Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Mang Bảo Bối Doraemon Đến Dị Giới

Chương 4: Đệ tử đầu tiên




Chương 4: Đệ tử đầu tiên

Hắn cười xấu hổ, quay đầu qua hỏi Kiều Nguyệt Nga.

Nàng nghe hắn hỏi thì mười phần sụp đổ, lời khẳng khái của danh môn chính phái vừa ra tới miệng thì lại phải nuốt vào, nàng bất đắc dĩ nói:

“Được, ta đồng ý gia nhập Ma Sát tông của ngươi”

“Tốt quá rồi” - Hắn mừng rơn

Lại nghĩ đến một vấn đề. Thế nào mới là gia nhập môn phái? Có cần tắm rửa tẩy trần, làm lễ mấy quỳ đó không? Có cần lạy các tổ sư gia?

Mèo Lụa đột ngột nhảy tới trước mặt Kiều Nguyệt Nga, đưa ra một cuốn sổ ghi chép, sau đó hỏi:

“Họ tên? Giới tính, nghề nghiệp”

Kiều Nguyệt Nga thấy con mèo có thể nói chuyện cũng không cảm thấy kỳ quái, linh thú đã mở linh trí vốn có thể nói chuyện được rồi, nàng trả lời:

“Tỷ là Kiều Nguyệt Nga, là nữ, là một tán tu”

“Tin ngươi mới là lạ”- Mèo Lụa nghĩ thầm nhưng vẫn điền vào sổ, sau đó đưa cho Phú Quốc, tiện thể đưa hắn một con dấu đỏ có chữ Quốc.

Hắn lấy quyển sổ, đóng dấu lên một cái.

[ Đing, nhiệm vụ phụ hoàn thành, đệ tử đầu tiên Kiều Nguyệt Nga. Môn phái chính thức khởi động. ]

[ Đing, khởi động cấm chế, bất kỳ ai nếu có ý đồ phản môn phái hoặc rời khỏi môn phái đều bị cưỡng chế xoá bỏ ký ức, tu vi đại giảm hoặc bị trừng phạt tuỳ theo tình huống ]

[ Môn phái Ma Sát Phái, chưởng môn: Nguyễn Phú Quốc ]

[ Số lượng đệ tử: 1/100 ]

[ Đing, phần thưởng nhiệm vụ hoàn thành: 5 điểm cống hiến môn phái, cộng thêm 5 điểm hoàn thành vượt mức. Điểm cống hiến có thể hối đoái ở người đại diện hệ thống ]

"Là ta" - Mèo Lụa trên vai hắn đắc ý vuốt râu.

Phú Quốc không thèm để ý nó mà chỉ ngạc nhiên khi thấy số liệu này, vội hỏi:

"Được cộng thêm điểm là do ta hoàn thành nhiệm vụ vượt mức sao ?"

Mèo Lụa nói:

"Đúng, ngươi làm cho Kiều Nguyệt Nga đồng ý mà không hề có ý phản kháng nào, chỉ một lần thuyết phục duy nhất là được, nên được đánh giá vượt mức, nhân đôi phần thưởng"

"Thật tốt quá"



Nguyễn Phú Quốc mừng thầm, hai tay nắm lấy tay Kiều Nguyệt Nga, đưa ra ánh nhìn vô cùng âu yếm.

"Ta có thể đổi ý không"

Kiều Nguyệt Nga run lên, giãy ra khỏi tay hắn, hai má đỏ lên trốn đi ánh nhìn làm cho người ta nổi gai ốc lên.

"Không thể. Tốt lắm, nếu đã là đại để tử của bổn toạ, thì lễ vật không thể thiếu. À ừm.."

Nói rồi hắn lấy từ trong giới chỉ ra một thanh kiếm mang theo sắc vàng óng xong đưa qua cho nàng:

"Đây là thanh kiếm mà bổn toạ kiếm được, chính là ừ...ừ...là cái gì nhỉ"

Hắn đưa mắt cho mèo Lụa hỏi.

"Là Quang Minh thần kiếm"

Kiều Nguyệt Nga tay run run trả lời.

"Đúng, là nó. Ủa sao ngươi biết"

"Nó vốn là của người ta mà, ngươi đoạt nó xong lại đem ra cho, vô sĩ không ai bằng" - Mèo Lụa được dịp liền đâm hắn một đao.

"Ồ thế à, ha...ha... ha. Vậy thì trả ngươi này. Để bổn toạ lục xem còn gì khác nữa không"

Nói rồi hắn quăng thanh kiếm về phía nàng. Kiều Nguyệt Nga thu lại xong trừng mắt nhìn hắn, thầm nghĩ cái gã này nghèo kiết xác thì không biết có thứ gì hay ho không. Mà nếu có thì bổn nữ hoàng đâu có dễ dàng thu nhận đồ của ma giáo, đợi bổn nữ hoàng hồi phục lại tu vi, sẽ băm vằm cái gã này ra bã..

"Sau gáy sau thấy lành lạnh nhỉ" - Phú Quốc nghĩ thầm.

Hơn vạn năm chiến đấu, ngoại trừ mất hết tất cả linh thạch và ma thú tinh thạch ra để cống hiến cho hệ thống thì hắn có một đống v·ũ k·hí thu thập được cộng với muôn vàn công pháp các loại, tất cả đều là chiến lợi phẩm từ những tu sĩ khác.

Hắn động tâm niệm lục lọi trong không gian giới chỉ một hồi thì lôi ra một cái vòng tay.

Kiều Nguyệt Nga nhìn thấy vật mà tông chủ lấy ra thì lập tức sụp đổ, cái này nào phải là thứ gì quý báu chứ, chỉ là một cái vòng rỉ sét không hơn không kém.

"Cái đồ ve chai này... sao ta lại giữ nó nhỉ" - Phú Quốc đưa lên cái vòng tay lên trước mặt nhìn qua nhìn lại.

Hắn đúng là không nhớ ra cái này hắn đánh chiếm được của ai, có lẽ là trong bụng của một con linh thú nào đó hoặc của một tu sĩ nào đó. Chỉ cần có đồ là hắn thu, cũng không lựa chọn cái gì, bây giờ trong giới chỉ hắn là một mảnh trời lộn xộn, muốn từ trong đó mà lấy ra một món đồ như ý thì có thể coi là một khảo nghiệm khó khăn.

Hắn ngượng ngùng một chút, đang định cất vào thì đã nghe con mèo Lụa rỉ tai:

"Ngươi có thể dùng điểm cống hiến xoác hệ thống thương thành, xem có vật gì có thể chữa trị cái vòng tay này không"



"Có lý, thế mở ra cho ta xem tí nào"

Hắn lười phải đi lựa đồ trong chiếc nhẫn của mình, liền cùng với con mèo châu đầu vào nhìn cái điện thoại giống kiểu Iphone mười ba của thế giới kiếp trước.

"Ê, cái này lấy đâu ra, cho ta một cái"

Lụa nhìn hắn khinh bỉ:

"Mơ đi, đồ xịn của hệ thống đó nha"

Trên màn hình điện thoại hiện ra một dãy các loại vật phẩm cùng giá trị điểm cống hiến có thể đổi, Phú Quốc dùng ngón tay vuốt vuốt xem qua một loạt, hắn điểm qua một số thứ:

"Một lần dùng thử hộp chữa thương tốn năm điểm cống hiến"

"Một lần dùng thử máy tạo thời tiết tốn năm điểm cống hiến"

"Một lần dùng thử máy xua đuổi côn trùng tốn năm điểm cống hiến"

"Bàn chải đánh răng, tặng kèm một tuýp kem đánh răng ba con gián, siêu sạch bóng, cần thiết cho mọi người - 3 điểm cống hiến"

...

Các loại vật phẩm hiện ra hầu như đều là sản phẩm xài thử. Thứ có thể mua được tất cả đều là hàng lởm. Còn có cả khẩu trang chống bụi chống dịch, làm cái gì chứ.

Hắn nhìn con Lụa bằng ánh mắt bất thiện:

"Tại sao tất cả đều là dùng thử hả. Năm điểm cống hiến. Ta chỉ có 10 điểm, xài được hai phát thôi hả"

Con Lụa bĩu môi:

"Bảo bối thần kỳ như vậy, cho xài một lần là nhiều rồi, nếu ngươi muốn mua đứt thì đợi khi nào may mắn soát ra rồi tính"

"Con bà nó, còn phải soát ra, là thế nào"

Lụa kiên nhẫn giải thích:

"Ngươi không thấy ở đây chỉ có tầm hai mươi món đồ thôi sao. Mỗi lần ngươi muốn thì có thể đổi mới mà. Bấm vào nút đổi mới này đây."

Hắn thở phào, ra là có thể đổi mới.

Hắn dự định trong bụng: "Trước là đổi mới xem có gì xài được không đã"

"Một lần đổi mới tốn mười điểm cống hiến, xin quý dị đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng" - Lụa hờ hững thông báo, miệng nở nụ cười khoái trá.

Tay của Phú Quốc vừa định đụng vào cái nút đổi mới liền lập tức bị điểm huyệt.



"Con bà nó, mém xíu nữa ta chơi dại rồi. Con mèo c·hết tiệt này."

Hắn quay qua định b·óp c·ổ nó nhưng lại thấy con Lụa thoắt cái đã đứng sau lưng Kiều Nguyệt Nga, mắt ươn ướt, khẽ dụi đầu vào tóc nàng ta khóc thút thít:

"Tỷ, tên kia ăn h·iếp muội"

"Tông chủ à, ngài không thấy mình ăn h·iếp một con mèo là đáng thương lắm sao, ngài còn là người không hả" - Kiều Nguyệt Nga lùi về sau phòng thủ.

"Ta đi kiếm gì ăn trước đã, còn quà ra mắt thì không cần đâu" - Nàng nói rồi ôm con Lụa đi một mạch xuống núi.

Phú Quốc không thèm tính toán với nàng, lườm con Lụa một cái rồi tập trung vào những vật phẩm trong màn hình điện thoại.

"Ừm, để xem, để xem, có cái gì có thể sửa được đồ vật không. Hay dứt khoát tìm cho nàng một cái khác."

Hắn nghĩ đến đống đồ hỗn tạp trong giới chỉ thì ngao ngán, lại ra sức vuốt tìm.

"Đây rồi, chính là nó, một lần đèn pin phục hồi, năm điểm cống hiến. Đổi"

Hắn vốn có đọc qua truyện Doremon, biết là món bảo bối tốt nhất chính là khăn trùm thời gian nhưng trong danh sách tạm thời không có.

Hắn bấm vào nút "Đổi" lập tức điểm cống hiến bị trừ năm điểm, còn lại năm điểm.

Điện thoại vang lên thông báo:

[ Đing, vật phẩm đã mua đã được chuyển vào tài khoản của bạn, bất cứ lúc nào cũng có thể tra xét khu đã mua để hối đoái thêm và lấy vật phẩm. Hoặc có thể tập trung tâm thần để vật phẩm xuất hiện ngay lập tức. Chúc bạn một ngày tốt lành, tèn tén ten tèn ten ]

Hắn lập tức động tâm niệm, liền trên tay hắn xuất hiện một cái đèn pin giống như một cái ống nhòm, thiết kế y hệt trong truyện. Trên thân đèn pin lại có chữ Demo to tướng, thêm vào số một kế bên.

Hắn liền hiểu, đó chính là hàng xài một lần rồi.

"Để xem nào, mau phục hồi lại cho ta"

Đèn pin vô cùng dễ sử dụng, khi hắn vừa cầm lên là kiến thức về cách dùng nó đã hiện ra trong đầu hắn ngay lập tức. Hắn bấm nút mở xong rọi chùm tia sáng chói mắt vào cái vòng tay cũ rích rỉ sét kia.

Sau vài giây thì cái vòng từ từ phai đi những đấu rỉ sét, ngay cả những vết xước do năm tháng cũng đã biến mất, trở lại thành một cái vòng tay trắng muốt, toả ra ánh sáng vô cùng ấm áp. Nhìn xa thì cứ tưởng đây là một cái vòng kim cương nhưng hắn biết loại nguyên liệu làm ra nó không phải là vật tầm thường như vậy. Đại khái là vô luận trên Địa Cầu hay tại Lĩnh Nam đại lục này cũng không thể xuất hiện một cái vòng như vậy.

"Khà khà, xem lần này nàng còn khi dễ ta nữa không. Bổn toạ đây không cho thì thôi, đã cho phải cho hàng xịn thế này chớ"

Đúng lúc hắn đang hưng phấn thì bỗng dưng hắn nghe thấy một tiếng la thất thanh.

Đó chính là tiếng con Lụa.

"Gì nữa đây trời"

Hắn không nghĩ nhiều mà dựa theo phương hướng tiếng la mà phóng tới.