Tà Mị Bá Đạo Tổng Tài Yêu Tôi
"A Hạ, em mang cái gì về vậy?"
Mary Soda lập tức đi qua muốn bổ nhào vào ngực Hạ Chí, Hạ Chí nhẹ nhàng ôm một chút, sau đó lập tức buông ra, động tác liền mạch lưu loát không dấu vết.
"Con chuột." Hạ Chí không chút để ý, nói.
Con chuột cái đầu em!!
Hạ Chí, anh không biết em lại học môn sinh học kém như cậy đấy! Không thấy hiện tại anh có một thân lông trắng xinh xinh đẹp đẹp sao! Đây chính là bộ lông mượt mà đẹp đẽ mà những con chuột khác hâm mộ cũng không có!!
"A a a trời ơi! Đáng yêu quá! A Hạ, em mua nó cho anh sao?!" Hồ Hạnh Hạnh động tác thẹn thùng, hai mắt lập loè thiếu chút nữa chọc mù mắt chuột của tôi, cô ta hoàn toàn không để ý tới việc mình bị Hạ Chí đẩy ra, lại bắt đầu dính vào, cọ cọ......
Ngọa tào mắt tôi!!
Từ góc độ này nhìn ' chính mình ' đi lên câu dẫn Hạ Chí, còn sờ cơ ngực, cơ bụng của Hạ Chí, hình ảnh này quả thực.....TAT
Đầu óc tôi trống rỗng, quả thực không muốn trở lại thân thể của mình......
Trời ơi, sau khi trở về tôi nên vãn hồi hình tượng như thế nào đâyyy! Đề này quả thực không có lời giải.
Hạ Chí chỉ đứng ở nơi đó tùy ý Hồ Hạnh Hạnh cọ, ánh mắt lãnh đạm.....
Tôi cuối cùng đã biết nơi nào kỳ quái!
Từ lúc đi vào lão tử đã cảm thấy có nơi nào đó không thích hợp!
Thì ra kẻ không thích hợp là Hạ Chí! Hạ Chí về nhà nhưng không lập tức lên lầu tìm tôi! Này không khoa học! Xong rồi, chẳng lẽ Hạ Chí thật sự có tiểu yêu tinh ở bên ngoài?
Không! Không đúng!
Khẳng định là Hạ Chí đã mất cảm giác với thân thể tôi vì Mary Soda đang ở, cũng có thể là lần đó Hạ Chí loát nát hai cái quần lót của tôi rồi sau đó chỉ thích quần lót không thích tôi!
Làm sao bây giờ?!
Não bổ quá lớn! Căn bản dừng không được!
Đang lúc tôi suy nghĩ, Hồ Hạnh Hạnh đã không dán Hạ Chí, cô ta ôm một bao khoai lát bĩu môi không biết đang lẩm nhẩm cái gì, sau đó đi đến trước mặt tôi, lôi tôi ra đặt ở trên bàn.
Hiện giờ tôi là một con hamster, tôi vô cùng muốn biết hamster có thể cắn chết người hay không. Dù sao thì tôi nhìn cái tên nương pháo trước mặt tôi cũng thấy khủng khiếp quá......QAQ
Có lẽ khi tôi cắn cô ta xong, tôi sẽ có thể trở về, thôi được, cho dù đó chỉ là khả năng, có lẽ tôi chỉ cần đợi một tháng sau là có thể trở về, nhưng mà lúc ấy thân thể tôi nhất định sẽ bị đốt thành tro cốt chôn dưới nền đất! Tôi vẫn nên mạo hiểm đi thôi.
Hồ Hạnh Hạnh một bên ' răng rắc răng rắc ' ăn khoai lát, một bên lặng lẽ nhìn thoáng qua Hạ Chí đang cởi áo ngoài đi vào phòng bếp, nhỏ giọng nói: "Chậc, tên này nhất định là bị liệt dương!"
Liệt dương em gái cô ấy!! Cô đã quên ngày đầu tiên vào cơ thể tôi cô đã dùng tư thế đi đường hình số 8 hay sao?!
"Chuột chuột, mày nói xem tao có nên tìm mục tiêu mới không? Tao câu dẫn hắn một tuần, hắn không hề có chút động tĩnh! Tao ăn mặc gợi cảm, mỗi ngày nhún nhảy trước mặt hắn, hắn cũng không hề phản ứng, quả thực là đang vũ nhục thẩm mỹ của tao mà!"
Thì ra cô còn có thẩm mỹ! Ha hả......
"Này, chuột chuột, hôm qua tao lặng lẽ đi theo A Hạ, tao thấy A Hạ đi hộp đêm! Thật quá đáng! Ghê tởm hơn chính là hắn đi hộp đêm mà không đem tao theo! Xem ra hắn cũng không yêu nguyên chủ cho lắm, ở bên ngoài khẳng định có người khác!"
Tôi không muốn nghe cô nói chuyện nữa, cái đồ......
"Chuột chuột, tao cảm thấy tên Hạ Chí này nhất định là tra công. Ngay cả hệ thống đưa tao tới hệ thống đây cũng bị lừa! Tao nhất định phải giúp nguyên chủ thoát khỏi tên tra công này, sau đó tìm người tốt hơn!"
"Tiêu chuẩn của tao cũng không cao, có tuền hơn hắn, đẹp trai hơn hắn là được ~~" Mary Soda bắt đầu đắm chìm trong ảo tưởng.
Đây là cơ hội tốt, tôi cảm thấy tôi nên chạy trốn, đậu má! Coi tôi là con chuột tri tâm đó hả?! Cô có nghĩ tới cảm thụ của tôi không?!
Đáng tiếc động tác của tôi quá chậm, lập tức bị một mảnh khoai lát chặn lại, khoai lát vị cà chua, gặp được con quái vật chặn đường hung mãnh như vậy, phương pháp duy nhất để đánh bại nó là ăn nó!
Đừng nghĩ nhiều, tuyệt đối không phải do tôi thèm ăn!
Cuối cùng tôi ăn hết mảnh khoai lát, no đi không nổi, kết cục là bi thương nằm ở trên bàn, nghe Mary Soda nói kế hoạch của cô ta.
Cô ta nói, gần đây có cô gái nào cứ gọi điện thoại tới tìm cô ta để lấy bản phác thảo, cô ta sợ quá, block số điện thoại của người đó luôn. Hơn nữa vì để không bị phát hiện ra là mình không biết vẽ tranh, không có tí tế bào nghệ thuật nào, liền giả bộ tay bị thương.
Cô ta còn nói, vì có thể thoát khỏi tên tra công Hạ Chí, cô ta còn điều tra được tổng tài công ty đối địch với công ty của Hạ Chí thường xuyên dừng xe ở đâu, thích ăn uống ở nơi nào, sau đó...... Không sai, cô ta chuẩn bị đi ăn vạ.
Ăn vạ em gái cô đóoo!!!
Cô cho rằng cô ' nhu nhược ' bị xe của tổng tài công ty đối địch với Hạ Chí đụng ngã một cái, gã ta sẽ yêu cô ngay lập tức sao! Cô và gã sẽ nhất kiến chung tình triển khai một loạt cốt truyện tình chàng ý thiếp hay sao?!
Đậu má, quả thực không đem nguyên chủ như tôi để vào mắt!
Tuyệt đối không thể chịu đựng có người khoác da tôi đi làm một loạt hành vi não tàn, Hạ Chí, em mau tới quản quản ' tôi ' đi mà!!! Ít nhất đừng để cô ta cố ý đi ăn vạ chứ!
Đáng tiếc, không có kẻ nào nghe được tôi rống giận, tôi chỉ có thể kêu ' chi chi chi ', sau đó Mary Soda bị manh quá đỗi, lại lần nữa dùng tay chà đạp bụng nhỏ của tôi.
Cái thế giới chết tiệt này......
Tới buổi tối, tôi kỳ tích phát hiện Mary Soda và Hạ Chí thế mà lại Chia! Phòng! Ngủ!
Hơn nữa, là Hạ Chí chủ động chia.
Loại cảm giác bi thương vì chính mình sau khi trở về sẽ phải giúp Mary Soda lau mông rất nhiều lần là sao đây...... Đã không thể lại yêu.
Thân là một con hamster bị lang băm yêu cầu Hạ Chí mang về nuôi, bị Hạ Chí thấy phiền toái, chỉ đặt ở trên bàn phòng khách rồi từ lúc trở về đến khi hai người họ đi ngủ, thế nhưng trừ bỏ một mảnh khoai lát mà Mary Soda cho tôi ăn, tôi không được cho ăn cái gì nữa. Hạ Chí đứa nhỏ chết tiệt kia cũng không biết ở trong phòng ngủ làm gì, vậy mà mặc kệ tôi.
Thôi được, hiện tại tôi chỉ là một con hamster, không phải là Kiều Hải Đường trước kia được Hạ Chí ngây ngốc theo đuổi bốn năm rồi phi pháp ở chung hai năm.
Ở trong cái hộp nhỏ đen nhánh, tôi miên man suy nghĩ, bỗng nhiên phát hiện tên lang băm kia vậy mà cùng họ với mình! Hừmm...... có lẽ ngàn năm trước là cùng một gia tộc, vậy không gọi gã là lang băm nữa.
Còn có, từ khi trở về tới giờ, tôi không nhìn thấy Cầu Cầu, cũng không biết Hạ Chí có cho nó ăn cơm chưa?
Còn có thật nhiều thật nhiều...... Thật nhiều thật nhiều chuyện, không biết một mình Hạ Chí có thể làm tốt không.
Tôi mơ mơ màng màng ngủ, không biết ngủ bao lâu, khi tỉnh lại đôi mắt không mở ra được, hình như bị sưng lên, bụng cũng rất khó chịu, trướng đau, càng đáng sợ chính là tôi táo bón!
Trời biết từ khi cùng Hạ Chí ở bên nhau, tôi chưa từng bị táo bón, nhất định là do cái thân thể hamster này không biết cố gắng, hức hức hức.
Nghe nói chuột có sinh mệnh yếu ớt, tôi rất sợ mình bị táo bón đến chết, hơn nữa tôi cũng không biết lần này mà chết thì còn có thể tồn tại bằng hình thức linh hồn như lúc trước hay không....
Nói thật......
Tôi thật sự, có chút sợ......
Nếu lần này tôi thật sự chết, Hạ Chí cũng sẽ không phát hiện, bởi vì một cái ' tôi ' khác còn sống, còn chuẩn bị đi ăn vạ......
Bụng nhỏ quặn đau, nước mắt lại không chảy ra được, đến cuối cùng cũng không còn sức lực để giãy giụa, để gọi ' chi chi chi ', tôi nằm trên đống vụn gỗ, nghĩ ' nếu mấy ngày nay chỉ là một giấc mộng thì tốt rồi ', bỗng nhiên một đôi tay hơi lạnh tay nắm lấy tôi, xoa xoa bụng cho tôi.
Đợi một hồi lâu, tôi mới nghe thấy tiếng Hạ Chí, em ấy đang gọi điện thoại, nhưng lúc này toàn bộ tâm thần tôi đều bị cơn đau bụng hấp dẫn đi, hoàn toàn không nghe rõ Hạ Chí nói gì, chờ tôi cảm giác mình đang được mang lên xe, lại xuống xe, được đưa tới một nơi mềm như bông, bị người sờ mó gì đó, tôi biết, tôi được đưa đến bệnh viện thú cưng.
Có người nói với Hạ Chí: " Con chuột này bị táo bón, cúc hoa có vật cứng, đôi mắt bị sưng, may mà đưa tới kịp thời, đôi mắt anh dùng Clo pha loãng cẩn thận bôi một chút là được, cúc hoa thì dùng tăm bông dính nước ấm giúp nó đem bên trong nhuận ướt, chờ nó ị phân ra là xong."
"Còn có, không cho nó ăn thịt và đồ ăn của người! Những lời tôi mới dặn, chủ nhân của nó tự làm là được, tôi còn phải khám vài bệnh nhân khác, làm phiền anh."
Hạ Chí không nói gì, tôi không nhìn thấy, nhưng cũng biết Hạ Chí nhà tôi khẳng định thực khốc huyễn liếc cái tên bác sĩ kia một cái.
Sau đó tôi cảm thấy có cái gì ướt át chọc tôi, đương nhiên, tôi biết Hạ Chí đang giúp tôi chữa bệnh, tôi không nhúc nhích, để cây tăm bông bôi trên khóe mắt hơi sưng của tôi, qua một hồi lâu, tôi lại cảm giác được cúc hoa của mình cũng để một cây tăm bông......
Đậu má, cuối cùng cũng tới sao?!
Biến thành hamster cũng không trốn thoát vận mệnh bị Hạ Chí bạo cúc! QAQ
Được, tôi đã chuẩn bị tốt! Đến đây đi, để tôi sớm chết sớm siêu sinh! Chỉ là một cây tăm bông mà thôi ha hả, ngay cả cây xxx to đùng của Hạ Chí mà lão tử còn có thể nuốt vào cơ mà!
Bất quá......
Cái chuyện có thể nuốt cây xxx của Hạ Chí vào, vì sao tôi lại nói ra một cách kiêu ngạo như vậy?!