Chương 62: Kim Giới ( Tái Bản )
Đi vào Kim Giới, tu sĩ bị triệu hoán phân bổ từng nơi, có tụm năm tụm ba, có vô tình thành bầy, cũng có duy nhất cá thể. Nhất Dạ Thiên Thu không biết là ngẫu nhiên hay cố ý, bị đưa đến một vị trí đặc thù, chỉ có bản thân hắn.
Chỉ thấy ở đường chân trời xa xa phía trước, có một toà sơn nhạc to lớn, chỉ là hình dáng có chút đặc thù, đỉnh phình mà thân manh, giống như tổ chim.
Nếu như Đại Cái Yêu Vương ở đây, người sống đủ lâu, từng có cơ hội chiêm ngưỡng phong thái của mẫu thân Tàng Thiên lão vương chủ, sẽ lập tức nhận ra thứ này.
Là truyền thuyết Kim Sào !
“Kim Hậu từng vô địch một thời đại, nếu như không có Nhân Đế bá đạo quật khởi, ép nàng đến mức chiến tử, e rằng hiện tại Khấp Huyết Giới đã lấy nàng vi tôn a.”
Trong Yêu Các ở Binh Các Trọng Địa có Vạn Kỳ Đài, Vạn Kỳ Đài tự xưng không gì không biết, viết lại thế gian tất cả truyền kỳ cùng thần thoại.
Mà trên Đài có nêu vài chữ, thế gian tồn tại qua Kim Hậu cùng Kim Sào.
Cứ vỏn vẹn mấy chữ, giống như tồn tại vĩ đại như vậy, lại không đầy đủ thông tin, giống như bị tận lực xoá sạch.
Tại thời đại kia của hắn, ước chừng hơn chín nghìn năm trước, hắn từng biết qua, Kim Tước đến Hoang Thổ tại Yêu tộc làm tổ.
Từ mục nát hoá thần kỳ, nàng dựng dục Kim Sơn, tạo ra Kim Sào, gầy dựng Tàng Thiên đại sâm lâm.
Đây là thông thiên thủ đoạn, nàng được chúng yêu tôn làm Kim Hậu.
“Hậu” danh xưng này, không phải dành cho Hoàng cấp tu vi, mà là Đế cấp tồn tại.
Vì sao nàng lại được tôn làm “Hậu” trong khi tu vi không phải Yêu Đế đây ?
Đây là vì nàng chứng minh được thực lực cường tuyệt của mình, có thể đọ chiêu cùng Nhân Đế.
Một vị Hoàng cấp, lại có thể đối đầu được Đế cấp, đây là dạng gì tồn tại ?
Xưng nàng là “Hậu” là cộng chung Yêu tộc thừa nhận, mà nàng sau khi chiến tử trở về thiên địa, Kim Sơn cùng Kim Sào cũng rơi vào hư vô, biến mất khỏi thế gian.
Năm đó, Nhất Dạ Thiên Thu là Dược Vương đã sử dụng đoạt thiên tạo hoá thủ đoạn chế tạo Hoá Đồng Đan, trốn né được Kim Thiên Môn dò xét, tiến vào bên trong Kim Giới.
Có lẽ, chỉ có hắn dạng này đỉnh tiêm tinh thần lực tông sư mới có thể làm được. Hắn tại trong Kim Giới phát hiện một chút đầu mối, tốn hao ba ngày ba đêm trong này, bằng Vương cấp năng lực mới có thể tìm ra đại bí mật về Kim Sào, thứ mà Tiểu Yêu Cảnh tu sĩ dù dùng cả đời cũng không hiểu tận.
Một ngày tại ngoại giới, trong Kim Giới đã là ba ngày, tỉ lệ chênh lệch một ba, cho nên có thể thấy Kim Giới có dòng chảy thời gian khác biệt.
Mỗi một lần vào trong Kim Thiên Môn, chỉ có một ngày một đêm, là ba ngày ba đêm trong Kim Giới.
Cho nên lần trước, Dược Vương Nhất Dạ để tìm ra bí mật của Kim Sào, đã dùng hết thời gian cho phép, tay trắng mà bị đẩy ra Kim Giới, vô cùng thất vọng.
"Năm mươi năm một lần mở ra Kim Thiên Môn, mấy trăm năm nay, mấy nghìn năm nay, đã tích luỹ xuống không biết bao nhiêu kinh nghiệm xương máu. Kim Sào e rằng cũng không còn là bí ẩn chưa từng được biết đến, mà các đại gia tộc cử ra tử đệ tu sĩ đến đây tham gia mục tiêu lớn nhất không chừng cũng là Kim Sào." Nhất Dạ Thiên Thu nói.
Hắn đi đường khác người khác, mưu cầu đạo cũng khác biệt, hắn muốn lấy chính là Kim Đạo Vật Chất cùng Cổ trùng vật.
Dù sao nếu hắn đoán không lầm Kim Hậu năm xưa để lại truyền thừa lớn nhất chính là Kim Sào này.
Nên nhớ, nói Kim Hậu là Yêu Chủ đời trước của Yêu tộc cũng không sai, ai biết nàng cất giữ bao nhiêu thủ đoạn, giấu đi bao nhiêu bảo vật.
Nhưng năm đó khi nàng chiến tử, Kim Sơn cùng Kim Sào cũng tự động di thất, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian, thẳng đến mấy nghìn năm sau, mới xuất hiện thông tin về Kim Thiên Môn.
Còn Kim Sơn cùng Kim Thụ hiện tại, chính là do Tàng Thiên lão vương chủ tự tay gầy dựng lên.
"Thế gian đều nghĩ Kim Hậu để lại Kim Sào cùng Kim Sơn là hai loại bảo vật tách biệt. Nhưng ai lại nghĩ đến, hai thứ này là một thể, chính là toà sơn nhạc phía trước a."
"Nghĩ đến cũng lạ, Tàng Thiên tiểu tử kia làm sao cũng tạo ra Kim Sơn cùng Kim Thụ hai thứ, còn dung nhập làm một thể giống như mẫu thân hắn a, đây là trùng hợp ?"
. . .
Kim Giới, buổi tối đêm thứ nhất.
Minh nguyệt không phải màu trắng, mà là màu vàng kim, hoàn mỹ vô khuyết.
Là kim nguyệt !
Ban đêm, gió thổi rất lạnh, dày đặc âm hàn chi khí, thậm chí còn có Phong Đạo, Băng Đạo các loại thuộc tính tự nhiên có thể thấy được trong vùng thiên địa này.
Đến nỗi Tiểu Yêu Cảnh tu sĩ, thân thể yếu ớt liền rất dễ bị nhiễm phong hàn loại m·ãn t·ính, đủ bán mạng tại chỗ.
Nhất Dạ Thiên Thu tại Yêu Binh từng lợi dụng Linh Tuyền Ao luyện ra Bát Giác Linh Đan đồng thời hấp thụ Thuỷ Đạo Vật Chất vào thân, cho nên đối với môi trường khắc nghiệt như vậy vẫn có thể chèo chống một hai.
Hắn nhẹ nhõm đi đường, giống như tản bộ, coi nơi này là khuôn viên nhà mình, lộ ra tiêu soái thoải mái.
Lấy ra Hắc Quan Tài, đặt trong một hóc đá khuất mắt, lại chui vào bên trong để nghiên cứu về Độc Cổ Vương cùng nội không gian Hắc Quan Tài.
"Ngũ hành, kim mộc thuỷ hoả thổ. Độc Cổ Vương hẳn là thuộc Mộc hệ, muốn thu phục nó không phải Hỏa hệ Yêu Cổ, Thuỷ hệ Băng Huyễn Cổ có thể làm được."
"Hoả khắc kim, kim khắc mộc, mộc khắc thổ, thổ khắc thuỷ, thuỷ lại khắc hoả."
"Muốn thuần hoá con Độc Vương Cổ này, cần có Kim Đạo lực lượng, mà ở Kim Giới này đưa tầm mắt liền có thể thấy được khắp nơi. Nếu không bằng tu vi Yêu Thú này của ta, muốn làm được so lên trời còn khó hơn."
"Như không thể tìm đến Kim Đạo đồ vật để áp chế nó, chỉ có thể phong ấn nó, chờ đến khi ta đạt đến Yêu Tinh cảnh mới có thể lần nữa thuần hoá."
. . .
Ở nơi khác trong Kim Giới.
Thình lình, tiểu ni cô Trúc Trúc cùng Huyết Linh Lung rơi cùng một chỗ, còn Hạo Ninh cùng Hắc Hùng Hận lại chung một chỗ, chỉ là hai nhóm ở hai cái vị trí khác nhau.
“Hận huynh cùng chung chỗ với ta, xem như có duyên a, Hạo mỗ từ lâu đã kính vọng Hắc Hùng Yêu Vương, đối với lệnh tôn càng kính trọng vô cùng, như có thể cùng Hận huynh tìm kiếm cơ duyên trong Kim Giới thì quả là phúc hạnh a.” Hạo Ninh cười nói.
“Hạo Ninh huynh khách khí rồi, Hạo gia chính là số một số hai gia tộc ở Tàng Thiên đại sâm lâm, có thể nói là địa chủ ở nơi này. Kim Giới hẳn là các vị rõ đường hơn ai hết, Hắc Hùng mỗ có thể đi cùng ngươi như vậy, là may mắn của ta a.” Hắc Hùng Hận không vui nói.
Nói, hai người đi đến một bờ sông, ở đây nước sông màu vàng, có kim ngư nhảy vọt ra mặt nước, mà trên thân kim ngư lại đính đầy kim nguyên bảo, thứ có giá trị liên thành.
. . .
Ở nơi khác, có hai vị thiếu nữ dáng người mảnh khảnh thướt tha vô cùng, khác biệt duy nhất đó là một người ăn mặc đơn sơ mộc mạc cực điểm, một vị thì cầu kỳ ăn bận rực rỡ.
Huyết Ma Giáo vốn dĩ chỉ có nữ tử, mỗi một đời Thánh Nữ được chọn ra, tương lai đều có thể làm một phương cường giả, có thể thấy Thánh Nữ là nghìn người mới có một, khó mà tìm ra. Thế nhưng, thế hệ này lại có người có thể đe doạ được vị trí của Thánh Nữ Huyết Linh Tiên, chính là Huyết Linh Lung, đủ thấy vị mỹ nữ này không phải đơn giản.
Suốt chặn đường, nàng không mở miệng một câu, mà bên kia tiểu ni cô Trúc Trúc cũng là tương tự. Kỳ lạ ở chỗ, dù không giao lưu nhưng bọn hắn vẫn cùng nhau đi chung một chỗ, giống như thống nhất.
Có lẽ, Kim Giới này khó mà sinh tồn nếu ở một mình ?
Có lẽ, chỉ có như vậy mới giải thích được quan hệ hợp tác của Huyết Linh Lung cùng tiểu ni cô Trúc Trúc.
. . .
Trong Hắc Quan Tài, thời gian lại có khác biệt, một ngày trong đây bằng một giờ ngoài ngoại giới !
Đây là một kiện chí bảo không gian bảo vật, đủ để Yêu Vương vì đó đổ máu.
Khác với một động quật đầy chướng khí, bụi bẩn cùng độc thuỷ nhơ nháp nguy hiểm trước kia. Nội không gian Hắc Quan Tài hiện tại giống như được thay áo mới, đổi thành một gian phòng nho nhã, đồ vật trong phòng đều chỉ sơ lược giản dị.
Giữa phòng, đặt đó một đỉnh đồng cỡ vừa, trên đỉnh đồng đang trôi nổi một khối lập phương. Nó làm bằng băng, không phải trong suốt, thế nhưng có thể mập mờ thấy được bên trong có vật gì đó.
Nếu như không quên, đây là khối lập phương ở trong Yêu Binh tầng thứ chín, chính là do năng lực của Băng Huyễn Cổ tạo ra.
Độc Cổ Vương chính là bị Băng cùng Huyễn hai đạo phong ấn, đương nhiên để hiệu quả đạt đến mức này, phần lớn tác dụng là do Thập Bát Tù Long Trận, chỉ cần mắt trận không phá, Trận Sư có thể liên tục cung ứng linh lực để duy trì trận pháp.
"Không nghĩ đến, nàng hận ta như vậy a ! Năm đó chỉ là vô tình gặp phải, không phải thiên duyên trời định. Bèo nước gặp nhau mà thôi, làm sao lại lưu luyến đến như vậy. Nàng là vì hận ta thấu xương, dám đến Tàng Ô Trụ ở Tây Thiên Cực Lạc lấy về thiết mộc, dám tại bên trong kiến tạo thời không, nuôi dị loại cổ trùng phệ thi, dựng lên Hắc Quan Tài."
Cũng có nghĩa là Hắc Quan Tài này, từ đầu vốn dĩ là để dành cho phong hoa tuyệt đại Dược Vương Nhất Dạ nằm vào sau khi c·hết đi.
Mà Kim Hậu, chính là kẻ bày lên hết thảy, chỉ vì một chữ hận, hai chữ tình !
____
Cầu đề cử truyện, sóng gió sắp lên a.
Đã gần kề ngày đi nghĩa vụ, thật sự đau lòng.
Giá như. . . giá như có giá như !