Chương 80: Độc Chiến Yêu Quân !
Hắc La Xà thời kỳ đỉnh cao nhất, tu vi vốn dĩ là Yêu Quân trung kỳ đỉnh phong, kém một tia so với Xích Lã, nhưng thắng qua tuổi trẻ, có tiềm đồ tương lai cao hơn. Dù sao Xích Lã đã già, tiềm lực đã hết, tất nhiên tương lai phát triển có giới hạn.
Xích Lã, chính là con Xích Ngô cấp Yêu Quân kia !
Xích Ngô nhất tộc, mặc dù nói là Yêu tộc, thế nhưng linh trí rất thấp, giống như Hoang Thú, không có nhân tính, không thể hoá nhân hình, không tu được mệnh cách.
Suốt đời Xích Ngô, chỉ có tập tính như loài phàm thú, dù cho tu vi cao bao nhiêu.
Khác với Xích Ngô nhất tộc, tộc Dạ Điểu lại có mọi ưu thế mà Xích Ngô nhất tộc không được, đây cũng là lý do Ngũ Đại Sâm Lâm Yêu tộc tu sĩ ngỡ ngàng nhưng dễ chấp nhận khi thấy sự xuất hiện của "Dạ Không".
Bọn hắn không biết, ngay lúc này, Hắc La Xà đ·ã c·hết, Xích Lã liền trở thành cổ động chi Vương !
. . .
"Làm sao có thể ? Thế gian thật tồn tại Xích Ngô cấp Yêu Quân sao ?" Phi Vũ đến bây giờ vẫn không tin vào mắt mình.
"Vạn vật trên đời không gì là không thể, chỉ có không biết cùng chưa thấy, không có không thể !" Nhất Dạ Thiên Thu nói.
Phi Vũ cắn chặt răng, lấy tinh thần tụ ngón trỏ, vẽ lên không khí, thành lập đồ ấn, triệu hồi Hoang Thú.
Đồ ấn này, gọi là Vạn Thú Giám !
Vạn Thú Giám nói là một ấn, chi bằng nói là một giới, thứ mà chỉ có gia tộc Yêu Thú Sư hiểu rõ. Đây là sức mạnh của Phi tộc !
Nghe nói, bên trong Vạn Thú Giám có rất nhiều tộc thú, với đủ chủng loại, bao quát Man Thú, Hoang Thú hay là Dị Thú. . . vân vân. . .
Đổi một câu, chỉ cần năng lực đủ cường đại, Yêu Thú Sư có thể triệu hồi vạn thú đồng hành. Tại đỉnh cao Phi tộc, Phi Vũ lão tổ Phi Mạc Qua, là thông qua Vạn Thú Giám gọi ra 666 con Thượng Thú. Thượng Thú Cảnh, tu vi tương đương Thượng Yêu Cảnh.
666 con Thú Quân, tương đương 666 vị Yêu Quân !
Yêu Thú Sư triệu ra Thú Giám, có một quy tắc nhất định, đây là Nhất Dạ Thiên Thu tìm hiểu được.
Tiểu Yêu Cảnh, có thể gọi ra tối thiểu 50 đầu thú. Thượng Yêu Cảnh, ít nhất 100 đầu thú. Đại Yêu Cảnh, cao đến 200 đầu !
Nhưng phải biết, đây là tối thiểu, còn tuỳ thuộc vào thiên phú cùng tài năng của bản thân Yêu Thú Sư. Điển hình như Phi Mạc Qua, hắn tại Yêu Vương cảnh, là một tôn Yêu Thú Sư cấp Đại Yêu, lại có thể gọi ra 666 đầu cùng lúc.
Đây cũng là lý do vị Phi tộc lão tổ này, là truyền kỳ đáng nể nhất trong Phi tộc, là tượng đài bất diệt, mục tiêu lớn nhất của Phi tộc Yêu Thú Sư hậu bối.
Xích Lã đuổi sát phía sau, bầy Xích Ngô ban đầu toàn bộ đã bị nó g·iết c·hết, có thể thấy đồng tộc đồng loại nhưng căn bản không có nhân tính, vô cùng khắc nghiệt.
Nhất Dạ Thiên Thu thấy vậy, tâm niệm vừa động, ba con Yêu Quái Xích Ngô được tạo ra khi nãy cũng lao về phía Xích Lã.
Phi Vũ rất nhanh triệu hồi ra một đầu Lôi Báo, tốc độ trác tuyệt, đem làm toạ kỵ mà chạy thụt mạng.
"Tiếc không ?" Nhất Dạ Thiên Thu truyền âm hỏi.
Phi Vũ giật mình, đang tính hỏi ngược, liền cảm thấy một loại nguy hiểm cảm giác truyền đến từ phía sau.
"Gào !"
Ba con Xích Ngô cấp Yêu Quái giống như hoá điên đồng dạng, điên cuồng t·ấn c·ông Xích Lã, mỗi một con đều dài gần hai mươi trượng, thân to bằng hai vạc nước. Thế nhưng cùng lúc cả ba, lại chưa bằng một nửa của thân thể Xích Lã.
Xích Lã, so với Hắc La Xà còn to lớn hơn, đến sáu mươi trượng dài, to đến kh·iếp người.
"Ầm ! Ầm ! Ầm !"
Ba loại âm thanh bạo phát cùng lúc vang lên, cả ba con Xích Ngô đều tự bạo, khói bụi bay mù mịt, dư ba mạnh đến mức hất ngược Nhất Dạ Thiên Thu cùng Lôi Báo về phía trước, may mắn chỉ bị trọng thương.
Chỉ tiếc, nhận một đòn này, Lôi Báo b·ị t·hương rất nặng tại hai chân sau, giống như gãy xương hoàn toàn, vô pháp chở Phi Vũ đi tiếp. Mà bản thân Phi Vũ, phần lưng cũng hỏng bét, mất đi ý thức mà hôn mê.
Nhất Dạ Thiên Thu còn tốt, tại sát na kia, hắn hay là bắt kịp đúng lúc, sử dụng Quỷ Ảnh Mê Tung cùng Ngũ Hành Thối Thể Pháp bên trong nhu thuộc tính của Thuỷ Đạo, Thuỷ Lăng Ba, mới có thể né tránh một kiếp.
Đây cũng hết cách, không phải hắn không muốn giúp Phi Vũ, nhưng hắn tu vi chỉ là Yêu Thú, ốc còn không mang nổi mình ốc, hắn làm sao có thể cứu Phi Vũ !
Lấy tay làm chỉ, điểm vào ngấn cổ của Phi Vũ, biết đối phương còn sống, hắn mới yên tâm đứng dậy.
Hắn đã không thể chạy tiếp, một khi hắn bỏ đi, Phi Vũ cùng Lôi Báo hẳn phải c·hết không nghi ngờ. Hắn tuy không phải dạng gì lương thiện, nhưng lại là người trọng tình nghĩa, bỏ mặc đồng đội như vậy, không phải cách hắn làm.
Nhất Dạ Thiên Thu đứng dậy, đi về hướng động sâu, muốn trực diện Xích Lã.
Hắn từ trong óng tay áo, ném ra một đống lân phiến, lân phiến phát quang, giống như côn trùng nhỏ, lấp lánh soi sáng khu vực quanh đây.
Hoá ra, mớ lân quang này, là một đống côn trùng nhỏ cấp Yêu Thú, Dạ Quang Trùng.
Nhất Dạ Thiên Thu từ trong ý thức hải, triệu hoán đi ra Hắc Long Cầm, thứ được tinh thần thể khổng lồ của Dược Vương Nhất Dạ bảo hộ.
Hắc Long Cầm này, thân cầm phổ thông đến mức không thể phổ thông hơn, dây cầm mỏng nhỏ như sợi lông trâu, cho người ta cảm giác có thể đứt đi bất cứ lúc nào, duy nhất viên Hồn Đan được đính trên đầu cầm, là đáng chú ý.
Thế nhưng Hồn Đan là vô sắc, nhìn không kĩ, liền tưởng khoảng không, khó bị phát giác.
Sự thật, tại sau khi rời khỏi Yêu Binh, được lúc rảnh rỗi, Nhất Dạ Thiên Thu có dùng trận pháp che đi Hồn Đan kỳ lạ lực lượng. Dù cho Yêu Quân nhìn vào, cũng tưởng vật trưng bày, không đáng để ý.
"Xột xoạt !"
Từ trong bóng tối hiện ra hai cái gọng kiềm, lớn như nanh tượng đồng dạng, là nanh của Xích Lã. Tại ánh sáng của Dạ Quang Trùng soi xuống, có thể thấy toàn bộ chân thân của nó. So sánh một chút, thân thể của Nhất Dạ Thiên Thu giống như hạt đậu đứng trước Xích Lã, hoàn toàn không có một tia hi vọng.
Vấn đề ở chỗ, ba con Xích Ngô cấp Yêu Quái tự bạo, chỉ là xay sát một chút ở bên ngoài thân thể Xích La !
Nhất Dạ Thiên Thu không một động tác thừa khoanh chân ngồi xuống, Hắc Long Cầm đặt tại giữa thân.
"Vọng U Tang !"
Hồn Đan bị kích hoạt, từ Hồn Đan truyền đi ra từng tia lực lượng dung nhập tiếng đàn. Hồn Đan chỗ mạnh nhất, chính là hỗ trợ tinh thần lực, có thể tối đại hoá sức mạnh lên đến mười thành.
Nhưng, tại tu vi nhỏ yếu như hiện tại, có thể sử xuất một phần nhỏ lực lượng của Hồn Đan, gia tăng thêm một thành sức mạnh, đã là rất khó lường.
Xích Lã nghe tiếng đàn, giống như không chịu ảnh hưởng, không có bất kỳ hành động gì, như đang xem thường, coi đối phương như vùng vẫy trước c·ái c·hết đồng dạng.
"Hoán Cổ !"
"Trì Ly !"
Xích Lã không biết, sát cơ giấu trong tiếng đàn, bởi vì Vọng U Tang mặc dù có sức sát thương không tệ, nhưng Yêu Tướng cùng Yêu Quân là hai phạm trù khác nhau.
Ở ngoại ô Hạo Thành, hắn có thể một tấu Vọng U Tang gây ảnh hưởng đến Tứ Đại Thiên Vương cấp Yêu Tướng, liền không có nghĩa điều tương tự có thể xảy ra với Xích Lã.
Nên biết, đây là một đầu Man Thú cấp Yêu Quân !
Man Thú, khác với Hoang Thú cùng Yêu tộc, Man Thú linh trí thấp đến đáng thương, so với Hoang Thú còn tệ hơn rất nhiều. Ở Man Thú nhất tộc, không có cái gì là đồng loại, đều tàn sát nhau mà sống.
Xích Ngô nhất tộc, lấy ăn nhau phương thức mà tồn tại từ xưa đến bây giờ !
Sát cơ trong tiếng đàn !
Mượn Đoạt Thiên Tạo Vật chi năng, Nhất Dạ Thiên Thu thần không hay quỷ không biết đưa Yêu Cổ cùng Băng Huyễn Cổ xâm nhập vào thân thể Xích Lã.
Yêu Cổ là Hỏa độc, Băng Huyễn Cổ vì Thuỷ độc !
Thuỷ hoả bất dung, tính vốn xung khắc, tại trái phải hai bên khoé mắt Xích Lã bộc phát p·há h·oại lực lượng.
Man Thú nhục thân phi thường cứng rắn, so với Hoang Thú chỉ thua một bậc, nhưng thắng qua số lớn Yêu tộc tu sĩ. Duy nhất điểm yếu tại bên ngoài lớp thịt, chính là hai mắt !
"Chính là lúc này !"
Toàn bộ Dạ Quang Trùng phát ra tiếng cánh đập vù vù, số lượng phân bố đều ở từng cái vị trí xung quanh Xích Lã. Thân trùng bỗng cháy lên liệt hoả, nhiệt độ không lớn, nhưng một bầy mấy trăm con lại không còn là chuyện nhỏ.
Xích Lã thân là Yêu Quân tu vi, đối đầu với một Yêu Tinh tu sĩ, giống như chuẩn bị giẫm nát một con kiến hôi, đây là chủ quan !
Nó là Man Thú, linh trí rất thấp, trái ngược hoàn toàn với thân kinh bách chiến Nhất Dạ Thiên Thu, đánh, gọi là ngu xuẩn !
Dạ Quang Trùng đốt lên liệt hoả, hình thành một loại hỏa trận đồ, thiêu đốt mảnh không gian này !
"Phừng phực !"
Nhiệt độ cao đến kinh người, ngay cả hòn sỏi đều bị nung đến thành than, bén lên tàn lửa, có thể hiểu trận này đáng sợ ra sao !
Trận này, cần có Dạ Quang Trùng làm trận nhãn, cũng là nguyên liệu duy nhất để thành trận. Vấn đề ở chỗ, có thể nuôi Dạ Quang Trùng tốt đến mức nào, hoả trận đồ chính là lấy thân tinh lực của chúng mà tạo hoả diễm.
Xích Lã đương nhiên không biết trận này, cũng không biết cái gì hoả trận đồ, đây là nhược điểm chí mạng của nó.
Lửa cháy có thể thiêu tẫn cả đá sỏi, nhưng Man Thú cấp Yêu Quân, nhục thân cường đại vô cùng, đương nhiên không thể bị gì. Nhưng, Xích Ngô có một nhược điểm chí mạng !
Là đoá Ban Lan trên lưng !
Một khi Ban Lan bị hái, sinh mệnh cũng sẽ tàn !
Liệt Hoả Trận tuy không g·ây t·hương t·ích nhiều cho Xích Lã, thế nhưng với trận tích to lớn như vậy, đây là do Nhất Dạ Thiên Thu tạo ra, lại đốt đến Ban Lan không còn một tia tro bụi !
Đương nhiên trước khi trận thành, hắn đã Hoán Cổ, rút Yêu Cổ cùng Băng Huyễn Cổ về ý thức hải.
Đây là chuỗi liên hoàn !
Bởi thái độ khinh địch, Xích Lã cho đến khi c·hết, cũng không hiểu tại sao mình c·hết. Bằng một trận đồ, muốn g·iết c·hết một Xích Lã là điều không thể, nếu không có Vọng U Tang, Hồn Đan cùng nhị Cổ q·uấy r·ối.
Có lẽ Xích Lã đã trực tiếp t·ấn c·ông, không cho Dạ Quang Trùng cơ hội tản ra để bày trận !
. . .
_____
Hết chương.
Đừng quên đề cử truyện bằng ít hoa nhé :D
~Mạnh.