Editor: Trâm RừngTiếng thét của Tôn Thải Ngôn nhanh chóng đem tất cả zombie trong khoang thuyền hấp dẫn tới.
Lũ zombie ngăn chặn lối lên cầu thang, móng vuốt đen xì, miệng vết thương chảy đầy dịch mủ, cơ mũi không ngừng co rúm lại, hàm lợi bị lộ ra không ngừng va chạm, biểu hiện sự thèm khát của chúng nó đối với thịt người.Tôn Thải Ngôn sợ hãi vô cùng, toàn thân run rẩy, trong lòng đối với quyết định của mình hối hận vạn phần.
Cô ta không nên đi theo Phù An An chạy đến nơi này!Cho dù ở trong đường ống thông gió sớm muộn sẽ cùng đám người trong phòng bếp kia chạm mặt, thế nhưng ít nhất đấy cũng là người a! Cô ta vì cái gì phát điên, mới nghe theo Phù An An làm chuyện ngu ngốc này." Tôn Thải Ngôn, cô đừng kéo tôi, ngăn zombie phía dưới lại, tôi đem cửa bổ ra.
"Phù An An chuyên chú phá cửa chặn lối đi, không phát hiện ra đằng sau, ánh mắt của Tôn Thải Ngôn nhìn về phía mình đã thay đổi.Rầm!!!Cửa mở ra.Phảng phất như thần tiên đang vươn tay với cô.Cô biết rõ, vận khí của mình vẫn luôn tại!" Tôn Thải Ngôn.
" Phù An An thò tay ra, muốn kéo cô ta, đột nhiên một cỗ sức lực kéo ngược cô lại ra đằng sau.Phù An An trừng to mắt, nhìn Tôn Thải Ngôn từ bên cạnh mình chạy lên đi, cảm giác được móng tay zombie sắc nhọn sượt qua phía sau lưng của cô!Con mẹ nó! Tôn Thải Ngôn!Ngay tại thời điểm Phù An An cho rằng mình sắp đi theo ông bà.
Đột nhiên, ở bên trong cánh cửa, một cánh tay duỗi ra bắt được cô, sau đó, tiếng súng ống giảm thanh vang lên.
Một khắc sau, Phù An An nhanh chóng bị kéo vào bên trong.
Cô vội vàng phản ứng, cùng người bên cạnh đem cửa gắt gao đóng lại, dùng vật nặng chặn ngang lối đi.Làm xong hết thảy, Phù An An thoát lực ngồi xuống, có cảm giác như sống sót sau tai nạn.
Thở gấp hai cái, cô cầm lấy dao phay đứng dậy, từng bước một đi về phía Tôn Thải Ngôn.Tôn Thải Ngôn nhìn thấy động tác của Phù An An, mặt biến sắc, " An An, cô nghe tôi giải thích, vừa rồi đây chẳng qua là hiểu lầm.
"" Tao đi con mẹ mày hiểu lầm.
" Phù An An một cước đá vào Tôn Thải Ngôn, " Tao cứu mày ra, cho mày uống, mày rõ ràng muốn ám toán tao! Kéo tao xuống dưới uy zombie! "" Không phải như thế, tôi lúc ấy chẳng qua là quá, quá khẩn trương.