Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Mới Một Tuổi, Liền Thành Kiếm Đạo Độc Tôn?

Chương 17: Lịch Luyện Bách Thú Sơn




Chương 17: Lịch Luyện Bách Thú Sơn

Năm ngày sau!

Triệu Phàm nhận được tin tức của tông môn, theo đề cử của Diệp Tam Nương, hy vọng Triệu Phàm dẫn dắt đệ tử mới của Kiếm Tông ra ngoài lịch luyện.

Địa chỉ lại chính là Bách Thú Sơn!

Sau khi nhận được tin tức, Triệu Phàm liền mang theo Cơ Vô Song, Tiền Đa Đa, Hắc Tử tới dưới chủ phong, cùng đệ tử nội môn ngoại môn hội họp.

Dưới chủ phong, Diệp Tam Nương và Long Chiến đã sớm chờ rồi!

Mỗi người bọn họ đều mang theo một lão đệ tử, ba đệ tử mới, tổng cộng tám người!

Triệu Phàm phát hiện, Diệp Khai và Thiển Thiển cũng ở đây.

Thiển Thiển thuộc về đệ tử mới, hai đệ tử mới khác đều tầm mười bảy mười tám tuổi, một nam một nữ.

Bên ngoại môn, trừ Lâm Hổ ra, còn có ba người mới, một nữ hai nam, tuổi cũng tầm mười bảy mười tám.

Thấy Triệu Phàm tới, Diệp Tam Nương nói, “Triệu phong chủ, lần này ra ngoài lịch luyện, vậy thì làm phiền ngài dẫn đội rồi! Hy vọng ngài có thể bảo vệ tốt an nguy của các đệ tử! Nếu có đệ tử nào xảy ra ngoài ý muốn, nhưng là trách nhiệm của ngài đó!”

Triệu Phàm trong lòng vừa động, sao ta lại cảm thấy đây là Diệp Tam Nương đang đặt bẫy cho mình vậy.

Lịch luyện Bách Thú Sơn, năm nào mà không có ngoài ý muốn?

Theo trí nhớ của tiền thân nhắc nhở: ngoài ý muốn nhiều nhất là năm trước, đệ tử c·hết vì b·ị t·hương là mười ba người!

Dường như nhìn ra nỗi lo lắng của Triệu Phàm, Diệp Tam Nương cười hắc hắc, “Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, ngươi phá không nổi kỷ lục của tông môn đâu, dù sao lần này ngươi mang tổng cộng mười một đệ tử mà.”

Triệu Phàm nhàn nhạt nói, “Yên tâm đi, ta sẽ mang bọn họ trở về an toàn!”

Diệp Tam Nương liếc mắt nhìn Long Chiến, “Long phong chủ, chúng ta về thôi.”

Long Chiến có chút không yên tâm, nhỏ giọng hỏi, “Diệp phong chủ, ngươi thật sự giao đệ tử cho hắn? Lỡ như……”

Diệp Tam Nương nhỏ giọng nói, “Long phong chủ không cần sợ, ta nghe nói mấy đầu yêu thú tứ giai ở chỗ sâu Bách Thú Sơn đã bị người g·iết rồi!”

“Mà yêu thú ngũ giai đều đang ngủ say, chỉ cần động tĩnh của bọn họ không lớn, thì yêu thú nhất giai nhị giai còn lại cũng không tạo thành uy h·iếp gì!”

Long Chiến nghĩ nghĩ, gật đầu, “Nói như vậy thật sự không có vấn đề, trách không được ngươi kiến nghị với tông chủ vào lúc này để đệ tử mới đi ra ngoài lịch luyện! Đi thôi!”

Vừa nói, hai người liền mỗi người đi về ngọn núi của mình!



Diệp Khai tuy rằng có cảm xúc với Triệu Phàm, nhưng cũng không thể không lớn tiếng nói, “Các vị sư đệ sư muội, gặp qua Triệu phong chủ!”

“Gặp qua Triệu phong chủ!”

Mọi người nhao nhao ôm quyền cúi người!

Triệu Phàm khoát khoát tay, “Mọi người xuất phát thôi! Lần lịch luyện này tổng cộng ba ngày, trong ba ngày, ta hy vọng mọi người nghe theo chỉ huy, đừng có chạy lung tung! Xuất phát!”

Ước chừng một canh giờ sau, Triệu Phàm dẫn theo các đệ tử tới dưới Bách Thú Sơn!

Bách Thú Sơn và mấy ngọn núi lớn mà Kiếm Tông đang ở, cùng thuộc về Thanh Châu sơn mạch!

Cùng một mạch tương liên, chỉ là Bách Thú Sơn ở chỗ sâu trong sơn mạch, bởi vì hoang vu không có người ở, lâu dần, nơi này liền tụ tập một ít yêu thú!

Nghe nói ba trăm năm trước, lão tổ của tứ đại tông môn đã từng liên thủ cùng yêu thú đại chiến.

Trải qua ba ngày ba đêm chém g·iết, yêu thú cuối cùng cũng không địch lại, bị đuổi tới chỗ sâu trong sơn mạch.

Lão tổ của tứ đại tông môn cũng không đuổi tận g·iết tuyệt, mà phân chia khu vực cho bọn chúng.

Mà ngọn núi có yêu thú kia liền được đặt tên là Bách Thú Sơn!

Yêu thú cũng tuân theo ước định năm đó với tứ đại thế lực, nhân tộc không x·âm p·hạm, tuyệt không ra núi!

Nhưng, không biết là từ năm nào bắt đầu!

Đệ tử của tứ đại thế lực bắt đầu tới Bách Thú Sơn lịch luyện, tuy rằng ở bên ngoài, nhưng đối với việc đồ sát yêu thú đã dần thành quy mô.

Vì vậy, yêu thú cũng bắt đầu tiến hành trả thù đối với nhân tộc, cho nên, mỗi năm lịch luyện, cho dù có cường giả dẫn đội, luôn có đệ tử g·ặp n·ạn!

Bất quá con đường tu hành, đã định là phải cùng nguy hiểm lớn lên.

Đây vốn chính là một thời đại cường giả vi tôn, cho nên, lịch luyện vẫn được tiến hành mỗi năm!

“Từ bây giờ bắt đầu, chia làm ba tổ, đệ tử mỗi phong một tổ, cự ly mỗi tổ trong vòng ba trăm bước, tiện cho việc cứu viện lẫn nhau! Xuất hiện nguy cơ, lập tức liên lạc bằng truyền âm thạch, đặc biệt là khi gặp yêu thú có cảnh giới cao hơn bản thân, không cho phép xúc động xuất kích!”

“Được rồi, bây giờ bắt đầu lịch luyện!”

Theo Triệu Phàm hạ lệnh, các đệ tử bắt đầu phân tổ hành động!

Triệu Phàm mang theo Cơ Vô Song, Tiền Đa Đa, Hắc Tử nhóm cuối cùng đi vào trong núi.



Bách Thú Sơn, quanh năm bị bao phủ bởi từng đám mây đen, nơi sâu trong núi, thỉnh thoảng sẽ truyền đến một tràng tiếng rống của yêu thú!

Rừng cây, hang động, bụi rậm, dây leo, cỏ dại, vân vân, phàm là nơi yêu thú cư trú ẩn núp, đều sẽ tản ra yêu khí nồng đậm!

Đột nhiên, một trận mùi máu tanh theo gió thổi tới!

Triệu Phàm nhỏ giọng nói, “Cẩn thận!”

Lời vừa dứt, Cơ Vô Song đã lao nhanh về phía bên trái, kiếm quang lóe lên, một cái đầu lang yêu lăn ra!

"Lang yêu nhị giai!"

Cơ Vô Song thu kiếm nhảy về, nói!

Triệu Phàm tán thưởng nhìn nàng, “Không tệ, khứu giác linh mẫn, ánh mắt sắc bén, ra tay tàn nhẫn!”

Cơ Vô Song mặt đỏ lên, "Sư phụ……"

Triệu Phàm khoát khoát tay, “Được, sư phụ không khen ngợi nữa, bất quá, sau này gặp lại yêu thú nhất nhị giai, con để lại cho hai sư đệ luyện tập tay thì sao?”

Cơ Vô Song gật đầu, “Vô Song đã hiểu!”

Bốn người lại đi một đoạn đường, thấy trong bụi cỏ xuất hiện t·hi t·hể của ba đầu yêu thú, hiển nhiên là đệ tử nội môn hoặc ngoại môn g·iết!

"Hai con nhất giai, một con nhị giai!"

Cơ Vô Song đã từng tới Bách Thú Sơn, chỉ cần nhìn một cái liền có thể nhìn ra cảnh giới của yêu thú!

Nói chung, tu sĩ Dịch Cân cảnh chiến lực tương đương yêu thú nhất giai, tu sĩ Luyện Khí cảnh tương đương chiến lực yêu thú nhị giai, tu sĩ Trúc Cơ cảnh tương đương chiến lực yêu thú tam giai, suy ra như vậy!

Bốn người lại đi một đoạn đường, đã tới khu vực trung tâm bên ngoài Bách Thú Sơn.

Nơi này cũng là nơi rộng nhất của Bách Thú Cốc, bốn phía cỏ dại mọc um tùm, cao tới ngang lưng, một vài khu vực thậm chí còn vượt qua đỉnh đầu người!

Bên trái bên phải, bóng dáng của đệ tử ngoại môn và nội môn đã không còn thấy.

Gió vừa thổi, trong bụi cỏ truyền ra những âm thanh quái dị!

Chói tai, hơn nữa âm u!

Tay Tiền Đa Đa cầm bàn tính vàng đã run lên!



Hắc Tử lại hưng trí bừng bừng, hai tay nắm chặt thành quyền, con ngươi to tròn như chuông đồng trừng lớn, hai đạo ánh mắt như đèn pha dò xét nhìn trái nhìn phải, sợ bỏ sót một con yêu thú nào!

Cơ Vô Song thì dẫn đường phía trước, cảnh giác quan sát xung quanh.

Triệu Phàm thì chắp tay sau lưng, đi ở giữa ba người!

"Suỵt!"

Cơ Vô Song đột nhiên dừng lại, làm một động tác suỵt, thậm chí còn khom lưng xuống!

Triệu Phàm cũng làm một thủ thế, ánh mắt theo khe hở cỏ dại phía trước, nhìn về phía bụi cỏ ở phía bên phải.

Ở đó nằm một con yêu thú một sừng to lớn.

Đang tích súc lực, nhưng mục tiêu của nó không phải Triệu Phàm và bốn người ở phía sau, mà là phía bên phải!

Triệu Phàm Xích Đồng Thuật mở ra, phát hiện ở ngoài trăm bước, Diệp Khai, Thiển Thiển và những người khác đang nghỉ ngơi!

Dưới chân Diệp Khai còn đạp lên t·hi t·hể của một con yêu thú nhị giai!

Cũng chính là một con kỳ lân!

Triệu Phàm cảm thấy rõ ràng trên người kỳ lân trước mắt này, sự tức giận ngày càng tăng!

Thậm chí nhìn thấy trong mắt nó tràn đầy thù hận!

Đây là một con quái thú tam giai! Hơn nữa, có lẽ là cảnh giới hậu kỳ tam giai!

Tương đương với tu sĩ Trúc Cơ cảnh lục trọng!

Ngay lúc này, tứ chi của kỳ lân bắt đầu cào đất!

Triệu Phàm hét lớn một tiếng, “Cẩn thận!”

Lời còn chưa dứt, kỳ lân đã tung người lên, hướng về phía Diệp Khai và những người khác nhào xuống!

Gió lốc khổng lồ, trong nháy mắt hất ngã một mảng cỏ dại dưới thân!

Một con kỳ lân tam giai cao tới hai trượng, phảng phất như một ngọn núi nhỏ, rơi xuống chỗ Diệp Khai và những người khác!

Gió mạnh gào thét, tanh tưởi tràn ngập.

Lâm Hổ và Mạc Vũ và những đệ tử ngoại môn khác đang ở xuôi chiều gió, sau khi trong mũi ngửi thấy yêu khí, lập tức cảm thấy có chút chóng mặt, sau khi thấy quái vật khổng lồ như vậy, chân đều mềm nhũn!

Nhất thời sợ tới mức như tượng gỗ vậy, ngây người tại chỗ!