Đám trẻ cũng nhanh chóng theo sau, riêng Bùi Diễm và Bùi Doanh thì được Bạch Hạo bế đi phía sau. Trong lúc đi vào, bọn trẻ cảm nhận được sự kình trọng tuyệt đối mà trước đây chúng chưa từng nhận được, điều này làm chúng cảm thấy rất vui rất tự hào vì có một gia đình nhà ngoại giàu có như vậy.
- Mừng đại thiếu gia, nhị tiểu thư cà các tiểu thiếu gia và tiểu tiểu thư trở về nhà!-
- Chị, cảm giác được chào đón và được hộ tống như vậy cũng không tệ chị nhỉ!- Bùi Doanh hỏi người chị gái song sinh của mình với vẻ mặt đầy tự hào.
- Dĩ nhiên, đây là dành cho chúng ta, gia đình mới của chúng ta!- Bùi Diễm mỉm cười nhìn mẹ đang đi phía trước cùng ông bà mình.
Bước vào nhà họ mới ngỡ ngàng chỉ là phòng khách thôi mà đã rất rộng rồi xung quanh rất nhiều đồ cổ và cả.....cả rất nhiều bằng khen nữa. Chúng tò mò đi lại gần xem thử thì mới ngỡ lẽ tất cả đa số đều là mẹ của chúng Bạch Tố Tố. Nào là bằng đại học, bằng tiến sĩ, bằng IT, bằng thạc sĩ, Bằng giảng viên có tỉ lệ sinh viên tốt nghiệp cao.....Vân vân và mây mây làm chúng hoa cả mắt,rốt cuộc mẹ chúng giỏi tới mức nào chứ. Nhưng....lúc mẹ chúng tới với cha chỉ tầm mười mấy thôi mà, không lẽ mẹ học vượt sao? Vì vậy bà ấy mới nói cho chúng ta học vượt. Còn cả cậu nói sẽ giúp chúng ta nói với hiệu trưởng một tiếng chắc cũng không nói đùa đâu à.
- Coi các chắt của ta hiếu kì về chiến tích của mẹ nó chưa kìa?- Bà Bạch ôn hòa nhìn mấy đứa nhỏ.
- Khụ khụ...Các con, mau lại đây chào ông bà đi!- Tố Tố vội gọi mấy đứa nhỏ tới giới thiệu với cha mẹ.
- Con là đại ca, tên Bùi Bắc năm nay con mười lăm tuổi!-
- Còn con là Bùi Tịnh, kế bên con là Bùi Liêm em ấy hơi ít nói một tí-
- Tụi con là Bùi Tuấn và Bùi Tuân-
- Con là Bùi Hoa, em ấy là Bùi Ân, Bùi Cát. Hai em nhỏ là Bùi Diễm và Bùi Doanh.-
Nói xong tên bọn nhóc nhìn nhau rồi đồng thanh nói.
- Tụi con chào ông bà ạ!-
- Ngoan, ngoan lắm!-
Ông Bạch cũng lấy ra một sắp hồng bao to cùng Bạch và chia cho tụi nhỏ.
- Hôm nay là ngày vui của Bạch gia ta, ông bà có chút lộc tặng cho các cháu. Mong các cháu không chê lộc của hai ông bà già này ít!-
- Tụi con nào dám chê ạ! Tụi con rất vui là đằng khác!- Bùi Tịnh đại diện nói với ông bà, sau đó chúng lần lượt nhận được hai cái hồng bao dày cộm từ ông bà.
Bùi Tuân tò mò hỏi anh chị. -Em...em có thể mở ra xem không?-
Dĩ nhiên tiếng của cậu nhóc, ông bà và mọi người đều nghe thấy nên ông Bạch vội đáp.
- Cháu cứ mở tự nhiên đi!-
Nghe được mọi người cho thỉ cậu bé nhanh chóng mở ra xem. Trong đó có rất nhiều tiền cùng một tấm thẻ.
- Tien....Tiền nhiều quá đi! Con cám ơn ông bà nhiều.-
- Xem kìa mới có tí như vậy mà nhóc đã vui rồi. Đợi đến lễ ra mắt ta tặng cháu gấp mấy lần như thế, để xem khi ấy cháu vui tới mức nào chứ?- Bạch Hạo không kiềm được mà chọc cháu của mình.
- Hả? Như vầy mà cậu nói là ít sao?- Bùi Tuân rất bất ngờ trước câu nói của cậu mình. Ẻm không biết rốt cuộc nhà mình giàu tới cỡ nào mà lại nói như thế. Xong nó lại nhìn sang mẹ của nó, rốt cuộc tại sao mẹ lại che giấu thân phận và tài năng của mẹ như vậy chứ?
- Chắc các cháu cũng mệt rồi! Quản gia mau dẫn bọn nhóc lên phòng nghỉ một lát đi!Dặn đầu bếp làm nhiều món ngon một tí cho chúng!- Bà Bạch bảo quản gia dẫn bọn nhỏ lên phòng nghỉ ngơi một lát.
Sau khi các cháu rời đi hết Bạch Hạo mới nói về cậu nhóc Bùi Bắc kia. Anh không nói trước mặt vì sợ sẽ làm em gái khó xử. Từ khi nghe tên tra nam kia và ả đàn bà đến đòi con thì anh đã biết Bùi Bắc không phải con ruột của Tiểu Tố rồi nhưng mãi không có không gian riêng để hỏi rõ em ấy. Giờ mới có thì anh tất nhiên phải hỏi rõ, không thể để em ấy nuôi con của tên tra nam ấy được, như thế chẳng phải quá hời cho đôi gian phu dâm phụ kia quá rồi sao?
- Về cậu nhóc Bùi Bắc kia em tính như thế nào?-
Bạch Tố Tố ngây ngô hỏi lại anh trai -Như nào là như nào? Nó cũng là con em thì em nuôi chứ như nào?-
Bạch Hạo tức giận nói với em gái ngốc nghếch của mình.
- Sao em có thể thản nhiên như vậy hả? Nó đâu phải con ruột của em? Như vậy há chẳng phải em nuôi con của bọn người khốn nạn kia sao? Hay là em còn vương hi vọng quay lại với tên tra nam kia? Chuyện này anh tuyệt đối không đồng ý!-
- Hả tra nam?!! Bùi Bắc không phải con ruột của con sao Tiểu Tố?-Bà Bạch ngạc nhiên hỏi con gái.
- Mọi người nghe con giải thích! Thật ra mẹ của nhóc ấy là bạn bè với con. Mọi chuyện là như vậy....m- Tố Tố kể lại mọi chuyện trừ việc cô xuyên tới đây cùng bạn thân thì không nói mà thôi. Dĩ nhiên cũng thêm mắm muối không ít để chứng minh mẹ của A Bắc có ân với cô và chỉ bị tên tra nam kia lừa mà thôi.Cùng hoàn cảnh của Hàn Tuyết.
- Dù khá thông cảm cho chuyện của Bùi Bắc và Hàn Tuyết nhưng ta không thể cho phép người không có huyết thống họ Bạch lấy họ Bạch cũng như nhận họ Bạch làm tổ tông, như thề không tốt lắm!- Bạch lão gia dù cảm thông cho Bùi Bắc nhưng cũng không thể cho cậu bé vào nhà họ Bạch được.