giang Tiểu Phàm nhìn theo phương hướng mà Cách Nhĩ chỉ, đúng thật là nhìn thấy một người, lúc này người nọ đang quỳ rạp trên mặt đất gian nan bò sát, phía sau còn có một vệt dài bị kéo đi, hẳn là đang bị thương.
Người này đã bị thương, chắc là trước lúc đó hắn đã gặp phải thứ gì đó, có lẽ là con thú hung hãn nào đó, rất có khả năng là vậy. Nghĩ như vậy, Giang Tiểu Phàm quyết định hướng về phía bên đó đi đến.
Hơn nữa, cậu nhớ rõ trên thông báo trò chơi có nhắc đến một điều, hỗ trợ cứu giúp Sinh Tồn Giả có thể được khen thưởng.
Cả ba người nhanh chóng tiến đến gần đối phương lại bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người, đặc biệt là Cách Nhĩ vốn là người dẫn đầu đi trước nhưng trong nháy mắt đã dừng lại.
Chỉ thấy trong miệng ngươf kia đều là máu, cả khuôn mặt đều nhớp nháp dính đầy máu, phía dưới thân còn kéo lên theo vệt máu thật dài dường như người này đã bò đi như thế rất lâu, bởi vậy có thể thấy đối phương trông vô cùng thống khổ.
Cách Nhĩ nhìn thảm trạng của người trước mặt, cuối cùng không chịu nổi phải quay mặt nôn mửa.
Giang Tiểu Phàm lại không có phản ứng gì nhiều, chỉ ngồi xổm xuống bên cạnh người nọ quan sát kỹ rồi nói: "Là do ngày hôm qua uống ngụm nước kia nên mới thành như vậy, thế nhưng sống được đến bây giờ cũng không dễ dàng gì."
Người nọ thật sự không nghĩ đến việc còn có thể gặp được người sống, hơn nữa còn là hai người mà ngay từ đầu đã bị bọn họ vứt bỏ.
Đồng thời khán giả trước màn hình cũng không ngờ đến sự xuất hiện của Giang Tiểu Phàm, khán giả bị bọn họ dọa cho sợ đến ngây người.
Đặc biệt là những người vốn đã xem được màn khủng bố thê thảm đầy máu me trước kia. Thật sự so với bộ dạng của đám Giang Tiểu Phàm hiện tại có một sự tương phản rất lớn, Giang Tiểu Phàm bọn họ từ đầu đến chân đều không hề hư tổn một sợi tóc, điều này làm cho đám khán giả ngây ngẩn cả người, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.
Khi nhìn thấy tượng đất đang đỡ Cách Nhĩ, con mắt của đám khán giả càng trợn to.
【 đuma, không phải nói đoàn diệt rồi sao? Vậy mà còn có người sống sót!!!? 】
【 mau mau nói chút ít cho tôi nghe đi, cái anh đẹp trai tóc trắng kia xuất hiện khi nào vậy? Tại sao tôi không nhớ là có hắn! 】
【 tôi cũng không nhớ rõ, người đẹp như vậy, không thể nào tôi sẽ quên mất hắn! Chắc chắn tôi sẽ lập tức phóng qua phòng phát sóng trực tiếp của hắn đặt gạch hóng xem! Cho nên lúc đầu thật sự có 31 người hả? 】
【 không có xuất hiện nha, tôi khẳng định rằng lúc đầu hắn không có lộ mặt! Bây giờ tôi lập tức bay qua phòng phát sóng trực tiếp của hắn xem!】
【 Tôi chú ý được một điểm đặc biệt, mấy người không nhìn ra sao? Tại sao cái tên nhóc thích chơi bùn kia vẫn chưa chết? Rồi cái người tên Cách Nhĩ bị rắn không khổng lồ cắn trúng chân nữa, bộ hắn trúng độc rắn nên bất tử hả? Có ai đã xem phòng phát sóng của họ không?】
【 đừng hỏi, từ lúc nhìn thấy tên ngốc kia ngồi nghịch bùn tôi đã thoát ra khỏi phòng rồi, số người online là 0, hỏi cũng chẳng ai biết đâu.】
【 tôi giống y như trên, tôi rời phòng phát sóng của Cách Nhĩ, số người online trong đó cũng dần giảm bớt, chúng tôi đều cho rằng hắn chắc rồi, chẳng lẽ con rắn đó không có độc?】
Khán giả một bên trò chuyện thảo luận, một bên dần dần tản ra bắt đầu tiến vào phòng phát sóng của cả ba người.
Nhưng rất mau đã có người phát hiện ra, phát sóng trực tiếp ở phòng Giang Tiểu Phàm và Cách Nhĩ là rất bình thường, nhưng đến người đàn ông tóc trắng kia lại xuất hiện dị thường, bọn họ không tìm thấy phòng phát sóng của người nọ.
Cùng lúc đó, một chiếc cabin màu bạc xuất hiện từ đâu ra lớn như một quả trứng chim, bên trong chiếc cabin màn hình chính giữa biểu thị dòng chữ — khoang phát sóng trò chơi trực tiếp khu vực cằn cỗi.
Bên trong Cabin rộng lớn tựa như bãi đất trống cùng với chiếc bàn dài hình bầu dục, có không ít người toàn thân mặc bộ đồ lao động màu trắng ngồi bên cạnh bàn. Vách tường chung quanh bọn họ trèo lên màn hình thật lớn, trên hình hình là những khung hình nhỏ được phân chia ra, mỗi một khung hình nhỏ đều xuất hiện một người khác nhau.
Lúc này, một người đàn ông khác nhìn chằm chằm màn hình hỏi: "Người tóc trắng này xuất hiện khi nào vậy? Lúc đầu không phải chỉ có 30 người thôi sao? Trước mắt đã có 27 người bỏ mình, tại sao bây giờ lại lòi ra thêm một tên?"
"Đạo diễn, tôi vừa mới tra được, sự xuất hiện của hắn có hơi kỳ lạ, bản thân hắn không có phòng phát sóng độc lập, là hắn đột nhiên xuất hiện trong phòng phát sóng của Giang Tiểu Phàm. Thời điểm xuất hiện, phòng phát sóng của Giang Tiểu Phàm bị sập tối ngắn ngủi trong vài phút rồi khôi phục trở lại bình thường, khi ấy người đàn ông tóc trắng kia đã xuất hiện bên cạnh vũng nước kia."
Một cái nhân viên công tác đứng lên nói: "Có lẽ chúng ta nên yêu cầu cho xem xét về người chơi Giang Tiểu Phàm, có khả năng sẽ phát hiện ra manh mối. Nhưng mà yêu cầu xin xem xét phải được chủ hệ thống cấp quyền hạn."
Đạo diễn mang mắt kính gật gật đầu: "Tôi sẽ đi, các cậu tiếp tục canh chừng đi."
Nói xong đạo diễn liền rời đi.
Đạo diễn mở khoang phòng phát sóng trực tiếp ra, một mình điều khiển xe bay càng bay càng xa, rất nhanh đã mất hút trong không trung.
Trước mắt, khoang phát sóng trực tiếp như vậy còn có rất nhiều, rất nhiều...
......
Khu cằn cỗi ——
Giang Tiểu Phàm bọn họ gặp được một người đang bị thương nghiêm gọi là Hách Á, hắn cũng không nghĩ rằng trong giây phút giá trị sinh mệnh đang dần rút đi lại sẽ gặp được người sống sót khác.
Lại còn là hai người mà đám bọn họ đã bỏ rơi ở gần hang động của rắn khổng lồ.
Lúc ấy bọn họ còn cho rằng hai người này chắc chắn sẽ chết là điều không thể nghi ngờ, bởi vì khi đó một kẻ đã bị rắn cắn phải chân còn một kẻ khác thì chỉ biết nghịch bùn rồi ngủ.
Rõ ràng con rắn đã ở phạm vi rất gần hang động, chỉ chờ đêm buông xuống nó sẽ lại lao ra tìm kiếm thức ăn, mà tên nhóc đó vẫn có tâm trạng ăn rồi ngủ, cuối cùng thì cũng sẽ làm thức ăn cho rắn.
Nhưng mà có ai ngờ đến, hai người này không những không trở thành thức ăn trong miệng rắn mà trạng thái tinh thần hiện tại so với hôm qua còn tốt hơn gấp mấy lần bọn họ. Bọn họ rõ ràng đã kiếm được thời cơ bỏ trốn, thế nhưng cuối cùng vẫn chết, không thì bị thương thật nặng.
Chỉ là, hắn không nhớ rõ bản thân đã từng gặp qua người đàn ông tóc trắng đứng phía sau kia chưa, có lẽ lúc đó tên này đã đi lạc.
Hách Á không còn tâm tư nào để suy nghĩ tại sao ở đây lại xuất hiện nhiều hơn một người hay là vì sao hắn chưa từng thấy qua người đàn ông tóc trắng này. Lúc này trạng thái tinh thần của hắn ngày càng kém, giá trị sinh mệnh cũng nhanh chóng hao mòn, nếu không sớm được cứu hắn sẽ chết tại đây.
Cách Nhĩ không đành lòng nhìn tình trạng thảm hại của Hách Á, hỏi: "Còn có thể cứu chữa được sao?"
"500 Hoa tệ thì có thể." Giang Tiểu Phàm nói.
Chỉ cần cứu người thì hệ thống sẽ thưởng nóng cho cậu 500 Hoa tệ.
Cách Nhĩ lộ ra biểu tình mê mang nghi hoặc:......???
Vừa nghe được tin bản thân mình còn có thể cứu được thì dục vọng cầu sinh mãnh liệt của Hách Á trỗi dậy, lập tức nói ngay: "Tôi có thể chuyển Hoa tệ mà tôi có được trong tài khoản sang cho cậu, xin cậu hãy cứu tôi!"
Giang Tiểu Phàm có hơi ngoài ý muốn: "Hoa tệ còn có thể chuyển khoản hả?"
Hách Á gật đầu liên tục: "Có thể... Nhưng mà..."
"Cậu có bao nhiêu Hoa tệ?" Giang Tiểu Phàm hỏi.
"Tầm 800......" Hách Á sau khi nói xong lại sợ Giang Tiểu Phàm chê ít không thèm lấy, nhưng hắn đã thấy Giang Tiểu Phàm gật đầu đồng ý: "Sao tôi không biết cậu có nhiều tiền như vậy? Đâu có giống như ít mà cậu nói?"
Hách Á không nói hai lời, lập tức mở giao diện trò chơi của bản thân ra, đưa tài khoản sang cho Giang Tiểu Phàm xem số dư.
Giang Tiểu Phàm nhìn thao tác của đối phương thì biết được thì ra còn có chức năng này, tin tức trên giao diện cũng có thể che giấu được tên.
Trên giao diện của Hách Á chỉ thấy để địa điểm trò chơi, tên và số dư Hoa tệ trong tài khoản ——
Nơi phát động trò chơi (địa điểm trò chơi): Khu vực cằn cỗi.
Tên họ người chơi: Hách Á.
Phía dưới tất cả đều là dấu sao......
Chỉ số Hoa tệ của người chơi: 800
Phía dưới tất cả đều là dấu sao......