Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 878: Bản Mệnh Bảo Vật




Mà ở một bên khác thì Tần Cửu Ca đang sử dụng ba ngày này để luyện chế Long Văn Hắc Kim cùng với Tiên Lệ Lục Kim thành Bản Mệnh Chí Bảo của bản thân.

Tần Cửu Ca phát hiện trong Thái Sơn Cổ Quáng này tồn tại một loại Thế bí ẩn, nó ẩn chứa năng lượng thần bí.

Mặc dù luyện chế bảo vật tại nơi này khá là nguy hiểm nhưng nó có thể khiến cho đặc tính của Long Văn Hắc Kim cùng với Tiên Lệ Lục Kim đạt tới mức tối đa.

Luyện chế Bản Mệnh Chí Bảo đương nhiên sẽ khác luyện chế những bảo vật bình thường, trình tự của nó phức tạp hơn bình thường rất nhiều, hơn nữa còn cần sử dụng tinh huyết uẩn dưỡng trong nhiều năm.

Về phần bảo vật có hình dạng gì thì tùy người luyện chế.

“Công tử muốn luyện chế bảo vật gì?”

Thần sắc của Viêm Linh Cơ hiện rõ vẻ hiếu kỳ, bảo vật mà công tử đang luyện chế chính là thứ có thể theo công tử trong suốt cả quảng đời còn lại.

Có thể nói là cực kỳ trọng yếu.

Nàng cực kỳ hiếu kỳ, không biết công tử sẽ luyện chế ra bảo vật dạng gì.

Ngay khi Viêm Linh Cơ đang suy nghĩ thì tại nơi Tần Cửu Ca đang đứng xuất hiện một luồng Địa Hỏa cực kỳ kinh khủng.

Tất cả những không gian xung quanh đều phát ra âm thanh xì xì xì.

Tiên Quang chói mắt tới cực điểm bảo phủ bốn phía, Thần Vận không tên lưu chuyển khắp nơi.

Trên hư không có Vạn Thiên Lôi Đình chấn động, Linh Khí hội tụ lại với số lượng kinh khủng cực độ.

Ầm ầm!

m thanh chấn động vang lên khắp vòm trời.

“Tần Đạo Tử thật sự là quá đáng sợ, hắn lại dám luyện Bảo Vật trong chỗ sâu nhất của Cấm Địa.”

Khi thấy một màn này thì ai cũng đem lòng bội phục.

Mặc dù có thể tìm kiếm khoáng thạch trong chỗ sâu Cấm Địa này nhưng không ai dám thâm nhập quá sâu cả.

Trong Cấm Địa không chỉ có mê vụ có thể khiến cho Thần Hồn điên đảo mà còn có một chủng tộc cực kỳ kỳ lạ, không cẩn thận liền có thể gặp phải.

Nhưng đó chưa phải là thứ nguy hiểm nhất trong đây.

Thứ nguy hiểm nhất ở trong Cấm Địa này chính là lục lượng thần bí kia, nhờ nó mà Thái Sơ Cổ Quáng mới có thể trở thành Cấm Địa.

Mà Đạo Tử Tần Tộc lại dám dùng thứ năng lượng kia để luyện chế bảo vật.

Nghĩ thôi cũng khiến cho người khác cảm thấy sợ hái rồi.

Trong hư không đang có Thần Vận lưu chuyện, nếu như người nào có tu vi cao một chút thì có thể thấy được nơi đó Long Văn Hắc Kim đang từ từ dung hợp cùng với Tiên Lệ Lục Kim.

Nếu như có vị Luyện Khí Đại Sư nào có mặt tại đây mà thấy cảnh này thì sẽ mắng to Tần Cửu Ca thật sự phá của.

Quá là phá của.

Làm gì có người luyện chế bảo vậy bằng cách này bao giờ?

Người khác luyện khí thì chỉ cần dùng một số lượng nhỏ Long Văn Hắc Kim hoặc là Tiên Lệ Lục Kim mà thôi.

Một chút xíu thôi đã đủ để nâng cấp độ của món bảo vật đó lên một mức cực kỳ cao rồi.

Dù là những Đế Khí của những Đại Đế kia cũng không được chế tạo toàn bộ từ Long Văn Hắc Kim hoặc Tiên Lệ Lục Kim.

Nhưng với Tần Cửu Ca thì hắn hoàn toàn không coi hai thứ nguyên liệu quý hiếm này ra gì.

Trực tiếp cầm một đống ra để luyện chế.

Dù cho những Luyện Khí Sư đỉnh cấp khi thấy một màn này thì chắc chắn sẽ đen mặt lại.

Nếu như không phải địa vị của Tần Cửu Ca trong Tần Tộc quá cao thì bọn hắn sẽ đè Tần Cửu Ca ra để hành hung một trận.

“Công tử luyện tốt!”

Thần sắc của Viêm Linh Cơ hiện rõ vẻ ngạc nhiên, nàng dần dần cảm nhận được khí tức đang yên tĩnh lại, công tử đã luyện sắp thành công rồi.

Qua một lúc nữa thì Tần Cửu Ca đi tới bên người Viêm Linh Cơ rồi nhẹ gật đầu, hắn đã luyện xong Bản Mệnh Bảo Vật.

Nhưng mà nó cũng không được tính là hoàn toàn thành công, hắn còn thiếu một thứ nữa thì mới được coi là viên mãn.

Huyền Hoàng Mẫu Khí.

Loại bảo vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu này là thứ Tần Cửu Ca cần để hoàn thiện Bản Mệnh Bảo Vật, mặc dù trước đó Tần Tộc cũng có nhưng nó đã bị một vị Đại Đế dùng hết.

Thế nên hiện tại trong Tần Tộc không có một chút Huyền Hoàng Mẫu Khí nào, Tần Cửu Ca chỉ có thể tự đi kiếm.

Nếu như có thể dung hợp Huyền Hoàng Chi Khí vào trong món bảo vật này thì Tần Cửu Ca dám chắc bảo vật của hắn sẽ có tiềm lực cực kỳ cao, chắc chắn thuộc hàng chí tôn trong những bảo vật cùng cấp.

“Công tử… Tề Thiên truyền tin nói rằng Đại Đạo Thần Hoàng đã đi ra, hắn còn tuyên bố muốn đánh một trận sinh tử với công tử nữa.”

Sắc mặt của Viêm Linh Cơ không giấu nổi sự khinh thường, Đại Đạo Thần Hoàng gì gì chứ? Hắn có thể đấu nổi một đầu ngón tay của công tử sao?

Trong mắt nàng thì công tử chính là một tồn tại vô địch.

Những tên khiêu khích này không khác gì những tên hề cả, không cần phải chú ý.

“Được rồi.”

Tần Cửu Ca chỉ gần đầu một cái nhưng không nói gì thêm.

Loại người đi tặng công trạng như thế này thật sự là quá đáng yêu.