Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Mới Một Tuổi, Liền Thành Kiếm Đạo Độc Tôn?

Chương 2: Vạn kiếm quy tông, không bằng kiếm trung chí tôn.




Chương 2: Vạn kiếm quy tông, không bằng kiếm trung chí tôn.

Bỏ phiếu đề cử chương trước mục lục chương sau thêm vào dấu trang

Hạ Châu Hầu phủ, không chỉ là Trấn Yêu Kiếm của Hạ Châu Hầu quỷ dị, phàm là kiếm có linh, đều hết thảy vào giờ khắc này truyền đến tiếng kiếm ngâm, hướng về nơi nào đó khom mình thần phục.

Thậm chí còn có rất nhiều linh kiếm, quá cương cường, mà đối với việc này……những linh kiếm này chỉ có thể chịu đựng tai ương, rơi vào kết cục thân kiếm đứt gãy.

Đại Chu hoàng cung, Kim Loan điện.

Hiên Hoàng mặc long bào ngồi trên long ỷ, hai mắt thấu thần quang.

Ngay tại lúc này.

Kim sắc trường kiếm nắm chặt trong tay, đột nhiên run rẩy, lại thoát tay ra khỏi vỏ giữa không trung.

Kiếm của nó trình màu vàng kim, nở rộ hào quang rực rỡ, một mặt thân kiếm có sơn hà họa quyển, mặt khác có lịch sử nhân văn.

Kiếm này tên 【Vấn Thiên】 đứng đầu thập đại thần kiếm của Đại Chu, cũng là kiếm của quân vương.

"Ông ông!"

Mũi kiếm Vấn Thiên xuyên thủng sàn nhà, thân kiếm truyền đến run rẩy không ngừng, nó dường như đang kháng cự lực uy áp vô chỗ không ở.

Nhưng rất nhanh nó liền chống đỡ không nổi, thân kiếm bắt đầu cong vẹo lại.

Phảng phất đang hướng về vị "Chí Tôn" trong cõi u minh khấu đầu bái lạy.

"Hừ!"

Hiên Hoàng hừ lạnh một tiếng, uy thế cường ngạnh trong nháy mắt bao trùm toàn bộ Kim Loan điện.

Nhưng rất nhanh hắn liền truyền đến một tiếng khẽ ồ.

"Ngay cả long uy của ta, cũng vô pháp ngăn cách khí cơ."

"Là ai!?"

Hiên Hoàng cuối cùng tiếng kia mang theo quát lớn, tôn uy của hoàng giả không thể x·âm p·hạm, nhưng hôm nay lại có lực lượng khó hiểu, làm cho bội kiếm của hắn khấu đầu?!

Hắn là thiên địa hoàng giả, ai xứng làm cho hắn thần phục?!

Ngoài ngàn dặm Đại Chu, Lăng Hư kiếm phong, Đại La kiếm tông liền tọa lạc ở chỗ này.

Vạn ngàn tiếng kiếm ngâm tàn phá, dù là phạm vi hơn mười dặm cũng có thể nghe được, mà trong vạn ngàn kiếm ngâm này lại xen lẫn tiếng kiếm đứt gãy vang lên.

Mấy tên nam tử, vội vàng xông vào Chí Cao Kiếm Điện.

"Thái Tôn, kiếm……kiếm trì dị động."



Người cầm đầu kia lời vừa mới nói xong, liền ngây người tại chỗ.

Chí Cao Kiếm Điện, thủ tọa.

Lão giả râu tóc bạc phơ, đầy mặt trầm ngâm, lẳng lặng mà nhìn trường kiếm đang cong vẹo trước mặt.

"Đây……!"

"Thế nhưng ngay cả tiên kiếm cũng cúi đầu."

Nam tử đi vào, đầy vẻ rung động nhìn trường kiếm nhìn như bình thường không có gì lạ kia.

Tiên kiếm · Lăng Tiêu.

Tiên kiếm của tông sư khai tông Đại La kiếm tông, đã từng một kiếm trọng thương yêu tổ, một kiếm chém rơi Thiên Sơn, cũng dùng nửa đoạn Thiên Sơn, luyện chế ra Chí Cao Kiếm Điện bây giờ.

"Thái Tôn, kiếm của chúng ta cũng đều cúi đầu, còn có rất nhiều linh kiếm trong kiếm trì có hơn phân nửa, nhao nhao đứt gãy……."

"Bây giờ ngay cả tiên kiếm Lăng Tiêu này cũng……."

"Tiên kiếm thì tính là gì!"

Thái Tôn râu tóc bạc phơ, chen vào ngắt lời, rồi lẩm bẩm tự nói: "Cái gì kiếm trung tiên…kiếm đạo hoàng giả, trên chín tầng trời dưới khắp thiên hạ vì kiếm……độc tôn a!"

"Duy kiếm độc tôn, là vì Kiếm Tôn."

Thái Tôn râu tóc bạc phơ đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt t·ang t·hương lộ ra nhuệ khí vô hạn.

Mà phương hướng mắt nhìn của hắn, chính là phương hướng quần kiếm cúi đầu, nhẹ nhàng nhả chữ: "Ở Đại Chu hoàng thành."

Trong kiếm điện, mọi người hai mặt nhìn nhau, sau đó có người cẩn thận nói: "Thái Tôn, có cần phái người đi điều tra hay không?"

"Ầm ầm ầm!"

Giữa bầu trời, truyền đến trận trận t·iếng n·ổ.

Trong Lăng Hư kiếm phong, vô số linh kiếm thần binh nhao nhao truyền đến kiếm ngâm, tiên kiếm vốn thần phục dưới uy áp khó hiểu, cũng khôi phục lại dáng vẻ thẳng tắp ban đầu.

Thái Tôn giơ tay lên, tiên kiếm thản nhiên tự nhiên ở trong lòng bàn tay.

"Không cần."

"Kiếm Tôn nếu có duyên với tông ta, tự nhiên sẽ đến, nếu không có duyên cũng không cần miễn cưỡng."

Thái Tôn nói xong, thu tiên kiếm.

Liền hướng cửa lớn kiếm điện bay đi.



Mọi người tự hỏi, vị lão này đã mười năm không có bước ra kiếm điện nửa bước, đây là muốn đi đâu?

"Thái Tôn, ngươi đây là muốn đi……?"

"Không có gì, ra ngoài tản bộ."

Nói xong, thân ảnh Thái Tôn đã biến mất trong kiếm điện, lần nữa xuất hiện thân ảnh đã ở ngoài mấy dặm.

"Đậu xanh đậu xanh! Kiếm Tôn xuất thế……còn mẹ nó không mau chóng đi tìm, thật sự cho rằng ngồi xổm ở nhà, người có thể tới a."

Thái Tôn râu tóc bạc phơ, giờ phút này đâu còn tiên phong đạo cốt như trước, giống như một đứa trẻ nghịch ngợm khi thì độn thổ, khi thì ngự kiếm phi hành……đang dùng tốc độ nhanh nhất hướng hoàng thành phản hướng chạy tới.

……

Họ tên: Giang Dương

Thể chất: 0.1

Tinh thần: 10

Căn cốt: 0.2

Thiên phú: 【Kiếm Tôn】

Công pháp: Không

【Vận mệnh: Lúc ra đời, ngươi bởi vì bị hoài nghi có dị tượng "Phi Hùng" được Hiên Hoàng ban cho "Thần Văn" nhưng không ngờ tối hôm đó bị nhị nương mưu hại, cho uống "Phụ Cư Xá Lợi" phá trừ thần văn, năm một tuổi tiên tổ ban phúc ngươi tuy rằng không có thần văn, lại kích phát 【Kiếm Tôn】thiên phú, được tiên tổ thần binh che chở, nhưng sau đó, lại bị nhị nương độc hại……năm một tuổi ngươi c·hết.】

"……!"

"……!"

Giang Dương lần nữa mở mắt, nhìn thấy gợi ý vận mệnh được làm mới, cả người đều tê rần!

"Trả thần văn cho ta, trả lại thiên chi kiêu tử cho ta……ta chín mươi sáu tuổi còn phải chống cự Thần Châu kiếp nạn, ta còn phải độc chiến chín tôn tiên nhân cảnh, cuối cùng lực kiệt mà c·hết."

Giang Dương có chút muốn khóc không ra nước mắt, giây trước mình vẫn là thiên chi kiêu tử, tuyệt thế kỳ tài.

Trong nháy mắt, ngay cả một tuổi cũng không sống được.

Đây thật sự là vận mệnh của mình?!

"Dương nhi, sao con còn chưa ngủ nha!"

Ngay tại thời khắc Giang Dương nội tâm bi phẫn, thân thể nhỏ bé của hắn bị một đôi tay ôm lên, mẫu thân cơ Uyển Nhi.

Bên cạnh còn có nhị nương.



Giờ phút này nàng ta đã sớm thay đổi lại nụ cười ôn nhu hiền lành.

"Nhị tỷ, vừa rồi Dương nhi ở chỗ của tỷ có ngoan không vậy?"

Nhị nương đoan trang điển nhã sắc mặt hơi cứng đờ, lại lắc đầu: "Không có, Dương nhi rất ngoan, không ồn không náo còn nghe lời hơn cả Đại Lang."

Độc phụ!

Giang Dương nội tâm phẫn hận, ưỡn hông…….

Dòng nước nhỏ lần nữa phun trào, nhưng đồ ăn tích trữ không nhiều chỉ nổi lên một trận, còn làm bản thân bị ướt đẫm!

"A, Dương nhi lại tè dầm rồi."

Mẫu thân tức thì luống cuống tay chân, hoàn toàn không chú ý tới nhị nương bên cạnh, khuôn mặt vốn tao nhã ôn nhu, trong nháy mắt có chút suy sụp……!

"Nhỏ như vậy đã biết nghịch ngợm."

"Đa tạ nhị tỷ chiếu cố Dương nhi, muội muội ta về trước, ngày khác sẽ cùng ngài thỉnh giáo kinh nghiệm nuôi con."

"Được, vậy thất muội tự nhiên."

Dưới giả cười của nhị nương di mẫu, Giang Dương nghĩa phẫn điền ưng bị mẫu thân ôm đi.

Trở về nhà mình.

Quả nhiên nhìn thấy, phụ thân trắng nõn nằm trên giường nhà mình.

"Mẹ nó! Ta đã biết, ta đã biết……."

Giang Dương nội tâm bi phẫn, nhưng nội tâm lại cảm thấy bất đắc dĩ.

Việc mình bị độc phụ nhị nương hạ độc, thật ra cũng không thể trách người khác, cho dù hôm nay không có phụ thân nhúng tay vào, ngày mai……ngày mốt thì sao?!

Muốn trách thì trách lão cha mình quá hoa tâm, bao gồm cả mẫu thân mình đã có hơn bảy……vợ?!

"Ối trời, ta không thể c·hết a……thế giới này có thể cưới nhiều vợ như vậy, ta không sống đến chín mươi chín có lỗi với việc mình xuyên qua một chuyến sao?!"

Vì sinh tồn, Giang Dương bắt đầu trầm tư.

"Bây giờ quan trọng nhất là phá vỡ ma chú một tuổi phải c·hết."

Giang Dương nghiêm túc nhìn gợi ý vận mệnh được làm mới.

"Tuy rằng không biết tiên tổ ban phúc một tuổi là cái gì, nhưng khẳng định là chuyện phi thường quan trọng. Dựa theo gợi ý vận mệnh nguyên bản, ta là ở lúc tiên tổ ban phúc một tuổi triển lộ 【Kiếm Tôn】thiên phú, từ đó dẫn tới sát cơ của nhị nương."

Giang Dương nghiên cứu nửa ngày, cũng không phát hiện thiên phú 【Kiếm Tôn】 này rốt cuộc là cái gì.

Bất quá nói trở lại.

Từ sau khi về nhà, tinh thần cường đại của Giang Dương liền luôn cảm giác có một đạo, tầm mắt như có như không nhìn chằm chằm mình.