Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 481




Hàng vạn tia mặt trời đỏ rực chiếu trên không trung, cửu trọng thiên (chín tầng trời) phản chiếu cảnh tượng hoàng tuyền, từng tòa vương tọa màu xanh sừng sững, cây liễu trường sinh cắm rễ ở cõi tịnh độ, thời gian thế giới bốc hơi…

Đủ loại dị tượng lạ của Thần tộc Hoàng Kim lan ra khắp vũ trụ, nghĩ thôi cũng biết trận chiến này hấp dẫn cỡ nào!

Thần văn vô tận rơi xuống từ bầu trời, hai thân ảnh màu trắng bay lên không, đứng sừng sững giữa đỉnh sao trời.

Ầm!

Hỗn Nguyên Qua bay xuyên qua những tầng mây, phô diễn các vết tích đại đạo chí cường, lực lượng sát phạt càn quét tùy ý.

“Ngươi dựa vào đâu…”

Đế Quý Diệt bày ra thần sắc nghiêm nghị, chín trăm chín mươi chín thần quang bao quanh toàn thân, khí thế hoàn toàn là Đại Đế chân chính.

Trên thực tế, sau khi sở hữu Hỗn Nguyên Qua, hắn có lòng tin mãnh liệt rằng mình có thể giết được một Đại Đế đỉnh phong.

Đại Đế đỉnh phong giống như loài heo chó, thì một tên Thần Linh nhỏ bé cũng không bằng một con kiến.

“... Mà dám xúc phạm ta?”

Đế Quý Diệt rống lên giận dữ, dòng máu màu lam thiêu đốt bên ngoài cơ thể, một chiếc vương miện lơ lửng trên đỉnh đầu, bầu trời xanh phản chiếu ánh mặt trời.

“Đốt tinh huyết…”

Bên ngoài tinh vực, rất nhiều thân ảnh vĩ đại vẫn không chút biểu cảm, nhưng đã âm thầm tuyên phán cái chết cho Thái Sơ Bắc Vọng trong lòng.

Đế Quý Diệt không hề khinh thường hay kiêu ngạo một chút nào, hắn ta trực tiếp liều lĩnh một phen, không để lộ bất kỳ sơ hở nào.

“Một Thần Linh sơ phẩm tuyệt đối không thể giãy dụa trước tình cảnh này, trừ phi kỷ nguyên trường hà đảo ngược.”

Một giọng nói già nua tự tin vang lên từ toà vương tọa màu xanh trong vũ trụ.

Bên phía Đại nhật chói lọi cũng không có lấy một lời phản bác, Nhật Bất Lạc dường như cũng ngầm thừa nhận tiểu bối sẽ rơi đài.

Ngay cả Thần tộc nhà mình cũng không tin, toàn bộ Vương Quan Cổ Tinh cũng không khỏi thương hại, dành sự chú ý cuối cùng cho thiên kiêu sắp qua đời.

Ầm ầm ầm!

Vòng tay màu đen che khuất bầu trời, khí tức bị giam cầm “đại đạo” dần dần tan biến, nhưng ngay khi chạm vào lực lượng sát phạt của trường qua, nó run lên một cách yếu ớt.

Vô số sinh linh khắp hàng tỷ tinh vực đều chăm chú quan sát cảnh tượng này, trong đầu cũng đã dự đoán được kết quả chung cuộc.

“Châu chấu đòi đá xe, nực cười, không biết tự lượng sức.”

“Đây là chút tà dương cuối cùng của Thái Sơ Công Tử, chúng ta hãy trân trọng một chút.”

Những người ủng hộ Nhật Bất Lạc vốn dĩ vẫn còn ôm một chút hi vọng, nhưng ngọn lửa nhiệt tình của bọn họ đã bị dập tắt ngay lập tức.

Tình huống vừa rồi khủng khiếp như thế nào?

Cấm Đạo Hoàn đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong!

Một món Đạo khí xếp thứ chín mươi tám, món còn lại nằm ngoài tốp hai trăm. Đối với sự khác biệt thứ hạng đến nhường này, Cấm Đạo Hoàn ắt hẳn phải áp đảo Hỗn Nguyên Qua.

Hiện tượng này chỉ có thể là do…

Người nắm giữ quá yếu.

Khả năng thúc đẩy Đạo khí của Thái Sơ công tử phải nói là khác biệt một trời một vực với Đế công tử, tựa như lạch trời khó mà vượt qua!

“Động thủ rồi!”

Một vài sinh linh ở các tinh vực kinh ngạc hô lên!

Hàng tỷ sinh linh đều trố mắt, nhìn chăm chăm vào hình ảnh trong mảnh vỡ.

Ánh sáng màu xanh lan tỏa, hóa thành một vùng biển sâu xanh ngắt, mênh mông sâu thẳm, vô biên vô hạn, như muốn nhấn chìm cả vũ trụ.

Thần cơ trong cơ thể của Đế Quý Diệt kết nối với dải ngân hà, một dòng năng lượng tinh đẩu không ngừng phù trợ cho hắn.

Trong làn nước biển xanh ngắt, một bàn tay dũng mãnh của Đại Đế vạn cổ nhô ra, tựa như một cái cối xay diệt thế.

Chỉ trong phút chốc, hào quang xung quanh nam tử áo trắng đã bị xóa sạch.

Sức mạnh mạnh mẽ giống như uy lực của kỷ nguyên, không gì có thể chống cự nổi!

“Thật… thật đáng sợ!”

“Đây chính là sức mạnh của thiên kiêu thứ năm trăm lẻ chín trong bảng Vấn Đỉnh sao?”

“Tuy ta không thể cảm nhận trực tiếp, nhưng da đầu vẫn tê dại từng cơn, nguyên thần không khỏi run rẩy!”

Không ít sinh linh kinh hoàng, chỉ là một đoạn hình ảnh nhưng vẫn có thể khiến bọn họ run rẩy không thể kiểm soát.

Một chưởng trực tiếp hủy diệt ánh sao của Thái Sơ công tử.

Thái Sơ công tử sẽ lấy gì mà chống lại đây?

“Mặc niệm đi.”

Một nữ tu nhắm mắt lại, khóe mắt rơi xuống một giọt nước mắt, cảm thấy vô cùng đau lòng.

Từ nay về sau, thế gian này còn có nam tử tuấn mỹ như vậy không?

“Đó là cái gì? Khủng khiếp quá!”

Có sinh linh cảm thấy vô cùng khó tin!

Tại Vương Quan Cổ Tinh, vầng Đại Nhật vắt ngang vùng sao cũng chuẩn bị quay về nơi sâu thẳm của vũ trụ, không ai muốn chứng kiến cảnh tượng bi thương khi tiểu bối hóa thành bột mịn.

Đột nhiên.

Từng thân ảnh tóc vàng bước ra từ trong Đại Nhật hỗn độn, khí tức bất tử trào dâng đã khóa chặt ngôi sao này.

Ngay lập tức.

Thân thể của Từ Bắc Vọng bay lên hàng vạn trượng, với một đôi mắt màu xanh lam đậm giống như hai ngôi sao trời, bắn ra màn sương mù xám xịt vô tận.

Minh kỳ nằm yên lặng trong không gian Minh giới, chín đóa hoa bên trên từ từ hội tụ thành một đóa hoa vương vô cùng thánh khiết.

“Nào.”

Một tiếng niệm chú âm gian hoàng tuyền phát ra từ miệng nam tử áo trắng, hắn từ từ ngẩng đầu lên, tay nâng một đóa hoa trong suốt thánh khiết.

Sương mù xám xịt hỗn loạn tràn ngập Vương Quan Cổ Tinh, dường như ẩn chứa sức mạnh hủy diệt kỷ nguyên, ần dần ăn mòn thần quang tựa như biển xanh của Đế Quý Diệt!

Giờ phút này, nam tử áo trắng giống như thần chết đứng giữa kỷ nguyên trường hà, chuẩn bị cho một trận hạo kiếp!

“Minh khí…”

Chí Cao bất hủ của Ám Duệ Nhất Tộc, lần đầu tiên biểu lộ vẻ mặt kinh hãi khi nhận ra luồng năng lượng bí ẩn xuất hiện từ vô số kỷ nguyên trước đó.

“Không thể nào!”

Từng vương tọa màu xanh, nhiều thân ảnh vĩ ngạn cảm thấy tim đập nhanh một cách kỳ lạ, bọn họ bỗng chốc suy đoán được kết cục của Đế Quý Diệt.

Quý Diệt, tuyệt diệt.

Quy về hư vô!