Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 539




Mỗi một cọng trong mái tóc dài màu nâu của Thần Đồ Mộng Chi đều có dòng máu đang chảy xuôi, khuôn mặt xinh đẹp tựa như lệ quỷ ở địa ngục, nàng ta lặng lẽ nở một nụ cười khiếp đảm.

Ầm!

Cây cầu Nại Hà mờ ảo tuôn ra từ cơ thể của nàng ta, cái giếng được đặt ở đầu cầu dường như đang cất giấu một siêu năng lực từ thời đại thần thoại, cho nên không ngừng tạo ra những quy tắc đạo vận quỷ dị yêu tà.

Ngôi sao ở nơi xa xôi vỡ nát thành bột mịn, hàng vạn sinh linh đều bị tế sống, huyết dịch chảy lênh láng khắp cầu Nại Hà, hài cốt chất đống thành núi.

Dòng sông máu cuồn cuộn tuôn trào, gần như nhuộm đỏ cả vũ trụ.

Thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn mang theo lực lượng quỷ đạo mạnh mẽ vô địch, không gì cản nổi, chôn vùi hết thảy kẻ địch!

Nhưng đảng phái Bắc Mộng còn chưa kịp hoan hô, bọn họ đã chứng kiến cảnh tượng kinh dị.

Một luồng uy áp hủy diệt khủng bố ập xuống, phủ kín từng tấc hư không, màn sương mù màu xám lan tràn khắp vũ trụ, một bàn tay óng ánh với kích thước che lấp bầu trời đột nhiên nhô ra..

Sự xuất hiện của cỗ sức mạnh hủy diệt có thể chôn vùi tất cả này, đã khiến cầu Nại Hà lập tức sụp đổ.

Bàn tay óng ánh vắt ngang bầu trời, diễn hoá thành một tấm lưới khổng lồ màu xám, chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ cầu Nại Hà đã nằm trọn trong lòng bàn tay.

Quy luật hủy diệt khủng bố dường như đang muốn lặp lại trật tự ở dương gian, trở thành một chúa tể Minh giới duy ngã độc tôn!

Tộc nhân Hồn Bất Quy tê dại cả da đầu, nỗi sợ hãi thổi quét qua toàn quân, ai nấy đều có một dự cảm cực kỳ xấu.

Còn đám lão quái vật của Vĩnh Hằng Quốc Độ lại chợt biến sắc, chú ý đến một sợi tơ vô hình giấu ở dưới cầu Nại Hà.

“Cẩn thận!’’

Gần như cùng một lúc, đủ loại âm thanh già nua vang lên.

Ánh mắt Từ Bắc Vọng không chút gợn sóng, hắn rất chắc chắn bà điên đã dùng Minh khí phế phẩm.

Tuy rằng Minh thể của nàng ta mạnh hơn, nhưng sức mạnh hủy diệt này lại không đủ tinh khiết.

Có điều, bà điên đã ra đòn sát thủ, có lẽ thiếu nữ tâm thần sắp phải lên đường chầu chời rồi.

Vũ trụ trở nên tĩnh mịch trong một chớp mắt, sức mạnh hủy diệt và lực lượng tử vong đan xen vào cùng một chỗ, khung cảnh giếng ma tỉnh sụp đổ khiến vô số oán linh bay lả tả trong tinh không.

Cảnh tượng này này quá mức rung động, quy tắc đạo vận bị xoắn nát thành hư vô, tu sĩ bình thường căn bản là không thấy rõ thế trận, ngay cả một chút dấu vết cũng không bắt được.

Ai thắng ai thua?

Một con mắt màu đỏ phiêu đãng ở tinh không, cơ thể nhỏ nhắn uyển chuyển đã bị vỡ nát thành bột mịn, bị Vô Thiên Yếm Vãn cắn nuốt luyện hóa hết tháy.

Nhưng sợi tơ vô hình vô sắc kia lại triệt hạ khả năng sự ăn mòn của Minh khí, đâm xuyên qua cái cổ trắng nõn, Vô Thiên Yếm Vãn cũng chỉ còn lại một cái đầu xinh đẹp.

Ầm!

Vô số dị tượng trào ra từ Hoàng Tuyền, phong ấn năng lượng hỗn độn trên tinh không, các lão cổ đổng Hồn Bất Quy lần lượt động thủ, bỏ một con mắt vào thần vật ẩn chứa Sinh Mệnh Nguyên Tuyền.

Thần Đồ Mộng Chi, chỉ còn một con mắt!

Nội tâm của hàng vạn sinh linh chấn động không ngừng, màn giao thủ ngang bằng này quá mức đặc sắc, quả thực vạn năm khó gặp.

Trận tử chiến giữa hai đại thần nữ, cuối cùng cũng hạ màn.

Bầu trời đầy sao tĩnh mịch như hầm mộ, đôi tay thon dài của Thần Đồ Mộng Chi cầm lấy đầu lâu của chính mình.

Đôi mắt đào hoa kia vẫn động lòng người như trước, nhưng hình ảnh này lại hết sức kỳ lạ và rung động.

“Dám giành nam nhân với ta, ngươi có xứng không?’’

Nàng ta cương quyết cười to, cái đầu trong tay kiêu ngạo liếc nhìn khắp tinh không.

Từng đại thế thế giới bắt đầu phun trào vô số tiên dược truyền thuyết, hội tụ thành sông cùng với Sinh Mệnh Nguyên Tuyền.

Tà váy màu đen của Vô Thiên Yếm tung bay giữa không trung, nàng ta như một vị Ma Tôn cái thế, bình tĩnh đi vào để đúc lại cơ thể.

Dưới bầu trời vẫn yên tĩnh không tiếng động như trước, mọi người vẫn còn dừng lại ở trong sự rung động ban nãy, gian nan hồi thần lại.

Vô Thiên Yếm Vãn, thắng!

Nếu Hồn Bất Quy không xuất thủ cứu viện, Thần Đồ Mộng Chi có lẽ đã tắt thở, huyết dịch hoàng kim bị ăn mòn không còn sót lại chút gì, ngay cả cơ hội luân hồi cũng không có.

Tuy rằng Vô Thiên Yếm cũng có chút thảm hai, nhưng thắng chính là thắng.

Trong trận chiến tranh đoạt Thái Sơ cẩu vật, Vô Thiên Yếm Vãn dẫn đầu, hoàn toàn chiếm được ưu thế.

Còn sắc mặt của những người ủng hộ đảng phái Bắc Mộng đều tái nhợt, tình nguyện tiếp nhận những lời cười nhạo và chế giễu của đảng Bắc Vãn.

Ai thích hợp với áo bào trắng cấm kỵ hơn, không cần nói cũng biết.

Thái sơ bắc vọng, phá vỡ kỷ nguyên!

Bọn họ mới là đôi tình nhân được chú ý nhất trong kỷ nguyên vũ trụ, làm bạn và giúp đỡ lẫn nhau trên đường trường sinh, sáng lập nên những thần thoại kỳ tích rộng lớn mạnh mẽ!

“Bảng Vấn Đỉnh biến đổi rồi!’’

Một sinh linh kinh hãi hét lên

Vô Thiên Yếm Vãn bất thình lình xếp hạng năm bảng Vấn Đỉnh, còn Thần Đồ Mộng Chi thì đương nhiên là hạng tám bảng Vấn Đỉnh!

Những cái tên sáng chói rực rỡ trong dải ngân hà màu ngà sữa kia tạo nên cơn thuỷ triều vô biên cùng một lần nữa, đảng phái Bắc Mộng vốn đang đau khổ muốn chết lại dấy lên ngọn lửa hừng hực trong mắt.

“Ai thắng ai thua còn chưa biết đâu, thoáng cái đã thăng lên tám hạng, đủ để chứng minh tiềm năng thiên phú của Thần Đồ tiên nữ, nàng vượt qua Vô Thiên Yếm Vãn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!’’

“Đúng vậy, Thần Đồ tiên nữ chỉ vừa mới thích ứng với cảnh giới Cổ Đế mà thôi, Vô Thiên Yếm Vãn may mắn thắng nửa chiêu, căn bản không đáng khen.’’

Sinh linh ủng hộ đảng phái Bắc Mộng cố gắng cãi cọ, nhằm khẳng định tiềm năng vô tận của Thần Đồ Mộng Chi.