Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 420




Từ Bắc Vọng bị thứ âm thanh này làm cho mê mẩn bồi hồi một lúc lâu. Làn gió nhẹ thổi bay mái tóc vàng, khuôn mặt điển trai khiến cho đám người hầu si mê.

“Đừng quấy rầy ta.”

Giọng nói điềm tĩnh vang lên, Từ Bắc Vọng chắp tay đi vào sâu trong cung điện.

Mình đang đi làm nhiệm vụ cho lão đại, tuyệt đối không thể sa đọa.

Nhưng nếu bây giờ giải tán bọn họ thì sẽ nảy sinh nghi ngờ, đành phải đợi một khoảng thời gian nữa rồi đuổi đi vậy.

Chưa kể, chín vị cường giả Thần Linh tuyệt sắc khuynh thành đều gọi hắn là chủ nhân, mấy ai có thể cưỡng lại thứ khoái cảm này?

Bên trong đại điện, một mặt trời đỏ trôi lơ lửng trên đỉnh đầu, ánh sao tự động rủ xuống, quy tắc đạo vận quanh quẩn giữa các ngón tay.

Từ Bắc Vọng bình tĩnh châm một ấm trà xanh, bắt đầu kiểm tra các vật phẩm tu luyện trong tu di giới.

Hắn lập tức trông thấy ba trái quả có lớp vỏ mỏng mềm mại màu đỏ tươi.

Khí tức này rất quen thuộc, giống như trái Đạo Quả của Tiểu Thế Giới!

Trước kia, khi còn ở Cửu Châu, hắn đã từng luyện hóa hơn nửa viên, nhung hiện tại đã có tận ba viên!

Chỉ có Thần tộc Hoàng Kim mới có thể tạo ra các tiểu thế giới.

Ngoài ra, Từ Bắc Vọng còn tìm thấy một viên Hồng Mông Tử Khí, đạo khí Hồng Mông không ngừng cuồn cuộn ở bên trong.

Ba bụi cây tiên dược có khí tức ẩn ẩn vượt qua vũ hóa, chẳng lẽ là tiên dược hoàn mỹ nhất hay sao?

Ngoài ra còn có thần vật có hình dạng nhãn cầu, mỗi lần đóng mở đều tạo ra đạo pháp chìm nổi, sấm sét lan tràn, núi sông biến hoá, dường như ẩn chứa toàn bộ sinh linh trong một tinh vực.

“Chỉ có thể rưng rưng nước mắt mà nhận lấy quà tặng…”

Từ Bắc Vọng thở dài một tiếng, sau đó nghiêm túc xem xét hai tấm trục màu vàng.

Khoảng ba canh giờ sau, hắn miễn cưỡng tiêu hóa toàn bộ khối lượng tin tức khổng lồ.

“Kẻ tỏ ra ngạo mạn hò hét ở bên ngoài, thì cũng chỉ là tộc nhân phổ thông khi ở đây.”

“Thần tộc Nhật Bất Lạc có hơn 35000 tộc nhân đã leo lên bảng Vấn Đỉnh.”

Không sai, chính là hơn 35000 thiên kiêu!

Con số này cực kì khủng bố!

“Với địa vị hiện tại, mình chắc chắn sẽ không được tiếp xúc với cơ mật trọng yếu.”

“Cơ hội tốt nhất chính là bảng Vấn Đỉnh. Thứ hạng càng cao thì càng được các trưởng lão Nhật Bất Lạc coi trọng.”

“Hơn nữa, một khi lọt vào bảng này, phần thưởng cũng cực kỳ lớn!”

Tộc nhân lọt vào bảng Vấn Đỉnh có thể được ban tặng Đạo khí cấp một.

Người nằm trong danh sách ba vạn vị trí đầu tiên thì sẽ có thêm một viên tinh cầu không người.

Có nghĩa là gì?

Nghĩa là tinh cầu này sẽ thuộc về ngươi, tất cả tài nguyên bên trong đều là của ngươi, ngươi muốn nó tên gì nó liền tên đó, Tiểu minh tinh, Tiểu lệ tinh đều được.

Chỉ cần lọt vào danh sách một vạn vị trí đầu tiên trong bảng Vấn Đỉnh, ngươi sẽ được ban cho một mảnh tinh hà không người, sau đó tha hồ độc hưởng bản nguyên Tinh Thần và đạo vận pháp tắc ở nơi đó, hoặc ngươi có thể để hàng vạn sinh linh sinh trưởng tại đó, nhằm tận hưởng sức mạnh tín ngưỡng và niềm tin vô tận.

Một khi lọt vào danh sách một ngàn vị trí đầu tiên trên bảng Vấn Đỉnh, ngươi sẽ nhận được thiên tiên đạo cốt đã trải qua kỷ nguyên trường hà.

Tới đây dừng lại, quyển trục không nêu rõ phần thưởng cho các xếp hạng cao hơn

“Mắt chó coi thường người ta.”

Từ Bắc Vọng biết rất rõ nguyên nhân, hắn cũng không phải là phôi thai thiên đạo, mấy lão giả trong tộc kết luận hắn không còn khả năng tiến vào top 500.

Tư Bắc Vọng bưng chén trà, đi qua đi lại trong điện.

Thông qua quyển trục, hắn có thể hiểu sơ sơ về thế lực của Thần tộc Hoàng Kim trong chư thiên vạn vực.

Bên trong kỷ nguyên trường hà, những gia tộc có cống hiến lớn vì sinh linh chư thiên sẽ sở hữu dòng máu hoàng kim chảy trong cơ thể.

Bốn nhà mạnh nhất chính là…

Thần tộc Nhật Bất Lạc, quốc gia trường sinh bất tử, Vĩnh Hằng Quốc Độ và Thần tộc Thất Quan Vương.

Đương nhiên, Thất Quan Vương hiện đã xuống dốc, đất tổ đều bị chiếm đoạt, tộc nhân bị đuổi giết khắp nơi.

Còn lại là năm thế lực tương đối yếu kém.

Khung Đỉnh Chi Thượng, Bắc Cực Thú Liệp, Hồn Bất Quy, Cửu Trọng Phù Thổ và Vô Miện Chi Vương.

Bắc Cực Thú Liệp là Thú tộc duy nhất, Đạo quả của Tiểu Thế Giới mà hắn từng cắn nuốt ở Cửu Châu chính là nhà bọn họ.

“Một thế giới đặc sắc tuyệt vời.”

Từ Bắc Vọng rất có hứng thú, đáy mắt tràn đầy ý chí chiến đấu.

Hắn bắt đầu điều chỉnh kế hoạch tương lai.

Đầu tiên, săn giết đám thiên kiêu còn lại của Thần tộc Hoàng Kim!

Dù sao đi nữa, hắn đã Thần tộc Nhật Bất Lạc chống lưng, chỉ cần không hành động quá phận, không những sẽ không bị quở trách mà còn nhận được khen thưởng.

Đây đúng là ưu thế bẩm sinh của Từ Bắc Vọng, ỷ thế giếp người là sở trường của hắn.

Thứ hai, làm bại lộ vị trí của Thần tộc Nhật Bất Lạc.

Cố gắng nắm giữ hành tung của các thiên kiêu, sau đó tiết lộ cho lão đại rồi nhận phần thưởng, rồi cùng nhau đi săn với tộc nhân Thất Quan Vương.

Phần thưởng lão đại ban cho khỏi cần phải nói có bao nhiêu hấp dẫn.

Dĩ nhiên, muốn thực hiện hai mục tiêu này, hắn nhất định phải dựa vào thực lực chính mình.

Nếu không có thực lực ngang bằng, đám hiên kiêu của Thần tộc sẽ không để ý tới hắn.

Trong lúc Từ Bắc Vọng còn đang trầm tư…