Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 850: Gọi Kiếm Chủ ra đây quỳ đón




Nghĩ đến đây thì trong mắt của nàng hiện rõ vẻ nhu tình.

Nhưng sau khi nghĩ tới thân phận của bản thân thì nàng thở dài một tiếng.

Bản thân là dì nhỏ của Nhược Tuyết, lại cùng một mạch với Nhược Tuyết nữa, cả hai nàng quan hệ rất tốt.

Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là thân phận trưởng bối này.

Thân là trưởng bối của Nhược Tuyết thì sao nàng có thể cướp đi vị hôn phu của hậu bối được chứ.

Đế Tộc bọn hắn không thể xuất hiện bê bối như thế này.

Nàng chỉ có thể đợi thời gian làm phai nhạt cảm xúc này của mình thôi.

Đương Nhật Kiếm Sơn.

Đây chính là nơi ở của một trong các Chí Tôn Yêu Nghiệt có danh khí nhất Chư Thiên Chi Địa – Cửu Thiên Huyền Thảo.

Nơi đây uy chấn tất cả các châu vực lân cận, không người nào dám lãng vãng tới đây khiêu khích.

Mà hiện tại thì trong Kiếm Sơn yên tĩnh xuất hiện một âm thanh vang tận mây xanh.

“Ha ha ha, các ngươi kêu tên Kiếm Chủ gì đó của các ngươi mau chóng lăn ra đây gặp ta, quỳ đi từng bước tới đây để bái kiến công tử nhà ta.”

m thanh này vang vọng khắp nơi, phách lỗi vô cùng, bộ dáng của hắn như không thèm để ai ở đây vào mắt cả.

Người lên tiếng là một con yêu hầu toàn thân mặc giáp vàng, trên tay là một cây côn to lớn chân đạp hư không.

Bộ dạng uy phong lẫm liệt.

“Ngươi là người phương nào? Vì sao lại đến Kiếm Sơn của ta quấy rối.”

Một lát sau liền có một âm thanh vang từ trong Kiếm Sơn ra.

Sau đó một ánh sáng chói mắt bay từ trong Kiếm Sơn nhắm thẳng về phía tên yêu hầu kia, một kiếm hoành không, tiếp sau đó là nhiều sinh linh mạnh mẽ bay ra.

Sắc mặt của tất cả đều nổi giận phi thường.

Lại có người dám xông vào Kiếm Sơn của bọn hắn, hơn nữa còn hung hăng như thế này, tên này thật sự không biết chữ chết viết như thế nào mà.

Con yêu hầu tới kiếm chuyện kia không ai khác ngoài Tôn Tề Thiên.

Tôn Tề Thiên sau khi chứng kiến những người bay ra thì chậm rãi lắc đầu một cách khinh thường.

“Nhanh nhanh gọi Kiếm Chủ của các ngươi quỳ ra đây bái kiến công tử ta, nếu không thì ta hủy diệt Kiếm Sơn, khiến cho sau này tại Thương Vực không còn ai biết tới Kiếm Sơn nữa.

m thanh đầy phách lối của Tôn Tề Thiên truyền khắp Kiếm Sơn, khiến cho toàn bộ Thiên Tôn nơi này nổi giận không ngớt.

“Dám đến đây để quấy rối, ngươi thật sự rất ngông cuồng đó, gần đây ta cũng tình cờ muốn ăn óc khỉ, lấy ngươi làm khai vị vậy!”

Sau khi âm thanh này vừa dứt thì những sinh linh thủ hộ Kiếm Sơn kia đồng thời bộc phát ra uy thế kinh khủng, bọn hắn muốn giết chết tên này để lấy lại mặt mũi.

Chỉ có một chữ, giết!

“Kiếm Tự Quyết, Đãng Thiên!”

Những sinh linh kia mỗi người cầm ra một thanh Trọng Kiếm nặng tới mức như muốn đè vỡ hư không, khi thấy được thanh cự kiếm này thì tất cả sinh linh đều run lẩy bẩy.

Quả nhiên không hổ là thiên kiêu của Kiếm Sơn, thực lực ai cũng khủng bố cực kỳ.

Tôn Tề Thiên thấy một màn này thì chỉ lộ ra ánh mắt khinh thường.

Không cần nói tới việc tất cả những sinh linh này đều có tu vi thua hắn, dù bọn hắn có tu vi ngang bằng Tôn Tề Thiên đi chăng nữa thì hắn vẫn đủ khả năng trấn sát tất cả.

“Đại Đạo Thánh Thuật!”

Tôn Tề Thiên tay cầm Thần Côn, vô cùng vô tận linh lực tuôn trào ra khiến khắp nơi xuất hiện đầy rẫy Côn Ảnh.

Thanh côn kim sắc kia lóng lánh giữa thương khung, như muốn phá hủy toàn bộ vùng không gian này vậy.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Những âm thanh nổ lớn vang lên.

Một khắc sau thì những sinh linh Kiếm Sơn khi nãy đều bay ra ngoài rồi nát, tất cả đều bị đánh nát.

Máu tươi nhuộm khắp cả vùng trời.

Một màn này khiến cho tất cả sinh linh có mặt tại chỗ này nhìn con Yêu Hầu kia một cách đầy hoảng sợ.

Trên Kiếm Sơn này thì đám sinh linh này là những người mạnh nhất đều như không tính Kiếm Chủ.

Vậy mà bọn hắn vẫn còn chưa kịp làm gì đã bị đánh nát rồi.

“Ha ha ha, thật sự là một đám phế vật rác rưởi, các ngươi còn không mau thông báo cho Kiếm Chủ các ngươi quỳ ra nghênh đón công tử ta, các ngươi chậm một giây ta giết cả Kiếm Sơn này.”

Tôn Tề Thiên lại cười phá lên, hiển nhiên hắn vô cùng khinh thường Kiếm Sơn.

“Má, sau lưng tên Yêu Hầu này còn có người sao?”

Những sinh linh ẩn nấp trong bóng tối xung quanh sợ hãi.

Thực lực của con Yêu Hầu này vô cùng kinh khủng.

Một sinh linh như thế mà chịu thần phục dưới chân của người khác sao? Tên công tử kia rốt cuộc mạnh tới mức nào nữa?

“Kiếm Chủ chó mà gì chứ, nhanh chóng ra đây quỳ nghênh đón công tử ta.”

Tôn Tề Thiên ngửa mặt lên trời thét dài, sau đó hắn cầm côn đập loạn khắp nơi xung quanh.

m thanh ầm ầm vang lên khắp nơi, đất núi rung chuyển dữ dội.

Đột nhiên lúc này một Kiếm Ảnh xanh biếc đánh thẳng vào người Tôn Tề Thiên.

Oanh!

Oanh!

Oanh!