Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Làm Công Cho Thiên Đạo

Chương 38: Nhiệt Hỏa Cốc




Chương 38: Nhiệt Hỏa Cốc

Hai ngày sau, cuối cùng Lê Khiếu Long cũng đã đến được nơi mà hắn cần đến trong chuyến đi lần này. Hai ngày này, hắn đã trải qua rất nhiều cuộc chiến, đi nhầm vào kha khá hang ổ của yêu thú, đồng thời cũng hái được một ít linh thảo đổi thành cho hắn 10 điểm công đức.

Không phải là hắn muốn đổi, nhưng mà nếu muốn cất vào trong hệ thống thì cứ mỗi loại linh thảo sẽ chiếm lấy một ô trữ vật, mà linh thảo khá nhiều loại, mỗi loại lại một ít, nên hắn không có chỗ để, đành phải bán lại cho cửa hàng của hệ thống, cất điểm công đức cho dễ.

Mặc dù hắn biết giá cả thu mua lại của hệ thống gian thương chắc chắn rẻ hơn nhiều so với giá cả khi hắn mua lại từ hệ thống, nhưng không còn cách nào, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu.

Tuy nhiên, nhiêu đó không là gì so với việc tu luyện đạp địa đến cảnh giới thuần thục. Hiện tại hắn đã tính toán được mức độ phản chấn giữa đất, đá và thân cây, nên di chuyển rất dễ dàng và nhẹ nhàng, không còn cảnh mỗi một bước lại để một hố sâu, hay một một lần đạp thì cây kia sẽ trọc lóc nữa.

...

Nhìn lấy khung cảnh trước mặt, đấy là một sơn cốc, tuy nhiên, khác với sơn cốc bình thường, cây cối xum xuê, xanh um, thì ở đây lại lộ ra vẻ khô cằn, trơ trọi. Hoàn toàn khác với khung cảnh ở hai bên.

Ai mà tin được, bên trong chỗ được bao bọc bởi rừng cây bạt ngàn này lại có một chỗ khô cằn như vậy. Điều này cũng khiến Lê Khiếu Long tin tưởng hơn vào tin tức từ hệ thống. Chỗ khác thường chắc chắn có nguyên do, mà nguyên do ở đây khả năng cao là ở bên trong có ẩn chứa mầm mống núi lửa.

Tuy nhiên, ngay khi Lê Khiếu Long định tiến lên, bước đến trước cửa cốc, thì bên trái bất chợt xuất hiện tiếng động, là tiếng một đám người đang tiến về phía này. Hơi thoáng lùi lại phía sau, chui vào trong khu rừng vừa mới bước ra, chọn đại một cây nào đó, Lê Khiếu Long nhẹ nhàng nhảy lên trên. Bởi vì địa hình phía trước là sơn cốc, hơn nữa còn rất trống trải, nên không khó để hắn quan sát tình hình.

Vừa mới leo lên, ổn định chỗ ngồi, Lê Khiếu Long đã nhìn thấy một đoàn chừng 30 người tiền về cửa sơn cốc. Đám người này không ai khác chính là đám mà hắn đã gặp trước đó, của Lý gia ở Thạch Thành.

Ngay khi đám người đến trước cửa sơn cốc cũng đều đồng loạt dừng lại, sau đó ngó nghiêng quan sát xung quanh. Sau khi xác định tình hình xung quanh xong thì mới tách ra, nhường chỗ cho 3 người thiếu niên tiến lên quan sát. Hai trong ba người này là người mà Lê Khiếu Long có quen, nói chính xác hơn là biết mặt. Người còn lại thì không biết gì, nhưng cũng không khó đoán lắm.

Đây chính là đám người đã cản đường hắn lúc trước, buộc hắn phải đi đường khác. Nhưng hắn không ngờ tốc độ của đám người này lại chậm như vậy. Hai ngày qua, Lê Khiếu Long vừa di chuyển vửa luyện tập, đôi khi gặp được yêu thú thì phải chém g·iết chúng. Sau đó lại ngồi nghỉ ngơi, khôi phục thể lực cùng linh lực rồi mới tiếp tục di chuyển, vậy mà có thể đến trước đám người này một bước.

Một thiếu niên mặc tử y, mặt trắng nõn chắp tay với hai người còn lại, tỏ vẻ phong kinh vân đạm nói: "Lý huynh, Triệu huynh, hai vị nhìn xem, chỗ này có khả năng không. Dựa theo đặc điểm mà Triệu huynh miêu tả, Nhiệt Hỏa Cốc này đã là nơi phù hợp nhất trong Dãy Trường Sơn thuộc phạm vi 20 cây số quanh đây rồi."

"Chỗ này trước đây tứ gia tộc cũng từng cùng nhau khám phá, tìm tòi, nhưng không hề phát hiện bất cứ bảo vật nào! Tuy nhiên, cũng không ai tìm ra được nguyên nhân khiến nó biến thành như thế này! Đúng là kỳ lạ!"

"Lâu dần chỗ này cũng bị quên lãng, không ai để ý đến, bởi vì đường đi đến chỗ này khá xa, khá nguy hiểm. Linh thảo cũng có lưa thưa vài cọng, tuy nhiên không biết có Liệt Hỏa Thảo mà Triệu huynh nói đến hay không nữa."

Người thiếu niên kia tiến lên trước bắt đầu giới thiệu qua về Nhiệt Hỏa Cốc cho đám người, nhưng chủ yếu là cho Triệu Nham, bởi vì ngoài kẻ này ra, những người khác đều là người Thạch Thành, không có lý nào lại không biết đến nó.

Triệu Nham thong thả bước lên trước: "Đúng là chỗ này rồi, nếu ở đây còn không có Liệt Hỏa Thảo thì khả năng chuyến đi này của chúng ta sẽ uổng công, phải quay về thành nghĩ cách thu mua từ bên ngoài thôi. Tuy nhiên làm như thế giá cả sẽ phải đẩy cao lên, không tối đa hóa được lợi ích."

"Được rồi! Cùng nhau tiến lên xem! Là thành hay bại thì còn cần vào trong đó! Thượng Quan huynh, Triệu huynh cùng đi nào!" Lý Hữu Lộc ở bên cạnh lên tiếng.

Đám người gật đầu, sau đó thủ vệ đi trước mở đường, đám người còn lại lần lượt theo phía sau, kèm theo đó là hai vị cao thủ trúc cơ kỳ. Lê Khiếu Long cũng không biết rõ thông tin cụ thể, bởi vì sợ tiếp cận quá gần sẽ bị phát hiện, cho nên hắn đứng hơi xa. Mà hệ thống nhận diện chỉ phát huy ở trong khoảng cách chừng 100 mét, cho nên hắn chưa có thông tin. Dù vậy, chỉ dựa vào khí tức uy h·iếp đối với hắn mà nói, hai người này chắc chắn là trúc cơ, hơn nữa còn không phải là trúc cơ sơ kỳ. Tuy nhiên là trung kỳ hay hậu kỳ thì còn chưa rõ. Nhưng có là gì đi nữa thì tạm thời hắn cũng đánh không lại.

Chờ cho đám người kia tiến vào trong, Lê Khiếu Long đang định mò theo phía sau, dù sao cũng đã đến gần mục tiêu rồi, không thể bỏ qua dễ dàng như vậy được. Tiến vào trong cửa hàng của hệ thống, tốn 1 điểm công đức đổi lấy một bộ hắc y có kèm khăn che mặt, sau đó thay vào.

Đang chuẩn bị rời chỗ, tiến vào bên trong, thì đột nhiên bên kia xuất hiện giọng nói của một nữ nhân: "Trần bá, bên này, bên này!" Sau đó là hai người, một nam một nữ đi đến trước cửa sơn cốc.

"Oa! Khí tức chỗ này nóng thật, không ngờ bên trong Dãy Trường Sơn lại có một nơi kỳ lạ như thế. Trần bá, ngươi nói xem, trong này có bảo bối gì không?"

"Ta nghe nói, có dị thường tất có bảo vật! Chỗ này khác lạ như vậy, chắc chắn cũng sẽ có thôi! Trần bá, hay chúng ta đi tầm bảo đi!"

Người thiếu nữ kia đi ở phía trước, miệng nói không ngừng, mà trung niên gọi là Trần bá kia ở phía sau cũng chỉ khuyên bảo mấy lời: "Tiểu thư, ngươi chậm thôi! Chỗ này đã được phát hiện ra từ lâu! Trước đó tứ gia cũng đã từng tổ chức nhân thủ tìm kiếm, nếu có bảo vật đi nữa cũng bị bọn họ lấy đi rồi! Còn đâu nữa mà tầm bảo!" Sau đó lắc đầu không nói nữa, mà đi theo thiếu nữ.

Chứng kiến hai người này, Lê Khiếu Long liền lùi lại chỗ cũ ẩn núp tiếp. Hắn không có ý định lộ mặt hiện giờ, vốn tưởng sẽ chỉ có đám người kia thôi đã đủ phiền phức rồi. Hiện tại lại có thêm hai người nữa, mà đối phương cũng có cao thủ trúc cơ, xem ra chuyến đi lần này àna hắn có khả năng sẽ phải công cốc.

Hai người này cũng không ở lại lâu, mà lập tức tiến vào bên trong quan sát. Lê Khiếu Long chờ thêm chút nữa rồi cũng nhảy xuống, tiến đến chỗ cửa sơn cốc.

Vừa bước đến cửa cốc, một luồng nhiệt hỏa xộc thẳng vào mặt, khiến hắn cảm nhận được khí tức khô nóng của nó. Chứng kiến khung cảnh phía trước, không còn là rừng cây nữa, mà là một rừng đá, đồng thời bóng dáng của hai nhóm người phía trước cũng đã mất dạng, không chút chần chừ, Lê Khiếu Long cất bước đi vào bên trong Nhiệt Hỏa Cốc.