Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 675




Dưới bầu trời đầy sao, Vô Thiên Yếm Vãn tỉnh táo trở lại, có lẽ vì đã nắm chắc thắng lợi trong tay, cho nên cảm xúc cũng được khôi phục như bình thường.

Từ khi sinh ra, nữ nhân này luôn đè đầu cưỡi cổ nàng, cuối cùng cũng bị nàng giẫm đạp dưới chân.

Đối phương vốn đã từng là cơn ác mộng không thể xóa nhòa, nhưng hoá ra cũng chỉ như vậy mà thôi.

Bùm bùm!

Trong khu vực cấm kỵ không thể diễn tả của vũ trụ, một dòng huyết hà u minh (sông máu) đột nhiên xuất hiện, sau đó ầm ầm lao đến về phía mảnh tinh không này.

Chư thiên không khỏi rùng mình, tựa như bản thân đang bị mắc kẹt trong không gian địa ngục vô tận, có nguy cơ bị hủy diệt bất kỳ lúc nào.

Vô số ghế đá màu nâu xám nằm sừng sững trên đỉnh tinh không, quan sát càn khôn.

Mà trên mỗi ghế đá màu xám nâu, chính là những sinh linh được bao phủ trong làn sương mù xám xịt xen lẫn với cỗ khí cơ kinh thiên, dường như có thể nghiền nát toàn bộ thời gian và không gian.

Hoàng Vũ không hề thay đổi sắc mặt, nhưng nội tâm ngập tràn sợ hãi, ánh mắt vô thức nhìn về phía Nhật Bất Lạc.

Trong lòng nàng, ngoại trừ cháu rể, thì không một ai trong thời đại này có thể ngăn cản cuộc tấn công tàn khốc sắp diễn ra.

“Tất cả đều kết thúc rồi…”

Các lão tổ tông trong Vĩnh Hằng Quốc Độ đều tỏ ra ung dung bình thản, đồng thời cảm thấy kiêu ngạo vì hạt giống số một nhà mình.

Nếu không có sự xuất hiện của tên điên Thái Sơ, Yếm Vãn tuyệt đối có thể vượt lên đứng đầu bảng Vấn Đỉnh.

Nhưng trong chốc lát, những thân ảnh mơ hồ đều trở nên cứng ngắc như sắt, bọn họ chợt cảm nhận được một cỗ lực lượng không thuộc về thế giới này.

Uỳnh!

Đệ Ngũ Cẩm Sương lạnh mặt, đôi mắt xanh lam nở rộ hào quang sáng chói, bao phủ toàn bộ bầu trời đầy sao, tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp.

Cảnh tượng thuở thiên địa sơ khai bùng nổ trong vũ trụ sâu thẳm, đủ loại thần chỉ hỗn độn thi nhau gào thét, diễn hóa thành từng đoá hoa băng tinh thánh khiết, đời đời bất hủ.

Ngôi sao băng ở đằng xa đột nhiên dừng lại, biểu cảm của Từ Bắc Vọng trở nên cực kỳ đặc sắc.

Lão đại, tuyệt vời!

Chẳng trách nàng vẫn luôn kiêu ngạo như vậy, hoá ra cũng do có lực lượng.

“Không thể nào…”

Rất nhiều hoá thạch sống cảm thấy chấn động vì quá khó hiểu, ánh mắt tràn ngậo kinh ngạc.

Ngay cả Hoàng Vũ cũng co rút con ngươi, sắc mặt tái nhợt.

Đây là khí tức Thủy Khư!!

Những năm tháng bí ẩn giữa thời đại Thần Thoại, chính là mốc thời gian chôn vùi những kẻ mạnh nhất trong vũ trụ!

Không ngờ lời nói dối tùy tiện của cháu rể lại có thể ứng nghiệm bằng phương thức quỷ dị như thế này.

Tôn nữ quả thực đang nắm giữ đạo pháp đỉnh cao của thời đại Thủy Khư!

Trông thấy cảnh tượng này, Vô Thiên Yếm Vãn lập tức tái mặt, nội tâm cảm thấy khó có thể tiếp nhận.

Các sinh linh màu nâu xám tụ lại cùng một chỗ, phát ra tiếng huýt dài thê lương, sau đó bị thánh hoa băng tinh bổ trúng, đầu nguồn huyết hà ở gần đó đều bị suy kiệt.

Đó là một trận đại chiến siêu chiều không gian, siêu việt hiện thế.

“Phụt!”

Ba ngàn sợi tóc trắng dựng thẳng đứng, mỹ nhân không có gì sánh kịp bị đâm xuyên bởi mạt pháp Thủy Khư, con ngươi lập tức ảm đạm vô quang, thân thể mềm mại phát ra từng chuỗi âm thanh xé rách.

Uỳnh!

Băng sơn ầm vang sụp đổ, nữ tử cao quý trang nhã sừng sững một phương trời, huyết dịch chảy trên khóe môi, má ngọc óng ánh tái nhợt một cách lạ thường.

Đó là một chiến thắng giòn giã, bản thân nàng cũng bỏ ra cái giá cực lớn.

Nhưng đáng giá.

Nàng chỉ muốn chứng minh với chó săn, nàng vĩnh viễn sẽ không bao giờ là gánh nặng của hắn, cho dù nàng không đủ năng lực để trở thành chỗ dựa vững chắc, thì cũng sẽ sóng vai tiến về phía trước.

Không hề đáng buồn cười chút nào, đây chính là nỗi ám ảnh sâu nhất của nàng.

Tinh không sụp đổ dường như đang bị bao trùm bởi một cái ống giảm thanh, tất cả âm thanh đều biến mất.

Vô Thiên Yếm Vãn mạnh mẽ và đáng sợ như thế, vậy mà lại thất bại ngay phút cuối, điều này khiến cho hàng trăm triệu tu sĩ cảm thấy rất không chân thực.

Đòn hủy diệt diệt thế của Hoàng thần nữ đã gây ra sự hỗn loạn về thời gian và không gian, uy lực của nó đạt đến mức độ không thể tưởng tượng nổi!

Đột nhiên.

“Thứ hai!”

“Nàng ấy đứng thứ hai rồi!”

Vô số sinh linh trên từng viên sao trời đều cảm thấy vô cùng sợ hãi, bảng Vấn Đỉnh lại được làm mới một lần nữa.

Vô Cực Nhất đã lũng đoạn vị trí đầu bảng hơn một ngàn năm, nhưng rốt cuộc cũng bị áo bào trắng cấm kỵ đánh rơi xuống ngựa.

Mà bây giờ, hắn lại trở thành một vật làm nền của thiên chi kiêu nữ khác!

Tin tức này quá mức rung động, ngay cả rất nhiều người trùng sinh cũng không dám tin tưởng, bọn hắn vẫn cực kỳ đánh giá thấp một kích diệt thế Thủy Khư này.

Vô Cực Nhất đang đứng sừng sững trên một trong những ngôi sao trong thế lực Phượng Khuyết, hắn ta bày ra sắc mặt cực kỳ khó coi, đồng thời khó tránh khỏi cảm thấy cực kỳ bi ai.

Hắn từng cho rằng bản thân chính là con cưng của kỷ nguyên thời đại này, nhưng hiện tại lại phát hiện mình đã bị bỏ rơi từ khi nào không rõ.

Mặc dù hắn không tình nguyện thất bại dưới tay tên điên, nhưng vẫn miễn cưỡng có thể tiếp nhận được, dù sao thì kẻ đó chính là yêu nghiệt vượt ra ngoài vũ trụ.

Nhưng nếu thất bại bởi Hoàng Cẩm Sương, sao hắn có thể tỏ ra bình thản tự nhiên được?

Chư thiên nhìn chăm chú bên trong Tinh La Bàn, màu trắng và màu tím vô song tuyệt thế quấn quýt liền kề nhau, giống như đã được sắp đặt sẵn bởi vận mệnh.

Nghiệt duyên kinh thế?

Đạo lữ thiên mệnh?

Nếu không, hai người này sao có thể thống trị kỷ nguyên này được?