Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 583




Vạn cổ vẫn chưa kết thúc, nhưng hắn là nhân vật độc nhất vô nhị, tồn tại cùng thiên địa, tồn tại cùng nhật nguyệt.

Trời quang mây tạnh, ánh nắng xán lạn.

Thiên Cung đứng sừng sững trên mây vàng lộng lấy, toát ra uy thế hùng vĩ, uy nghiêm, thần thánh.

Mặc nam tử áo trắng thánh khiết khoanh tay đứng sừng sững, trước mặt hắn là một vị Đạo Quân đội mũ quan tinh thần, một trong những trợ thủ đắc lực của chủ nhân Thiên Đình, cũng là hạng người đức cao vọng trọng trong Nhật Bất Lạc.

“Tại sao lại muốn đi nơi xó xỉnh Thiên Xu này?”

Đạo Quân nghi ngờ.

“Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể cảm nhận được cơ duyên.”

Từ Bắc Vọng lạnh mặt, dường như có vẻ không kiên nhẫn.

Ầm!

Chìa khóa lấp lánh lơ lửng, Đạo Quân liếc hắn một cái, sau đó bước vào Thiên Cung.

Một ngôi sao băng lao ra khỏi Thiên Cung, bay nhanh ở vũ trụ Tinh Không, chạm vào bức tường chắn mới từ từ dừng lại.

Bức họa quyển đứng chờ một hồi lâu, thân ảnh váy tím tao nhã nhẹ giọng nói: “Ta có thể giúp ngươi.”

Từ Bắc Vọng đắn đo, con ngươi sắc bén, trầm giọng nói: “Chỉ một lần này.”

Hắn biết một mình hắn không thể xử lý được hai kẻ Tranh Độ, nếu tiếp tục trì hoãn thì chỉ sợ sẽ bỏ mất thời cơ.

Đệ Ngũ Cẩm Sương chớp mắt, khóe môi cong lên.

Nàng thu hồi bức họa quyển, đôi mắt xanh ngọc nhìn Từ Bắc Vọng.

Mặc dù chỉ có một cái chìa khóa, nhưng hai người đều có âm dương nhị khí, bản nguyên có thể hợp thành một thể trong thời gian ngắn.

Tinh không quạnh hiu trong nháy mắt, sinh trưởng rồi suy bại, cường thịnh rồi diệt vong, lặp đi lặp lại, liên tục thay phiên nhau hiện lên.

Khí tức của nữ tử váy tím và nam tử áo trắng dần dần dung hợp, âm dương nhị khí quấy nhiễu đại đạo, chìa khóa vỡ thành bột mịn trong nháy mắt, hai người biến mất ở tinh không.

….

….

Trong một vùng không gian tràn ngập tiên hà (mây) và nước biển xanh thẳm cuồn cuộn, tại một bậc thang bao phủ trong phù văn cổ xưa.

Đây là bài thử nghiệm đạo tâm!

“Từ tiên tử, vị trí đứng đầu chính là của ngươi rồi.’’

“Đom đóm sao dám so bì độ sáng với ánh trăng? Từ tiên tử ở đây, chúng ta chỉ có thể tranh đấu hạng hai.’’

Rất nhiều thiếu niên khoảng hai mươi tuổi đứng sừng sững dưới cầu thang, tất cả bọn hắn đều đang nịnh hót một nữ tử váy lông.

Nàng ta có mái tóc dày mượt như thác nước, trên đó được cài cắm chín cây trâm phượng hoàng, khoác trên mình bộ y phục sơn hà cẩm tú lộng lẫy, khí chất thanh tao lịch sự, cử chỉ hào phóng nhã nặn.

Từ Tử Huyên chính là thiên kiêu sáng chói của Từ gia ở Cửu Châu trong thế hệ này, năm nay vừa tròn mười chín tuổi!

“Thái tổ lão nhân gia nhà ta đã từng đi lên đỉnh của cây cầu thang này chỉ trong nháy mắt, ta nhất định không thể quá mất thể diện được.’’

Đôi mắt hạnh của nữ tử ngập tràn kiên định.

Cổ thú không lồ tựa như một con trăn đang cố thủ trên vòm trời, đôi mắt đỏ rực to quan sát khắp mặt đất.

Tầm mắt của nó bao quát một khoảng không gian hư vô, nơi đó có vô số người thí luyện tại thế giới bị vứt bỏ.

“Phải trông coi nơi này suốt ba ngàn năm đằng đẵng…’’

Thanh âm ủ rũ vang lên, vòm trời xuất hiện gợn sóng, một lão giả mặc áo bào đạo sĩ giản dị đứng sừng sững trong những tầng mây, mái tóc vàng thưa thớt bay phấp phới, tinh thần cực kỳ uể oải.

Bởi vì phạm phải tội lỗi không thể tha thứ, ông ta bị Thiên Đình giáng chức, phải trấn thủ Thiên Xu suốt ba ngàn năm, không được phép trở lại Tiên giới trong khoảng thời gian đó.

“Ha ha…’’

Cổ thú khổng lồ có chút vui vẻ khi thấy người gặp họa: “Đến lượt ngươi chịu khổ rồi.’’

Sau khi trông giữ nhóm thiên kiêu cuối cùng này, nó sẽ được quay về Bắc Cực Thú Liệp.

Lão giả tóc vàng bễ nghễ trông xuống những người trẻ tuổi hứng thú leo lên bậc thang một cách vô cùng, chỉ biết chán nản nói: “Nhật Bất Lạc chúng ta đã xuất hiện một người sở hữu đạo tâm vô địch trong vũ trụ, nghiền áp quốc vương của Vĩnh Hằng Quốc Độ, nhận được Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể trong truyền thuyết!’’

Cổ thú khổng lồ không khỏi hoảng sợ, hiển nhiên đã bị chấn động, cung kính nói: “Hạng người tầm thường không có chí tiến thủ như chúng ta, chỉ có thể cúng bái nhân vật siêu việt này thôi.’’

Lão giả tóc vàng vô cùng vinh dự, tùy ý hỏi: “Ba ngàn năm nay, ngươi có phát hiện hạt giống nào tốt trong thế giới bị vứt bỏ không?’’

Quái vật khổng lồ suy tư một lát, hắn đã từng gặp hàng vạn thiếu thiên trẻ tuổi tinh thần phấn chấn nhưng trong đầu chỉ hiện lên hai thân ảnh.

Thiếu nữ lạnh lùng mặc váy tím, thiếu niên tuấn tú mặc áo bào trắng, bọn họ đã phá tan đủ loại kỷ lục ở Thiên Xu, là sự tồn tại rực rỡ nhất trong số hàng vạn người trẻ tuổi.

“Từ Bắc Vọng, đạo tâm của hắn không có chút tỳ vết nào, từng vượt qua thang trời mà cứ như giẫm trên đất bằng.’’

Ký ức của con thú khổng lồ vẫn còn rất mới mẻ, muốn xem thử thiếu niên này có thể tạo nên tiếng tăm trong chư thiên vạn vực hay không.

Theo góc nhìn của nó, Từ Bắc Vọng rất có thể sẽ đi lên bảng Vấn Đỉnh, tiếp cận cảnh giới Lạc Thần, dù sao thì thiên phú và đạo tâm của hắn cũng vô cùng.

“Bắc Vọng…’’

Lão giả tóc vàng nhíu mày, sao lại có cùng tên với tên điên của Thần tộc vậy?

Rồi đột nhiên.

Một cột sáng xuyên thủng vòm trời, tiên hà như bị nghiền nát, tựa như quỷ chủ giáng lâm, trận trận gió lạnh nổi lên, sức mạnh hủy diệt càn quét khắp nơi.

Hai đại năng Tranh Độ phát lạnh cả người, bọn họ đều có một dự cảm bất thường, nhanh chóng vượt qua ngàn vạn dặm, tiến gần cột sáng đang phát ra khí thế mạnh mẽ.

“Là ai?’’

Sắc mặt của lão giả tóc vàng trở nên nghiêm trọng, phô bày pháp thân vô cùng uy nghiêm của mình.

Hào quang hoàng kim trải dài đến hàng vạn trượng, chiếu rọi hư vô, phảng phất như người khổng lồ từ thuở khai thiên lập địa.

Biến hóa đột ngột này đã khiến vô số người trẻ tuổi trong thế giới bị vứt bỏ cảm thấy hoảng loạn.

Cột sáng tiêu tán, thân ảnh thánh khiết đứng chắp tay sau lưng, phong thái tôn quý như Thần Đế muôn thuở, bên cạnh hắn là nữ tử váy tím tuyệt đại vô song, lạnh lùng thanh lịch giống như thánh nữ đến từ thời kỳ thần thoại.

Hai người lẳng lặng liếc nhìn trời đất, âm dương sinh sôi liên tục tuần hoàn không dừng, đây cũng là một loại sức mạnh nghiền nát tất cả mọi thứ.

“Hạt giống số 1?’’ Lão giả tóc vàng thở phào nhẹ nhõm, đáy mắt có vẻ kính cẩn. Thân phận của ông có chút thấp hèn, cho nên không dám kêu thẳng tên của hắn ta.

Tại sao lại có dư nghiệt của Thất Quan Vương đứng bên cạnh?

Chẳng lẽ là…

Lão giả tóc vàng vô cớ hưng phấn, chẳng lẽ là hạt giống số một định lừa Hoàng Cẩm Sương vào Thiên Xu, sau đó liên hợp với mình để giết nàng ư.

Vậy là hắn sẽ lập được công lao to lớn rồi!