Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 647




Bầu trời đầy sao trở nên u ám, đủ loại khí tức kỳ quái truyền ra, giống như thời khắc tận thế đã đến.

Một con mắt màu đen khổng lồ vắt ngang tinh không, vô biên vô hạn lại rộng rãi bao la hùng vĩ.

Các đại năng khổng lồ trong vạn tộc đều biến sắc, bọn họ không thể xác định kẻ này rốt cuộc đang muốn làm gì.

Không phải hắn đang vận dụng bí pháp Táng tộc sao, tại sao còn thi triển Vũ Trụ Dương Thể vừa mới đạt được?

Nhóm tân tú trên tế đàn vô cùng bất an, không những không tìm thấy khí tức trúc Táng, ngược lại còn nảy sinh dự cảm bất tường.

Từ Bắc Vọng mở mắt, nhìn thành tòa tháp đầu lâu Địa Ngục đã ngưng tụ hoàn toàn, khuôn mặt âm trầm hiện ra ý cười tàn nhẫn.

Mỗi tân tú ở đây đều là những người trẻ tuổi sở hữu thiên phú bậc nhất trong giới Khởi Nguyên, nếu như tiến về chư thiên, bọn họ hoàn toàn có thể chiếm trọn mười vị trí đầu tiên trên bảng Vấn Đỉnh.

Nói cách khác, hắn phải đối mặt với ba mươi bốn kẻ có chiến lực tương đương với tốp mười bảng Vấn Đỉnh, không cách nào làm được à?

“Ngươi rốt cuộc đang làm gì?”

Một thiếu nữ thuộc Tinh Linh tộc híp mắt, nhịp tim tăng nhanh một cách khó hiểu.

Nhưng vào lúc này.

Một tiếng gầm lớn vang lên từ một góc xa xôi trong bầu trời đầy sao, cường giả trong Nhân tộc phát ra hào quang hoàng kim khắp vạn dặm, sau đó xuất hiện với tốc độ đáng kinh ngạc.

“Giết hắn!”

“Ngô Dạng của thành Nguyên Thủy Thánh vừa mới truyền lời, hắn từng điều tra ký ức của sinh linh trong một phương vũ trụ khác, áo bào trắng cấm kỵ chính là người sở hữu đạo tâm vô địch!”

Lời này vừa truyền ra, toàn bộ vùng trời đầy sao Nam Vực rơi vào im lặng chết chóc, như thể bị sấm sét đánh trúng

Áo bào trắng cấm kỵ... Ngay khi hắn rời đi, truyền nhân Táng tộc đã tới, sao có thể trùng hợp như vậy?

Bầu không khí căng thẳng đến mức đông cứng.

Bùm!

Con ngươi khổng lồ hắc ám nở rộ một chùm ánh sáng thống trị, mang theo năng lượng âm dương và uy áp bất khả chiến bại chôn vùi hết tất thảy, chiếu rọi trên tế đàn.

Cùng lúc đó, táng khí cô quạnh rách nát lan đến tế đàn, toàn bộ tòa tháp đầu lâu xuất hiện từ trên bầu trời đầy sao, bao phủ trầm luân về phía tế đàn.

“Không!”

Linh hồn của bảy tên tân tú ở gần tế đàn đều bị xé rách tan tành, ai nấy đều ở trong tình trạng nghìn cân treo sợi tóc. Ngay tại thời khắc cửu tử nhất sinh, bọn họ điên cuồng thi triển đạo pháp của chủng tộc nhà mình, đủ loại Thánh khí đều trôi lơ lửng trong không trung.

Nhưng cho dù liều chết giãy dụa như vậy, kết quả cũng chỉ là châu chấu đá xe, tự chuốc lấy thất bại.

Bọn hắn bị trấn áp bên dưới tòa tháp đầu lâu, di thể không còn sót lại, tro cốt đều bị hòa tan.

Gần như trong tích tắc, bảy tân tú bậc nhất đã ngã xuống!

Bùm!

Áo bào màu tím ảm đạm bị xé nát, nam tử áo trắng thánh khiết sừng sững giữa không trung, dung nhan tuấn mỹ đến cực hạn, mái tóc vàng óng tung bay như Chân Thần Cửu Thiên.

Hắn mỉm cười, bình tĩnh nói: “Càn khôn oang vang, biệt lai vô dạng.”

Ngay sau đó, Minh Đăng màu bạc treo cao, luyện hóa linh hồn chuyển hóa thành Minh khí.

Từng trang Vô Tự Thiên Thư xếp hàng lần lượt, sức mạnh tuế nguyệt trào dâng, tóm lấy những sinh linh trên tế đàn và ném vào vòng lặp thời gian.

Hạt giống Thời Không Bản Nguyên khiến cho khu vực vạn dặm xung quanh tế đàn trở nên chậm chạp, Cấm Đạo Hoàn giam cầm toàn bộ pháp tắc trong mảnh không gian này.

Con ngươi đen của bầu trời đầy sao ẩn chứa năng lượng vô thượng không thể diễn tả, cũng không thể tùy tiện đoán mò, khiến cho chiến lực của nam tử áo trấng tăng trưởng rất nhanh.

Hắn không hề kiêng nể, bắt đầu mở ra một cuộc giết chóc, dường như muốn biến tế đàn trên tinh không thành một cái lò sát sinh!

Khi trông thấy bóng dáng tuấn mỹ không ai bì nổi, vạn tộc đều cảm thấy đầu váng mắt hoa, lâm vào sự phẫn nộ trước nay chưa từng có.

Là hắn!

Hắn...

Mọi từ ngữ khuất nhục đều không đủ để miêu tả nỗi lòng hiện tại, cơn tức giận đó gần như có thể bóp nghẹt mọi sinh linh.

Đáng buồn thay, bọn hắn không cách nào sửa đổi kết cục này, chỉ có thể chờ đợi đến thời điểm tận thế.

Tế đàn nằm trong khu vực bị bỏ hoang, sinh linh không đương thời căn bản không thể bước vào.

Gần như trong nháy mắt, bảy tên tân tú khác hóa thành tro bụi, khiến cho vạn tộc cảm thấy rùng mình, lòng như tro nguội.

Đây đều là từng vị truyền nhân của các chủng tộc cổ lão, nhưng lại không thể chịu nổi một kích!

“Mời thánh!”

Rất nhiều đại năng khổng lồ hận muốn phát điên, nhao nhao truyền âm cầu viện.

Không có cái gì là không thể đánh tan, chỉ cần cường giả vô thượng tề tựu tại đây đủ nhiều, vùng đất bỏ hoang cũng có thể được san bằng!

“Tru diệt tà ma!”

Từng tiếng gào thét thảm thiết truyền đến từ bốn phương tám hướng trong tinh không.

Bên trên tế đàn, một làn sương mù xám xịt đáng sợ quét qua, tựa như vạn mã đang hùng hổ phi tới, hai mươi bảy tân tú cũng không kịp trải nghiệm cảm giác sợ hãi xen lẫn với tuyệt vọng, lập tức phải dốc hết toàn lực để chống chọi.

Bọn hắn vốn có thể chạy ra tế đàn.

Nhưng dưới sự chứng kiến của toàn bộ sinh linh trong giới Khởi Nguyên, nhưng một khi lâm trận bỏ chạy, bọn họ sẽ đánh mất toàn bộ mặt mũi và sống trong sỉ nhục mãi mãi.

Thà bỏ mạng chứ không thể chạy trốn!