Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 892: Phật Đạo không phải là một loại Ma Đạo?




Viêm Linh Cơ cảm thụ Phật quang trong hư không một chút, trong lòng hơi cảnh giác. Phật quang hoặc là ma quang, có thể tẩy não sinh linh. Nếu như cảm thụ loại Phật quang nhiều hơn, nói không chừng sẽ một lòng hướng Phật mà không nghĩ đến nó.

Tần Cửu Ca gật đầu, loại Phật quang này rõ ràng không giống Phật quang của Thái Cổ Tiên Vực. Thái Cổ Tiên Vực có một chủng tộc chuyên tu Phật, loại hào quang này chỉ có cao nhân Phật môn mới có. Nhưng Phật quang nơi này làm cho người ta có cảm giác thánh khiết lại mang theo dục niệm, có thể gợi lên thất tình lục dục của con người.

”Có khí tức của bản nguyên thế giới.”

Tần Cửu Ca bỗng nhiên cảm nhận được từ trong Phật quang một khí tức quen thuộc. Khí tức của bản nguyên thế giới. Mắt Tần Cửu Ca hơi vui mừng, xem ra hắn đến Táng Phật Cao Nguyên là đúng rồi. Phật quang nơi có khí tức bản nguyên thế giới, có nghĩa là trong Táng Phật Cao Nguyên có Thế Giới Chi Tử.

Tần Cửu Ca vào Táng Phật Cao Nguyên. Lúc nơi đây đã có rất nhiều sinh linh cũng đang đi tới lộ trình nơi sâu nhất của Táng Phật Cao Nguyên, vì nơi đó có nhân vật chí tôn đang luận Phật. Nghe đồn chỉ cần luận thắng tất cả cao tăng chùa trên Táng Phật Cao Nguyên thì có thể đạt được thông thiên tạo hóa một lần. Đương nhiên thiên đại tạo hóa cụ thể là cái gì, cũng không có ai biết. Có tin đồn là Phật giáo cổ pháp, hoặc Phật khí chí bảo của Phật giáo, có thể trấn áp tất cả tà ma tai họa. Còn có lời đồn đãi, thân thể Nguyệt Thần là thần thể Thái m, bản nguyên Thái m chí bảo vang dội cổ kim, mà tạo hóa có thể thảo luận song tu chi đạo cùng thánh nữ Nguyệt Thần Táng Phật Cao Nguyên. Có điều lời đồn là vớ vẩn nhất, nhân vật Nguyệt Thần Táng Phật Cao Nguyên giống như bồ tát trên trời, làm sao có thể thảo luận song tu chi đạo cùng nam tử? Tất nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi có thể luận thắng tất cả các tăng nhân.

”Công tử, nhiều sinh linh đã vô tình bị Phật âm mê hoặc.”

Vẻ mặt Viêm Linh Cơ khẽ thay đổi nhìn sinh linh đang đi vào sâu trong Táng Phật Cao Nguyên. Những sinh linh trong mắt tràn đầy Phật ý. Nhưng xem ra rất nhiều sinh linh trong mắt tràn ngập Phật ý cũng không biết mình thân đã hãm vào Phật đạo.

”Chẳng lẽ Phật đạo không phải là một loại ma đạo khác hay sao?”

Tần Cửu Ca mắt hơi thâm trầm nói. Hắn không phủ nhận Phật đạo có thánh tăng cái thế lấy việc cứu tế thương sinh làm nguyện vọng to lớn. Nhưng dạng tồn tại đó sẽ có được bao nhiêu người? Giống như kiếp trước, Phật của ta không độ kẻ nghèo. Những lời tuy rằng đơn giản nhưng lại giải thích đạo lý lớn nhất thế gian. Nếu không có lợi ích ai sẽ làm việc cho ngươi? Nếu ngươi nghèo đến nỗi ngay cả tiền nhanh khói Phật môn cũng không có, xác suất lớn là không ai bằng lòng để ý tới ngươi.

”Phật đạo là một loại ma đạo khác.”

Viêm Linh Cơ yên lặng nói, trong lòng nhất thời có một chút cảm ngộ. Phật là ma, ma cũng là Phật. Chẳng qua bề ngoài thêm rất nhiều trang sức, tương đương với vải che mặt. Công tử lĩnh ngộ quả nhiên thấu triệt. Tần Cửu Ca nhanh chóng lấy tốc độ nửa ngày sau lập tức đến chỗ sâu của Táng Phật Cao Nguyên. Lúc Táng Phật Cao Nguyên sâu có rất nhiều sinh linh đều nín thở, một đôi mắt không có liếc nhìn chỗ khác dù chỉ nửa khắc nhìn cuộc luận Phật chi tranh xa xa.

”A di đà Phật——”

Một tiếng Phật hiệu từ trong một ngôi chùa truyền ra bên ngoài, ánh sáng Phật bao phủ vô tận. Phật quang trông rất yên bình và ấm áp. Ta đây đi dưới Phật quang, dường như cả người đều sẽ quên đi đau khổ.

”Đi thôi.”

Nơi đây có tu sĩ mắt kinh hãi, Phật âm đầy trời vọt vào trong đầu bọn hắn, để cho bọn hắn có loại ý niệm cúng bái trong đầu. Có tâm tình ổn định mới chống đỡ được Phật âm đầy trời. Cũng có đạo tâm không ổn định, lập tức ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai tay chắp lại, khuôn mặt hoài niệm một tiếng Phật hiệu A Di Đà Phật.

”Táng Phật Cao Nguyên quả nhiên kỳ lạ!”

Một ít thiên kiêu không bị đạo Phật âm giáo hóa trong mắt có vẻ kinh hãi không ngừng. Tuy rằng bọn hắn chống lại Phật âm đầy trời, nhưng trong lòng đối với Táng Phật Cao Nguyên vẫn có kiêng kỵ rất sâu như như cũ.

“Bạch Y Thần Vương đã trải qua hai chùa cuối cùng.”

Lúc, mắt của đông đảo thiên kiêu yêu nghiệt đều rất kinh hãi nhìn về phía xa, Tần Thái Hư đã đến ngôi chùa áp chót trong một trăm lẻ tám chùa. Nếu vượt qua một ngồi chùa nữa, sau đó đến ngôi chùa cuối cùng, chỉ cần vượt qua ngôi chùa cuối cùng, Tần Thái Hư có thể đạt được tạo hóa nghịch thiên trong truyền thuyết của Táng Phật Cao Nguyên. Và ngay tại lúc hoa sen vàng nở rộ khắp trời, thánh quang Phật đạo chảy xuôi trời đất, bốn phương tám hướng có hư ảnh La Hán xuất hiện, có người mặt hòa bình, có người lộ ra vẻ dữ tợn, cũng có người lạnh nhạt thế gian, vân vân. Có thể nói là Phật ảnh đầy trời mỗi người đều có tướng mạo riêng. Tượng Phật chúng sinh. Giống nhau là mỗi một hư ảnh La Hán đều mang theo khí tức khiến người ta trầm luân.

Ầm ầm!

”Nam mô A Di Đà Phật.”

Phật hiệu quét ngang Táng Phật Cao Nguyên một lần nữa, chỉ có điều lần chủ yếu cuốn lấy đối tượng là nam tử áo trắng ngồi xếp bằng trên hư không. Sau lưng nam tử áo trắng mơ hồ có thần hoàn vờn quanh, có vẻ thần dị vô cùng.

Sau một lúc, nam tử áo trắng chậm rãi ngẩng đầu lên, chắp tay thở dài.

”Thua rồi.”