Một Thiên Tôn cự đầu Thái Thượng Thần Quốc tay ôm ngực, khóe miệng chảy rất nhiều máu. Trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ. Vừa rồi xung quanh nơi hắn chuẩn bị khai thác quáng mạch có sương mù kỳ lạ bao phủ, vừa không chú ý một cái, hắn đã bị dị thú nấp ở chỗ tối tập kích. Thực lực của con dị thú rất mạnh mẽ, nếu không phải thần chủ nhà mình ở gần ra tay cứu hắn, nói không chừng lúc này hắn đã chết rồi.
”Gừ gừ.”
Dị thú ẩn nấp trong sương mù gầm vài tiếng rất là nặng nề.
Tiếng bước đi từ sương mù có hơi gấp gáp. Điều này làm cho Thiên Tôn Thái Thượng Thần Quốc canh giữ ở chỗ này khẩn trương không thôi. Bỗng nhiên, dị thú dường như đang đụng phải thứ gì đó. Đây là kết giới mà thần chủ bọn hắn vừa bố trí chuyên để hạn chế dị thú.
Phanh!
Tiếng va chạm kịch liệt vang vọng khắp không gian.
“Không tốt, nơi đó lại còn có một con dị thú.”
Bỗng nhiên, một Thiên Tôn Thái Thượng Thần Quốc hướng tới một nơi nào đó trong sương mù run rẩy nói. Nơi đó hiện ra một đôi mắt đỏ như máu, trong sương mù đen kịt có vẻ nổi bật như vậy.
”Gầm gừ.“
Một dị thú khác đột nhiên hiện ra trong sương mù, tập kích một Thiên Tôn của Thái Thượng Thần Quốc. Đây là một con dị thú cả người đầy vảy, có đuôi dài. Vẫy vẫy đuôi, mỗi một lần nó vẫy đuôi sẽ làm cho hư không chấn động, còn tản ra sát khí ngập trời. Đôi mắt của nó có màu máu đỏ tươi.
”Không được rồi, mau bảo vệ công chúa.“
Một Thiên Tôn Thái Thượng Thần Quốc bạo quát ra tiếng, bởi vì vừa rồi một con bị thần chủ dùng thủ đoạn lớn khống chế, cho nên lúc này nới đây vẫn có rất nhiều người Thái Thượng Thần Quốc. Lạc Ly được Thiên Tôn Thái Thượng Thần Quốc bảo vệ hét lớn một tiếng, thực lực của nàng chắc chắn không chịu nổi một nắm đấm của dị thú trong bóng tối. Một dị thú khác âm thầm vọt tới, tiện tay đánh bay vài Thiên Tôn Thái Thượng Thần Quốc, trực tiếp đánh về phía Lạc Ly thoạt nhìn đặc biệt ngon miệng. Có được một chút linh trí, nó cảm giác người thực lực yếu nhất ở đây có địa vị cao nhất.
”Vèo vèo!”
Lại là một Thiên Tôn của Thái Thượng Thần Quốc bị dị thú đánh bay. Quả thực cực kỳ hung tàn. Mắt thấy sắp chạy đến bên cạnh Lạc Ly.
”Đạo Tử, Lạc Ly không gặp được ngươi nữa rồi.”
Cảm nhận được sát khí khủng bố của dị thú, Lạc Ly hơi tuyệt vọng nhắm mắt lại. Ngay cả Thiên Tôn của Thái Thượng Thần Quốc cũng bị một chưởng đánh bay, nàng có sức lực chống cự gì đây? Có điều thời ở khắc sinh tử, người đầu tiên trong đầu nàng nghĩ đến không phải là mẫu thân Thái Thượng thần chủ nhiều năm nuôi mình mà là Đạo Tử Tần tộc chỉ gặp qua vài lần. Một số người chỉ gặp nhau một vài lần, ngươi sẽ không bao giờ quên. Cũng không biết Thái Thượng thần chủ biết mình nuôi nữ nhi nhiều năm như vậy trong lòng nghĩ có thể cảm thán hay không, thật sự là uổng công nuôi mà.
Có điều, Lạc Ly vốn đã nhắm mắt lại chậm rãi mở mắt ra. Con dị thú kia cũng không có đánh vào đầu nàng như trong tưởng tượng. Lông mi thật dài run rẩy, hiển nhiên một màn vừa rồi quả thật khiến nàng vô cùng sợ hãi.
”Rống~”
Một tiếng kêu rất bi thương vang vọng khắp bốn phía, Lạc Ly hoàn toàn mở mắt ra, nhìn thấy bóng dáng khiến nàng cả đời khó có thể quên. Bạch y nam tử, tuyệt thế vô song.
Dị thú vừa rồi đánh bay Thiên Tôn Thái Thượng Thần Quốc đã nằm xuống vũng máu bên cạnh. Thân thể đang co giật, trong mắt tràn đầy máu, hiển nhiên là sắp chết.
Tần Cửu Ca ung dung nhìn thoáng qua Lạc Ly, không nói gì, quay đầu phá vỡ phong ấn không gian của Thái Thượng thần chủ ở đây. Bên trong còn có một con dị thú cảnh giới Bán Thần. Trong nháy mắt phong ấn mở ra, con dị thú cổ quái bên trong nhất thời gào thét một tiếng, có điều cũng không xông về phía bất luận kẻ nào ở đây. Trong đôi mắt đỏ như máu của nó tràn đầy cảnh giác nhìn Tần Cửu Ca ở xa xa. Cho dù linh trí của nó không cao nhưng nó cũng biết nam tử xa xa kia không dễ chọc.
Nó chuẩn bị để chạy trước, trí thông minh của nó không cao, nhưng khứu giác đối với nguy hiểm vẫn còn rất cao. Nhưng mà nó vừa chuẩn bị di chuyển, một giây sau, bốp một tiếng, thân thể trở nên máu thịt lẫn lộn. Mí mắt Tần Cửu Ca cũng không nhúc nhích một chút, không biết dị thú này gọi là gì. Tuy rằng cảnh giới có Bán Thần nhưng thực lực lại yếu hơn Bán Thần bình thường. Đương nhiên đối với hắn mà nói đều là chuyện một chưởng mà thôi. Sau đó, Tần Cửu Ca lập tức nhìn về phía nơi ban đầu bị Thái Thượng thần chủ phong ấn. Nơi đó có đại đạo thiên âm nổi lên, nếu không phải thần thức Tần Cửu Ca mạnh mẽ, không hẳn có thể nghe được.
”Long Văn Hắc Kim .”
Bỗng nhiên, Tần Cửu Ca dò xét được trong quáng mạch có một luồng hơi thở đặc biệt, mơ hồ tràn ngập đế uy. Tuy rằng chỉ có một chút nhưng vẫn có thể làm cho Tần Cửu Ca cảm nhận được.
”Một khối Long Văn Hắc Kim thật lớn.”
“Đủ để chế tạo cho ta một thanh chí bảo lớn, thậm chí còn có thể chế tạo cho Linh Cơ một phen.”
Tần Cửu Ca mắt lóe sáng, suy đoán của hắn quả nhiên là đúng, nơi này có loại đế liệu Long Văn Hắc Kim. Nếu chỉ có một chút hắn còn không coi trọng lắm, nhưng nơi lại có một khối lớn, rất nhiều. Thứ đối với Tiên Cổ Tần tộc mà nói cũng là rất trân quý, khó trách Thái Cổ tiên vực chỉ cần có thực lực thế lực đều sẽ cho người của mình vào.
Chư Thiên Chi Địa quả nhiên là bảo địa, có điều hẳn là chỉ có thể ở thời điểm cụ thể mới có thể xuất hiện bảo vật…
Mà lúc này sâu trong quáng cổ Thái Sơ, nơi tất cả đều là sương mù, xung quanh tối đen một mảnh, cực kỳ u tĩnh, phảng phất như địa ngục trong truyền thuyết.