Lão Phật im lặng một lát, lên tiếng nói:
”Người giải cứu chúng sinh chính là Phật.”
“Buông bỏ đồ đao là Phật.”
Đáp án khiến cho rất nhiều yêu nghiệt xung quanh đều âm thầm gật đầu. Giải cứu chúng sinh thực sự là triết lý tối cao của cửa Phật. Nói như vậy có vẻ như không có gì sai. Nhưng mà Tần Cửu Ca lại lắc đầu:
”Sai lầm lớn, nếu ta tàn sát một sinh linh, sau đó lại đi giải cứu một sinh linh khác, như vậy ta là Phật sao?”
“Buông hạ đồ đao, lập địa thành Phật trong miệng các ngươi cũng là rắm thúi.”
Giọng nói rất lạnh lùng, hiển nhiên rất khinh thường triết lý kia của Phật.
Lão Phật sửng sốt một chút, không nói gì, hắn rất muốn phản bác, nhưng ngẫm lại lời nói của Tần Cửu Ca, lại cảm thấy lời nói bị chặn trong lòng, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì. Lời tuy rằng đơn giản, nhưng lại phối hợp với đại đạo của Tần Cửu Ca đi thẳng vào lòng người.
Lão Phật im lặng một hồi, nhìn Tần Cửu Ca hỏi: “Nếu thí chủ hỏi ta thế nào là Phật, vậy bần tăng hỏi ngươi đạo là gì?”
Ngươi hỏi ta thế nào là Phật, vậy ta lập tức hỏi ngươi thế nào là đạo! Vì ngươi nghĩ rằng đạo lý của Phật là sai. Vậy ta hỏi ngươi đạo là gì. Ngươi có thể trả lời như thế nào.
Thế nhưng Tần Cửu Ca cực kỳ bình tĩnh nói:
“Ta chính là đạo.”
Lời vừa nói ra, thiên kiêu yêu nghiệt bốn phía thần sắc tràn đầy chấn động.
“Ta chính là đạo.”
Bạch Y Thần Vương xa xa nghe vậy, trong lòng không chỉ lẩm bẩm nói, mà mắt còn nhìn về phía Đạo Tử Tiên Cổ Tần tộc trong truyền thuyết. Trong lòng nói không rung động là giả. Nơi là thế giới có đại đạo pháp tắc tồn tại, mấy chữ này không phải ai cũng có thể nói, ai cũng dám nói. Nói ra là phải gánh vác thiên đại nhân quả. Hơn nữa câu trả lời này rất hoàn hảo. Ta là đạo, đạo chính là ta, đây là có ý ta chính là vô địch. Ngươi muốn bới lông tìm vết cũng không có cách nào, vì trong triết lý của ta, ta chính là đạo! Nhưng ngươi lại không thể nói hắn cưỡng từ đoạt lý. Thế giới của người tu hành vốn có ý nghĩa này, hoặc là nói mỗi một người tu hành đều muốn đạt tới cảnh giới này. Nhưng trên con đường tu hành lại có mấy người có thể đạt tới cảnh giới này chứ? Tất nhiên rồi. Người bình thường nói nhất định sẽ bị người ta nói là rác rưởi, phế vật, kẻ như ngươi vậy còn nói ngươi chính là đạo?
Nhưng nếu là Tần Cửu Ca, yêu nghiệt nhất định lưu danh trong cổ sử, quả thật ý niệm này khiến người ta khó có thể phản bác.
Lão tăng đương nhiên cũng biết.
Nhìn Tần Cửu Ca trước mặt, lão tăng chắp hai tay lại, niệm một tiếng Phật hiệu, sau lưng Phật quang đại chấn. Chuẩn bị đặt câu hỏi lần lần đầu tiên. Nhưng mà sau một khắc, một âm thanh chậm rãi truyền vào trong tai lão tăng làm cho lão tăng thở dài một tiếng, nói:
“Thí chủ mời qua.”
Nói xong, cả người lập tức hóa thành Phật quang bay vào trong chùa của hắn. Hắn vốn không phải là con người, chỉ là ý chí Phật niệm của Táng Phật Cao Nguyên biến thành, không thuộc quản lý của Dương Thần mà thuộc về Nguyệt Thần.Vừa rồi Nguyệt Thần đã truyền âm cho hắn. Nhưng những người còn lại ở phía xa không biết tình hình cụ thể. Tình huống mà bọn hắn nhìn thấy là lão tăng phụ trách chùa thứ một trăm linh bảy bỏ đi. Điều có nghĩa là hắn đã thất bại. Đạo Tử Tần tộc luận đạo thành công.
”Tần Đạo Tử đã vượt qua một trăm lẻ bảy ngôi chùa.”
Tần Đạo Tử thật sự là yêu nghiệt, quả nhiên kẻ yêu nghiệt thì dù ở nơi nào cũng là nhân vật yêu nghiệt.”
Một bộ phận sinh linh cổ xưa xung quanh thở dài một tiếng. Một số người ngươi nhìn thấy dù cho ngươi có làm thế nào cũng không so sánh được. Ngay cả khi ngươi nỗ lực hơn nữa, ngươi cũng chỉ thấy một thực tế tuyệt vọng. Nếu nỗ lực mà có ích, vậy thì cần thiên tài để làm gì? Mà nếu thiên tài càng nỗ lực hơn ngươi, càng làm cho ngươi tuyệt vọng hơn.
Phật quang vô tận bao phủ Tần Cửu Ca lần thứ hai, làm cho Tần Cửu Ca càng lúc càng giống một vị đại Phật cổ xưa.
”Đến ngôi chùa cuối cùng rồi.”
Bạch Y Thần Vương thở ra một hơi thật sâu, tranh luận đại đạo ở chùa cổ cũng không phải đơn giản nói mấy câu mà thôi, đồng thời còn phải chống lại Phật tính quấy nhiễu từ bốn phương tám hướng. Cho dù là lúc hắn cùng lão tăng luận đạo cũng phải giống như đang đi trên băng mỏng. Vì Phật tính xung quanh quá nồng đậm, nồng đậm đến mức ngươi chỉ có thể nói ra lời của bản tâm. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến lão tăng không phản bác lời Tần Cửu Ca, vì đó bản tâm của Tần Cửu Ca.
”Cũng không biết Tần Cửu Ca có thể thành công vượt qua ngôi chùa cuối cùng hay không.”
Tần Thái Hư lúc cũng không khỏi tò mò. Đây cũng là chuyện trong lòng mọi người bốn phía đang nghĩ. Táng Phật Cao Nguyên xuất thế mấy ngày, đã có rất nhiều yêu nghiệt từ khắp nơi đến đây, nhưng đến bây giờ ngoại trừ Đạo Tử Tần tộc ra, cũng chỉ có Bạch Y Thần Vương Tần Thái Hư vượt qua nhiều chùa nhất.
Cho dù là Nhân tổ thuần huyết Nhân Vương điện cũng kém một chút. Nhưng bây giờ Bạch Y Thần Vương đã bại, chỉ còn Đạo Tử Tần tộc. Mà lúc này, ở một vị trí nào đó có bốn bóng người dừng chân.