Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 622




Từng đóa hoa sen lơ lửng ở vũ trụ, nam tử mắt mù từ từ bước ra ánh sáng, khí thế nội liễm nhưng lại khiến hàng vạn chiến thần không dám ngỗ ngược.

Vô Cực Nhất!

Đây chính là nhân vật truyền thuyết của thời đại kỷ nguyên, chiếm giữ vị trí thứ nhất của bảng Vấn Đỉnh, chưa bao giờ tụt hạng!

Bầu không khí ở chư thiên lập tức nóng lên, hàng vạn hoan hô đón chào nhân vật quan trọng!

“A, ta có thể trấn áp ngươi chỉ bằng một bàn tay.”

Vẻ mặt Ngô Dạng vân đạm phong khinh như cũ, giống như đang ngồi trên chín tầng mây mà quan sát con kiến dưới mặt đất.

“A, là một người mù…”

Phù Sơ Ảnh híp híp con mắt, hàng lông mi dài dày phong tình vạn chủng khẽ chớp đôi mắt đen lộ ra vẻ thông minh.

Nàng đột sinh có một phỏng đoán thú vị.

Hai người cùng xuất sắc sống trong cùng một thời đại, chẳng lẽ không sinh ra tình cảm sao?

Nàng đương nhiên cũng là một hủ nữ, thích đọc truyện đam mỹ, trong đầu hiện ra một hình ảnh…..

“Bắc Vọng, ta cam tâm tình nguyện móc hai mắt vì ngươi. Có ngươi rồi, ta không muốn nhìn bất cứ kẻ nào…”

Nghĩ vậy, sắc mặt Phù Sơ Ảnh hiện lên một tia trêu tức, sau đó khôi phục sự bình tĩnh trong nháy mắt.

Còn tên thiếu niên tự kỷ trang bức kia sao còn chưa xuất hiện?

Cũng đúng, kẻ tự cho mình là thiên kiêu cao quý, cho nên thường xuất hiện sau cùng, như vậy mới có thể bộc lộ thân phận địa vị của mình.

Tinh không vẫn yên tĩnh như trước.

Rất nhiều đứa trẻ em đứng sừng sững trong dị tượng Thần tộc Hoàng Kim, lặng lẽ nhìn chăm chú chính giữa.

“Một đám người trùng sinh….”

Phù Sơ Ảnh nhạy bén nhận ra.

“Hay là sợ không dám đánh?”

Ngô Dạng nghiêm nghị, liếc nhìn xung quanh bầu trời đầy sao.

Hai con ngươi của hắn thâm thúy mênh mông, giống như đang gánh chịu năng lượng hỗn độn, đại đạo chân lý của một phương vũ trụ.

“Đừng nói bừa bãi, ngươi vĩnh viễn không thể hiểu được sự tồn tại của áo bào trắng cấm kỵ!”

Cường giả Chí Cao quát to, không thể tỏ ra yếu thế.

Bảy sinh linh dị giới này là hoá thân, chết cũng không tổn hại gì.

Điều khiến các Thần tộc Hoàng Kim lo lắng là, bình thường mà nói, người thật chắc chắn sẽ mạnh hơn hóa thân, đó là một điều sợ hãi…

Bỗng nhiên.

Một sao chổi lộng lẫy vụt qua, tinh không phảng phất biến thành pho tượng vĩnh hằng.

Thân ảnh mơ hồ dần xuất hiện, mái tóc vàng bay múa giữa không trung, khí tức thánh khiết ẩn hiện một chút bụi bặm năm tháng.

“What the hell?”

Phù Sơ Ảnh chửi thề trong lòng, nàng chỉ thấy một mái tóc màu vàng dài tựa thác nước.

Nhưng đến khi thân ảnh kia tới gần, nàng ta không khỏi thất thần.

Hai chữ hoàn mỹ không đủ để hình dung gương mặt này, đẹp trai đến mức bi thảm, kinh thiên động địa, quỷ thần khiếp sợ.

Bản thân là một người mê trai lâu năm, nàng đương nhiên rất thèm khác gương mặt này.

Vố số minh tinh kiếp trước đều phải tự ti mặc cảm, thậm chí manga Nhật Bản cũng không thể vẽ ra dung mạo giống như vậy, không bằng một phần nghìn.

Nếu trước khi xuyên đến, nàng chắc chắn hoàn toàn rơi vào tay giặc, trở thành một fan cuồng trung thành, nói chuyện cả ngày với hậu viện hội của hắn.

Mà bây giờ, nàng chỉ có ý nghĩ thưởng thức sắc đẹp, không ảo tượng mông lung gì cả.

“Đánh thế nào?’

Thân ảnh thánh khiết khoanh tay đứng sừng sững, ánh mắt không có một chút gợn sóng, phong thái hờ hững từ sâu trong xương tủy.

Phù Sơ Ảnh nhìn chằm chằm hắn ta một lát, nàng thừa nhận người này có tư cách trang bức. Người này lẳng lặng đứng đó, nhưng vẫn khiến bầu không khí bị kéo căng đến mức cực hạn.

Ngô Dạng nhìn thấy sự biến hóa trên khuôn mặt của Phù thần nữ, hắn không khỏi ghen ghét, lạnh lùng nói: “Ta đánh cùng ngươi.”

Trước đó đã bàn bạc như vậy, tuy hắn và Phù thần nữ cùng lứa, nhưng về mặt chiến đấu sống chết, Phù thần nữ có tiềm năng bùng nổ cao hơn.

Mà Vô Cực Nhất là người trẻ tuổi đứng đầu vũ trụ này, liền giao cho nàng ứng phó.

“Ta đánh với hắn.”

Thanh âm trong trẻo êm tai như tiếng suối chảy vang vọng khắp bầu trời đầy sao.

Phù Sơ Ảnh không chớp mắt, nhìn chằm chằm vào nam tử áo trắng. Nàng nghĩ thầm, nếu đánh bại được hoa mỹ nam tà mị tàn khốc này, liệu có chinh phục được dục vọng của hắn không?

Con ngươi của Ngô Dạng đột nhiên co lại, Phù Thần Nữ đột nhiên thay đổi kế hoạch ban đầu, chẳng lẽ nàng đã nảy sinh hứng thú đối với người này?

“Thái Sơ công tử, mời lên…”

Phù Sơ Ảnh liếc nhìn xung quanh, sau đó nở nụ cười với Từ Bắc Vọng, trong nụ cười cười mang theo sự khiêu khích nhẹ nhẹ.

Hoa mỹ nam lạnh lùng tà khí, nàng nhất định phải dùng võ lực chinh phục để chinh phục hắn ta.

Cả tinh không trở nên yên lặng không tiếng động, vô số tu sĩ chư thiên lộ ra vẻ mặt khinh thường.

Áo bào trắng cấm kỵ.

Năm từ này chưa đủ phân lượng để nói về hắn.

Đây chính là thần thoại trong kỷ nguyên thời đại này đó!

Ngươi khiêu khích hắn, không phải là tự rước lấy nhục?

“Như ngươi mong muốn.”

Nam tử áo trắng tinh khôi bước một bước tiến lên, khí tức Sinh Mệnh Cổ Tinh mênh mông không ngừng càn quét vũ trụ, ánh sao lộng lẫy lan tràn khắp khu vực hàng vạn dặ,

“Chính là bảo bối nha……”

Phù Sơ Ảnh cảm khái từ trong thâm tâm.

Bộ dáng nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng đồng thời cũng biểu lộ xa cách không thể xâm phạm, lại còn có khí phách duy ngã độc tôn, quả thật là rất có khí thế đè ép người khác, thập phần cấm kỵ.

Chậc chậc, từ trước đến nay, chưa có nam nhân nào khiến cho nàng cảm thấy hứng thú đến như vậy.

Tốt nhất là không phải loại tốt mã giẻ cùi, chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp chứ không xài được.

Oanh!

Đám mây cửu sắc xuất hiện giữa vũ trụ, ráng chiều không dứt đổ xuống, giống như ánh hoàng hôn từ khắp mọi nơi đều tề tụ ở nơi này.

Khung cảnh vừa xa hoa lại lộng lẫy, ánh áng biển sao xen lẫn với ráng chiều trên tinh cầu cực bắc, tạo ra một bức họa mỹ lệ thần thoại chưa từng có.

Ầm ầm ầm!

Hai loại nguyên lực đại đạo va chạm kịch liệt, lan tràn khắp biên giới vũ trụ, toàn bộ năng lượng vật chất khác đều bị đánh tan, tạo thành một mảng sương mù hỗn độn mơ hồ.

“Không phân cao thấp!”

Những tu sĩ ở đây đều cảm thấy không thể tưởng tượng, rất khó tin tưởng những gì phát sinh trước mắt chính là sự thật.

Trừ bỏ Vô Cực Nhất, ai đều không thể tiếp được một chiêu của áo bào trắng cấm kỵ!

Mà nữ nhân vô cùng xinh đẹp đến từ một phương vũ trụ khác vẫn có thể phong khinh vân đạm như vậy.

Nàng ta thật sự rất cường đại, tuyệt đối xứng đáng đứng trong hàng ngũ các cường giả đỉnh cao!

Đây đích thị là trận chiến có một không hai, có lẽ cũng là một cuộc quyết đấu được ghi vào sử sách.