Hư Thần đánh thẳng một kích về phía Hạ U, ra hiệu hắn nhanh xéo đi chỗ khác, không thì Hư Thần sẽ hạ sát thủ.
Hạ U thấy cảnh này thì cũng không nổi giận, ngược lại hắn còn cười ha hả rồi nhìn về phía Hư Hi.
Vị Hi Thần Nữ biết rõ tổn thương của ca ca nàng nặng ra sao.
Hơn nữa tình cảm giữa hai huynh muội tốt đến mức nòa.
Hiện tại nội tâm của Hư Hi cực kỳ xoắn quýt, nàng thật sự không biết lựa chọn như thế nào nữa, một bên là Đại Đạo Căn Cơ của ca ca, thậm chí là tính mạng, một bên là hạnh phúc cả đời của nàng.
Nhưng mà sau khi trầm mặc một lát nàng cũng có quyết định.
Hư Hi nhìn thoáng qua Hư Thần, đây chính là ca ca của mình, khát vọng cả đời của ca ca chính là đặt chân lên Đế Đạo, dẫn đầu Tộc Nhân huy hoàng toàn bộ Chư Thiên.
Vì thế mà hắn đã không tiếc giá nào, ngủ say qua nhiều thời đại.
Một người như vậy sao có thể vẫn lạc được chứ!
“Ngươi trị liệu cho ca ca của ta, ta đồng ý gả cho ngươi!”
m thanh của Hư Hi cực kỳ lãnh đạm, nàng nhìn về phía Hạ U rồi từ từ lên tiếng, nếu như không phải vì tổn thương của ca ca quá nặng, không thể trì hoãn thêm thì nàng không phải đi tới bước đường này.
Sau khi nói xong thì nàng còn nhìn thoáng qua Tần Cửu Ca.
Qua một đường nói chuyện vui vẻ khi nãy thì nàng thật sự rất hâm mộ.
Nàng hâm mộ cháu gái của mình lại có thể gả được cho một người tuyệt vời như Tần Cửu Ca.
Dùng năm chữ rồng phượng trong loài người cũng không thể đủ hình dung Đạo Tử Tần Tộc.
Thật ra nếu như Tần Cửu Ca biết luyện đan thì mọi chuyện sẽ tốt hơn rất nhiều, nhưng với tuổi tác như thế thì sao hắn có thể biết luyện đan được chứ?
Với lại có biết thì cũng không quá cao thâm.
Hạ U nghe được lời này thì vui mừng không thôi, chuyện này ván đã đóng thuyền, chuyện sau đó thì dễ làm rồi.
Nhưng mà còn chưa đợi hắn cao hứng được năm phút thì một cự chưởng đã đánh thẳng về phía hắn.
Hạ U ngã xuống đất rồi thổ huyết, ngũ tạng lục phủ nát bấy, thê thảm vô cùng.
“Thật sự là không thú vị, dì nhỏ à, ngươi không muốn gả thì không muốn gả thôi, làm gì mà phải ép! Chỉ là một vết thương Đại Đạo đơn giản mà thôi, muốn trị liệu loại Đạo Thương này ta không tốn quá nhiều công sức cũng làm được.”
“Về phần người này thì ta đánh chết trước cho ngươi!”
m thanh của Tần Cửu Ca vang vọng trong đại điện.
Tên kia thật sự như một tên hề đang nhảy nhót, ban đầu Tần Cửu Ca không có ý định quan tâm hắn lắm, nhưng loại người ỷ việc bản thân mình có chút bản lĩnh liền đi làm bậy này thật sự quá đáng ghét, giết trước rồi nói sau.
Hạ U tuyệt đối không phải là người của Thái Cổ Tiên Vực, bằng không thì cho hắn thêm mấy cái gan hắn cũng không dám làm chuyện này.
Hư Hi nhìn Tần Cửu Ca với thần sắc giật mình, vị hôn phu của cháu gái mình thật sự quá bá đạo.
Nhưng mà trong lòng nàng lại thở dài một hơi, nơi này không phải Thái Cổ Tiên Vực, nếu như ca ca của nàng không được chữa trị kịp thời thì sau này nhẹ nhất là căn cơ Đại Đạo bất ổn.
“Than thở cái gì! Ta nói rồi, chuyện nhỏ như thế này ta có thể chữa được, không cần lo lắng!”
Tần Cửu Ca thấy được Hạ U vẫn còn chưa triệt để chết thì lên tiếng một cách bình thản.
Tên này thực lực cũng không tê, thiên phú cũng cao, nhưng đáng tiếc là gặp phải Tần Cửu Ca hắn.
Hạ U ngã vào trong vũng máu nhưng chưa chết hẳn, trong mắt hắn hiện lên vẻ hoảng sợ.
Một kích vừa rồi của Tần Cửu Ca thật sự quá đáng sợ, y đã sử dụng toàn bộ thực lực để ngăn cản rồi mà vẫn bị đánh tới mức thừa sống thiếu chết.
“Ta có thể cứu mạng của Đế Tử, ngươi không thể giết ta!”
Hạ U lạnh lùng nói, đây là một trong những lá bài tẩy của hắn, ở chỗ này chỉ có một mình hắn cứu được căn cơ Đại Đạo của Đế Tử Hư Thần mà thôi.
Nếu như có người giết hắn thì đó không khác nào đoạn tuyệt căn cơ cùng với tương lai của Hư Thần cả.
Tần Cửu Ca nhìn Hạ U rồi cười một tiếng.
Oanh!
Một cự chưởng bay thẳng về phía Hạ U đang nằm trong vũng máu.
Tiếng xương cốt bể nát vang lên, tất cả mọi người đều giật mình.
Hạ U lại phun ra mấy ngụm máu tươi, hắn lúc này đã luống cuống thật sự rồi.
Ánh mắt của hắn chấn kinh phi thường, bây giờ Hạ U tin rằng tên Tần Đạo Tử này thật sự dám hạ sát thủ.
Không lẽ tên này hoàn toàn không để ý tới căn cơ, hay thậm chí là tính mạng của Đế Tử Hư Thần sao?
Hư Thần thấy một màn này thì không lên tiếng, coi như đã thầm chấp nhận tất cả.
“Ta nói là ta có thể trị, còn cần ngươi làm gì chứ?”