Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 626




Hai mắt thiếu nữ có chút sưng đỏ, lòng bàn tay hung hăng lau đi những giọt nước mắt còn sót lại ở khóe mắt.

Nàng không hiểu, vì sao đại phôi đản hết lần này đến lần khác cứ để ý những nữ tử không quan trọng kia.

“Ngươi thật ích kỷ!”

Thiếu nữ không khống chế được nữa, mở miệng mắng to: “Tiểu phôi đản cả ngày nấu cơm, chạy đôn chạy đáo phục vụ ngươi, chính là vì hắn cố ý không tu luyện, chờ ngươi đuổi kịp hắn.”

“Bằng không, hắn mới không bị thương!”

Thiếu nữ thậm chí cũng không biết, từ khi nào mà những lời này chậm rãi biến thành âm thanh kêu khóc.

Nữ tử váy tím không còn duy trì phong thái lạnh lùng tao nhã được nữa, nàng chỉ cảm thấy lạc lõng mê mang vô cùng.

[Dục vọng khống chế của ngươi đã đến mức nhập ma, khiến ta cảm thấy sợ hãi.]

Những lời này vẫn quẩn quanh bên tai nàng.

Ta đã làm hắn sợ hãi sao?

Đệ Ngũ Cẩm Sương mở to đôi mắt trống rỗng, nội tâm phát sinh cảm giác bất lực nồng đậm.

Nàng đã từng cố gắng thay đổi, nhưng làm thế nào cũng không thể được.

Ham muốn chiếm hữu và bản tính cố chấp đã là bệnh trạng bẩm sinh, cho dù nàng đã sớm hiểu được đạo lí này, thế nhưng, thế nhưng, vẫn muốn trong mắt chó săn chỉ có một mình nàng.

Mỗi khi hắn ta gần gũi với bất kỳ nữ nhân nào, nàng sẽ tức giận đến mức điên cuồng, không thể kiểm soát được cảm xúc.

“Tiểu phôi đản tặng lễ vật cho ngươi….”

Thiếu nữ lau sạch nước mắt, leo lên đỉnh núi rồi giao ra khối đồng phiến lượn lờ đạo vận.

Đệ Ngũ Cẩm Sương vươn tay được một nửa, năm ngón tay bất giác nắm chặt lại, vô cảm nói: “Trả lại cho hắn.”

Nữ nhân kia mang lại một mối đe dọa mãnh liệt đến cho nàng, cho nên nàng đương nhiên rất chán ghét hương thơm vương vấn trên khối đồng phiến này, đồng thời cũng không thể chấp nhận sự bảo hộ của chó săn dành cho mình.

Thiếu nữ váy đỏ ngửa đầu nhìn nàng, tầm mắt lại trở nên mơ hồ, nàng bĩu môi nói: “Ngươi không cần, meo meo cần.”

Nói xong, nàng lập tức bỏ chạy vì tức giận, không muốn nhìn thấy đại phôi đản tự lừa mình dối người nữa.

“Hắn là chó săn của ngươi, nhưng rốt cuộc cũng không phải là chó, ngay cả meo meo ngốc cũng hiểu được mà…”

Thiếu nữ ngồi xổm bên bờ hồ, bưng mặt khóc thút thít. Tại sao hai người cãi nhau, nhưng người khó chịu nhất lại chính là meo meo?

…..

…..

Dải ngân hà trắng ngà nổi lên từng gợn sóng, sóng nguồn đại đạo cuồn cuộn bắn tung tóe từng đợt ánh sao.

Nam tử áo trắng có chút uể oải, ngồi xếp bằng ở trung tâm ngân hàng, không ngừng tẩm bổ thân thể bằng lực lượng tinh đấu tinh thuần nhất vũ trụ.

Hắn đã đánh giá thấp sức mạnh của cây thánh giá đỏ tươi, công năng của nó chính là tạo ra một chấn thương dai dẳng.

Đừng nói người bình thường, đổi lại là Vô Cực Nhất, e rằng kết cục cuối cùng cũng chỉ là một cỗ thi thể.

May mà hắn đang sở hữu Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể, có thể sử dụng tinh hoa của thiên hà vũ trụ để xua đuổi năng lượng tà ác đã bám rễ trong cơ thể.

Từ Bắc Vọng chậm rãi nhắm mắt lại, tâm tư phức tạp lại dâng trào, khiến hắn không nhịn được mà cười khổ một tiếng.

Uất ức khổ sở, yêu thương giả dối, hắn chỉ có thể nuốt tất cả vào cổ họng.

Bản thân là sự tồn tại khí phách bùng nổ trong vũ trụ.

Thế nhưng lại sống tựa như con rối.

Hắn từng cho rằng, dục vọng chiếm hữu của Đệ Ngũ Cẩm Sương là biểu hiện quan tâm đến hắn, cho nên hắn mới vui vẻ cam chịu, cả ngày đắm chìm trong đó.

Nhưng sau khi trải qua nỗi đau đớn chia lìa ở Vô Tẫn Táng Thổ, nàng ấy vẫn không thay đổi được bao nhiêu, khiến hắn có rất nhiều lời nói không thể nói ra.

Nhưng hắn cố gắng chống đỡ thân thể tàn phế do thụ thương, một mực dâng lên chiến lợi phẩm cho nàng, nhưng thứ mà hắn nhận được là một màn chất vấn vô lý đến nực cười, khiến cho thân thể cùng tinh thần đồng loạt sụp đổ.

Ngay lúc đó, hắn cảm thấy xấu hổ và phẫn nộ đến cực độ.

Lần này, hắn tuyệt đối sẽ không chủ động cúi đầu trước.

Chỉ có tình cảm trong truyện cổ tích mới thuận buồm xuôi gió, còn thực tế thì sẽ luôn gặp phải thăng trầm gập ghềnh.

Thà giải quyết từ sớm, còn tốt hơn gặp phải giông bão sau này.

Nếu nàng ấy vẫn không chịu từ bỏ lập trường và chủ động liên hệ, vậy thì hắn sẽ duy trì trạng thái chiến tranh lạnh, đồng thời tập trung chăm lo sự nghiệp của mình.

Hơn nữa, sự xuất hiện của vị đồng hương Phù Sơ Ảnh tựa như một lời cảnh sống còn đối với Từ Bắc Vọng

Vẻn vẹn một cỗ hóa thân của nàng ta, liền có thể cơ hồ đánh vỡ kim thân vô địch của hắn, thiếu chút nữa lần bại trận đầu tiên kể từ khi tu luyện tới nay.

Hóa thân, nhiều nhất cũng chỉ có bảy tám phần chiến lực như chân thân. Điều đó có nghĩa, nếu không có Vương hoa Bỉ Ngạn, hắn căn bản không lay động được Phù Sơ Ảnh.

Ngoài ra, Phù Sơ Ảnh rất có thể không phải là tân tú mạnh nhất trong Dị giới, nhưng có lẽ là một trong nhóm người đứng đầu.

Từ Bắc Vọng đột nhiên cảm nhận cỗ áp lực đã lâu không gặp, hắn nhất định phải có vài con át chủ bài trước khi tiến vào Tinh Không Bỉ Ngạn, đến lúc đó, hắn mới có thể chiếm được lợi ích tối đa.