Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Muốn Làm Thiên Địa Chi Tổ

Chương 148: Phá Vào Trung Kỳ Yêu Quái !




Chương 148: Phá Vào Trung Kỳ Yêu Quái !

Chương 148:

Theo bọn họ hai người biến mất, Nhất Dạ Thiên Thu cũng không ủy mị, lập tức dung luyện hai viên nội đan vào Bát Giác Linh Đan.

Tám loại đạo pháp trong Bát Giác Linh Đan, trong đó thuộc về Ngũ Hành đại đạo một loại Thuỷ đạo bởi vì Thủy nội đan cộng hưởng mà sinh ra thâm trầm Đại Hải. Đại Hải cỡ nào đáng sợ cùng tiềm năng ra sao không cần nói cũng biết. Nhưng mặt khác bốn loại nội đan sau khi dung nhập, lại không có bất kỳ phản ứng nào, cái này không khỏi để hắn phiền muộn.

Theo lý, sau Đại Hải phải lần lượt sinh ra Thái Dương, Thiên Trụ, Thụ Mẫu, Thái Sơn. Đương nhiên đây là từ hình dung của hắn, Đại Hải cũng là vì lý tưởng của hắn mà vô tình được sinh ra.

Hắn lúc này đang rơi vào trầm tư, vì con đường này là cô độc bộ, khác biệt với có sẵn lộ tuyến của Ngũ Hành Thối Thể Pháp.

Theo Ngũ Hành Thối Thể Pháp đề dẫn, muốn từ không co thể chất, tiến đến hậu thiên thể chất lại luyện thành tiên thiên thể chất chỉ có một đầu đường đi. Là phải thu thập đủ năm loại vật chất, đó là Ngũ Hành Vật Chất để luyện ra Ngũ Hành Thể Chất.

Lúc kia từ Ngũ Hành Thể Chất mới sinh ra Ngũ Hành Hỗn Độn Thể, . . . các loại càng cường đại, càng khó luyện thể chất.

Năm đó Nhân Đế đệ nhất thiên hạ, là vì luyện thành Ngũ Hành Hỗn Độn Thể, đạp vào Đế cảnh, có thể thấy một bước này cỡ nào xa xăm đối với Nhất Dạ Thiên Thu.

Nên biết bằng tu vi Đế cảnh, lại có thể ngạnh kháng Thánh giả, mặc dù kết cục vẫn bại nhưng nếu nhìn kĩ, hắn không bị Thánh Linh đ·ánh c·hết tại chỗ đã là kinh hãi thế tục.

Thánh giả, là thoát ly phàm thai, xưng một tiếng bán Thần cũng không sai. Giữa Thần và phàm, như thiên và địa xa xăm !

Tóm lạ, hết thảy là vì Nhân Đế tu ra được Ngũ Hành Hỗn Độn Thể, đây là điều đáng nhắc đến nhất.

Bây giờ, Nhất Dạ Thiên Thu lại đang đi một đầu đường khác, đi trong cô độc, hắn không chỉ muốn dùng Ngũ Hành Vật Chất để luyện thành Ngũ Hành Thể Chất, mà còn cố gắng dựng dục ra những thứ không tưởng, tỉ như Đại Hải.

Nhưng, đây là một nan đề !

"Bât Giác Linh Đan có sẵn Ngũ Hành đại đạo, thêm năm viên tiên thiên chi linh Ngũ Hành nội đan. Căn bản đều như nhau, nhưng vì cái gì chỉ có Thuỷ đạo biến chất thành Đại Hải đây ?"

"Khác biệt duy nhất, chẳng lẽ vì Thuỷ Thể ?"



Nói đến đây hắn không khỏi kinh hãi, lại đạo: "Nói cách khác, Thủy nội đan phối hợp Thủy Đạo còn cần thêm Thủy Thể hợp ba cái mới cộng sinh ba sinh ra Đại Hải."

Theo lý giải này của hắn, đồng nghĩa bây giờ bốn loại Kim Mộc Hỏa Thổ tứ đạo không thể sinh ra chất biến, không thể cộng sinh mặc dù đã dung nhập nội đan, là vì chưa luyện ra thể chất.

"Cần Kim Thể để luyện thành Thiên Trụ, Hỏa Thể luyện thành Thái Dương, Mộc Thể thành Thụ Mẫu, Thổ Thể thành Thái Sơn."

"Như năm loại không tưởng hình thái này hình thành, ta liệu có thể sớm một bước luyện ra Ngũ Hành Hỗn Độn Thể sao ?"

Tại tâm cảnh nhanh chóng tiến bước, hắn cũng có hi vọng nhanh hơn phá cảnh luyện thể, chỉ có thể chất càng cường đại mới có thể chèo chống tu luyện càng tốt.

Thể tu đỉnh tiêm tu sĩ, nghe nói một quyền liền có thể phá thiên, một giọt máu cũng có thể tái tạo thân thể !

Hắn ban sơ vốn dĩ dự tính luyện tinh thần cùng Thể thuật, nhưng bây giờ lại tập cả Võ tu, muốn phát triển toàn diện. Nhưng cái này không phải chuyện đơn giản, quá hao tổn tài nguyên, không phải một tên không có bối cảnh như hắn sẽ làm được.

Cho nên hắn mới không ngừng tìm kiếm cơ duyên, ngay cả hang của Trư Thú cũng dám vào.

"Trước mắt chưa thể chắc chắn lối đi này là đúng, phải thu thập đủ 4 loại Ngũ Hành Vật Chất khác mới có thể nghiệm chứng được a."

Sau đó Nhất Dạ Thiên Thu kết thúc bế quan, năm viên nội đan cũng làm cho hắn đối với Ngũ Hành đại đạo càng thêm mẫn cảm, càng dễ dàng điều khiển đạo pháp.

Ngũ Hành đại đạo đạo pháp, nhiều vô số kể, nhưng hắn không có hứng thú. Ngũ Hành Thể Chất mới là hắn hướng đến mục tiêu, cái này càng làm cho Bát Nhã Căn lộ ra quan trọng.

Bởi vì hắn tin tưởng Kim đạo Vật Chất đang ở đó.

Nói thì chậm, đợi đi ra Hắc Quan Tài ngoại giới đã qua ba ngày. Ba ngày này, hầu hết quân nhân Binh Bộ đều dốc sức xử lý đại đa số Hoang Thú t·hi t·hể, tuy nhiên mùi máu tanh vẫn còn tràn ngập mỗi tấc đấc ở đây, khó mà xoa nhoà.

Trong Ngoại Phủ chi lâm, không chỉ có Hoang Thú, còn có không ít linh thú tiểu yêu, đây là các loại chưa mở linh trí động vật, tương lai đều có khả năng thoát biến thành Yêu tộc tu sĩ, thậm chí trở thành Ngoại Phủ thành viên.

Nhưng bởi vì cuộc chiến này, rất nhiều loài đều trong đau thương gục xuống, thậm chí oan ức mà tuyệt diệt, đương nhiên không một ai rảnh rỗi đến mức chú ý điểm này.

Nhất Dạ Thiên Thu cũng là như vậy, hắn không cho hết thảy đều do lỗi của mình, dù là có hắn cũng không hổ thẹn. Muốn trở thành cường giả, cái nào không phải đổ máu đi lên, cái nào không đạp lên núi thây biển người để cường đại ?



Sắc trời ửng đỏ buổi sớm mai, từng giọt sương sớm còn vươn trên lá ẩm.

Hắn nhẹ nhàng theo dòng người đi ra đạo tràng, không để ai biết tiến về một chỗ trong Ngoại Phủ chi lâm.

Nó nằm sâu trong góc khuất của sâm lâm này, nơi này bây giờ đất đai khô cằn, trở thành đất c·hết. Các loại tử khí, chướng khí mù mịt, làm người ta không dám lại gần.

Cũng vì điều này, mà hết thảy quân nhân cũng như sinh linh khác đều né xa, không ai biết bên trong có cái gì cũng không ai muốn biết.

Nhất Dạ Thiên Thu giống như u linh trong hắc ám, di chuyển không một tiếng động, vô tình phát hiện một nhóm người phía trước.

"Binh trưởng, ta nhìn chỗ đó chính là căn nguyên a, so với chỗ Trư Thú bị g·iết còn u ám hơn. Như cứ mặc kệ không xử lý như vậy, sợ rằng mấy chục năm hơn đều không thay đổi."

"Kim huynh nói đúng, binh trưởng thật là không có cách giải quyết ?"

Binh trưởng, là một vị trung niên hán tử, hắn vác trên lưng một cây đại phủ, giống như tiều phu đồng dạng. Hắn lắc đầu dứt khoát nói: "Các ngươi quả nhiên trẻ người non dạ, lão hán tử từ nhỏ tại sâm lâm này đốn kiểu kiếm sống, dạng gì sự tình chưa gặp qua. Từ lúc thiếu thời ta liền biết nơi đầy chướng khí này có một động phủ vô cùng đáng sợ, đoán chừng là ổ của con Trư Thú dị chủng kia a."

"Thấy Phủ Trưởng đại nhân sao, còn sứt đầu mẻ trán với Trư Thú đây. Các ngươi biết vì cái gì Phủ Trưởng đại nhân ra lệnh cấm quản chỗ động phủ này ?"

Người tên Kim nói: "Hẳn là vì nơi này quá nguy hiểm a, ta tin tưởng Phủ Trưởng đại nhân là vì lo cho an nguy chúng ta."

Binh trưởng lắc đầu, lia mắt nhìn tứ phía lại nhỏ giọng: "Biến dị Trư Thú, có thể đối kháng Yêu Quân, đây là nghịch thiên sự tình trái với lẽ thường. Ngươi có thắc mắc hay không vì sao nó cường đại như vậy, vì cái gì Phủ Trưởng đại nhân lại phong toả vùng này ?"

Thấy binh sĩ đều ngẩn đầu ra, binh trưởng lắc đầu: "Thôi, các ngươi không biết càng tốt, biết cũng không có tác dụng ngược lại càng nguy hiểm."

Nói xong, hắn cùng binh sĩ cũng nhanh chóng dọn dẹp t·hi t·hể cuối cùng lại rút quân rời đi. Trong sâm lâm lúc này là như vậy, từng toán binh lính chia nhỏ hành động, thay ca làm việc, vừa rồi binh sĩ là làm ca đêm cho đến rạng sáng trở về.

Mỗi một người tinh thần đều mệt mỏi, binh sĩ Kim trước khi đi lưu luyến quay đầu: "Mong là Phủ Trưởng đại nhân sớm một chút dọn dẹp nơi đáng sợ này, thật cảm thấy bất an a !"



Đợi cho đám người đi hẳn, Nhất Dạ Thiên Thu mới lộ diện, tán thưởng: "Không nghĩ một tiểu binh trưởng nhỏ nhoi càng có cái nhìn sâu rộng như vậy, càng biết giữ mồm miệng. Chỉ cần hắn lỡ miệng nói ra suy nghĩ trong lòng, tin đồn sẽ lan từ một thành hai, Tích Lịch lão yêu kia sẽ sớm truy ra ngọn nguồn."

Không cần nói cũng biết binh trưởng này lúc đó kết cục sẽ ra sao, ý tứ của binh trưởng, hẳn là tiêu cực, nếu không hắn cũng không ngại nói thẳng ra cho binh sĩ.

Làm tiều phu từ nhỏ, hắn khổ cực đều trải qua, càng không ưa thích dựa dẫm quan hệ hay nịnh nọt, có lẽ cũng chỉ có hắn trong Binh Bộ dám suy nghĩ xấu cho Phủ Trưởng.

Nuốt vào một viên tuyệt phẩm Bách Độc Đan, thứ có thể khu trừ trên thân chướng khí cùng âm hàn khí, hắn mới đi vào hắc ám mây mù chi địa phía trước.

Nhìn một vòng tứ phía, hắn rõ ràng cảm nhận được một cỗ ngột ngạt nguy hiểm, ẩn hiện trong lớp mây mù hắc ám.

"Xem ra con Trư Thú này là có biến đổi lớn trước khi t·ấn c·ông đạo tràng a. Lần trước lúc giao phong cùng nó, cũng không đến mức bá đạo như vậy. Dựa theo tin tức kể lại, nó giống như nắm giữ Hắc Ám chi đạo, toàn thân phủ trong bóng đêm thôn phệ hết thảy ánh sáng."

"Tích Lịch lão yêu còn nhận định nó là tử vật, coi là Ma Vật ? Như vậy nơi này rốt cuộc cất giấu bí mật gì ?"

Lần đầu gặp gỡ Ngũ Hành Chi Linh hắn từng đến qua nơi này, thậm chí vào bên trong cổ hang động để lấy ra trứng Trư Thú. Nhưng bây giờ mọi thứ giống như thay đổi, rối tung rối mù đi lên làm cho hắn khó lòng phân biệt.

Bởi vì, mây mù hắc ám này không những che lại tầm mắt, còn làm hao tổn linh khí, cản trở tinh thần lực cảm ứng.

Một khi linh khí bị hao kiệt quá lớn, thân thể tu sĩ khó lòng vận chuyển linh khí thổ nạp tuần hoàn, chắc chắn sẽ bị chướng khí, âm hàn lệ khí xâm hại thân thể.

Có khả năng lớn bỏ mình tại chỗ !

Nhất Dạ Thiên Thu lần vừa rồi bế quan tinh thần lực phá từ cấp 20 tinh thần lực lên cấp 23, đạt đến Yêu Quái trung kỳ giai đoạn. Nhưng chừng này tu vi vẫn là quá thấp, một tên Tiểu Yêu dám bước vào nơi mây mù hắc ám này hẳn phải c·hết không nghi ngờ.

Bằng tuyệt phẩm Bách Độc Đan, hắn dám ỷ lại, đem hết thảy xem nhẹ. Đây là lợi thế của kẻ từng là Dược Vương !

Đi không biết bao nhiều cước bộ, càng đi sâu vào trong trung tâm địa phương, tử khí càng lớn lệ khí càng hung. Nếu như không phải Trư Thú thật c·hết, hắn còn tưởng Trư Thú đang trực chờ hắn đây.

Nhất Dạ Thiên Thu linh cảm cái gì, sử dụng Quỷ Ảnh Mê Tung, lập tức thoát ly tại chỗ. Chỉ gặp một đạo thuỷ độc bắn phải, hắn đứng chỗ vừa rồi, hoàn toàn bị ăn mòn độc khí xì xèo nguy hiểm cực độ.

"Liễm khí thuật."

Thân hắn hoá thành bóng đen, tan biến trong mây mù. Tại lúc ẩn thân này hắn mới thấy, một con bạch sắc đại mãng xà lộ diện đầu lâu, chỉ là một màn này rất kinh hãi người nhìn.

Đại mãng xà trên thân chi chít đầu lâu, đầu lâu mọc tóc đen dài nhìn rất kinh dị. Mà con đại mãng xà này, trên thân chi chít vết loan lỗ, mùi máu tanh tưởi bốc lên, giống một xác sống đồng dạng.

"Ma Vật ?"