Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 60: Đại Hạ Hoàng Triều tất diệt




Tần Cửu Ca cười nhẹ sau đó nhìn sang Cơ Tiên Nguyệt.

Có đôi khi cua gái rất sướng, việc đùa bỡn lòng người là việc hắn thích nhất.

Nữ chính?

Đó chẳng qua là một thanh lợi khí hắn dùng để đối phó với Khí Vận Chi Tử mà thôi.

Hiện tại hẳn là Cơ Tiên Nguyệt đã yêu mình tới mức không thể rời xa rồi, hắn cũng có thể triển khai bước tiếp theo trong kế hoạch.

Khí Vận Chi Tử?

Nữ chính của ngươi bất quá cũng chỉ là một món đồ chơi ta có thể vức bỏ bất kỳ khi nào mà thôi.

“Công tử, có lẽ cung chủ của chúng ta là người biết các ngươi đó.”

Cốt lão thật sự không chịu được sự im lặng và giằng vặt này nên hắn nhanh chóng đưa tên tuổi của cung chủ mình ra, mong từ đó Tần Cửu Ca có thể nể mặt mà tha hắn một mạng, trong âm thầm hắn còn tỏ rằng cung chủ Đại Đạo Thiên Cung của bọn hắn có giao thiệp rất rộng nữa.

Đây có thể nói là một lời uy hiếp trong âm thầm, ý của Cốt lão là muốn Tần Cửu Ca cân nhắc cho thế lực sau lưng mình, có muốn dẫn tới mâu thuẫn giữa hai thế lực chỉ vì một tranh chấp không đáng có này không.

Đại Đạo Thiên Cung của bọn hắn dù sao cũng là thế lực có Thiên Tôn trấn giữ, tại Thái Cổ Tiên Vực cũng chưởng quản vô số cương thổ, thực lực không kém một chút nào, dù cho không thể so sánh được với thế lực của vị công tử trước mắt này nhưng cũng có thể tạo nên phiền phức không nhỏ, đây là suy nghĩ của Cốt lão.

Hai mắt Lăng Giao hiện rõ vẻ giễu cợt, đúng thật là sâu kiến, lại còn cho cung chủ của bọn hắn quen biết với công tử nhà mình nữa chứ?

Người của các Thế Lực Cấm Kỵ ai không phải là ngạo khí khắp trời, ngoại trừ những truyền nhân hay tử đệ của các Thế Lực Cấm Kỵ khác thì bọn hắn còn quan tâm tới ai nữa chứ.

Những Thế Lực Cấm Kỵ được xưng là Cấm Kỵ bởi vì bọn hắn có thực lực cường đại, cường đại tới mức trở thành cấm kỵ.

“Hôm nay Đại Hạ Hoàng Triều tất diệt.”

Tần Cửu Ca nhấp một ngụm rượu sau đó từ từ lên tiếng, hắn hoàn toàn không để ý tới hai vị Nhân Hoàng của Đại Hạ Hoàng Triều vẫn còn đang đứng đây.

Sâu kiến mà thôi.

“Công tử, chúng ta có mắt mà không biết Thái Sơn, mong công tử có thể buông tha cho chúng ta.”

Một tên Nửa Bước Nhân Hoàng của Đại Hạ Hoàng Triều vội vã quỳ xuống cầu xin tha thứ, một phần là vì sợ nhưng phần lớn là do hắn không chịu nổi được áp bách của Lăng Giao.

Tên đó không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ, không còn vẻ kiêu ngạo trước kia nữa.

“Diệt môn.”

Tần Cửu Ca vẫn tiếp tục uống rượu sau đó nói ra hai chữ vô cùng tàn khốc với vẻ mặt thản nhiên, dù cho sau khi hai chữ này được phát ra thì không biết có bao nhiêu người phải bỏ mạng nhưng Tần Cửu Ca vẫn không quá quan tâm.

Chỉ bởi vì những tên này vô tình chọc nên vị công tử Thượng Giới này liền diệt môn.

Tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy lạnh cả sống lưng, vị công tử này quả thật là quá coi thường sinh mệnh.

“Tuân mệnh.”

Trong mắt Lăng Giao hiện lên vẻ tàn nhẫn, dám lên oai trước mặt công tử sao? Tất cả đều phải chết.

“Liều mạng cùng bọn hắn.”

Hạ Hoàng của Đại Hạ Hoàng Triều nghe thế thì không ép nổi bi phẫn trong lòng, hắn nhanh chóng gầm lên một tiếng và lao thẳng tới Tần Cửu Ca, theo hắn thì nếu Tần Cửu Ca không xuất hiện thì chuyện hôm nay sẽ không thất bại.

Lăng Giao thấy một tên chỉ có tu vi Nhân Hoàng Nhất Trọng như Hạ Hoàng vậy mà cũng dám xông tới công tử thì không khỏi buồn cười, chỉ là một Nhân Hoàng nhỏ nhoi tại Hạ Giới thôi mà không biết hắn lấy gan từ đâu để xông tới công tử.

Sợ là hắn không biết chữ chết viết như thế nào.

Công tử của mình là Đạo Tử của một Cổ Tộc Cấm Kỵ, muốn giết công tử sao?

Dù cho Thiên Tôn đích thân tới đây cũng không thể, thủ đoạn trong tay công tử tầng tầng lớp lớp, không phải là thứ mà những tên sâu kiến này cân nhắc tới được.

Quả nhiên khi Hạ Thiên Hoàng vừa bay tới gần Tần Cửu Ca thì hư không chấn động một cái, một lực lượng cực kỳ cường đại đã ép hắn thành phấn nhỏ.

“Sâu kiến.”

Tần Cửu Ca nhìn một màn này với ánh mắt vô cùng đạm mạc, chỉ là Nhân Hoàng của Hạ Giới mà thôi, không xứng để bản thân tự ra tay.

Mặc dù hiện tại cảnh giới của Tần Cửu Ca cũng là Nhân Hoàng Nhất Trọng nhưng hắn muốn giết Hạ Thiên Hoàng thì dễ như giết chó vậy.

Thậm chí là những cường giả Nhân Hoàng Cảnh ở trên Thượng Giới kia còn không đấu lại Tần Cửu Ca chứ đừng nói gì là tên Nhân Hoàng Hạ Giới này, chỉ là một Nhân Hoàng Nhất Trọng mà thôi, Tần Cửu Ca không cần trực tiếp xuất thủ cũng giết được.

“Mong rằng công tử tha cho chúng ta.”

Tất cả người của Đại Hạ Hoàng Triều khi này không còn tý hy vọng nào, tất cả đều sắc mặt tái nhợt, ai nấy cũng cảm thấy lạnh cả người khi Tần Cửu Ca đảo mắt nhìn sang, bộ dạng chật vật vô cùng,

Hoàng chủ của Đại Chu Hoàng Triều cùng nhiều cường giả của Đại Chu đứng xa thì đại khoái nhân tâm, các ngươi vừa rồi phách lối lắm mà, nếu biết kết quả như thế này thì các ngươi còn dám phách lối như vừa rồi nữa không?

Tần Cửu Ca từ từ đứng dậy, hắn chắp hai tay ra sau lưng với thần sắc lạnh lùng, vẻ phong thần tuấn lãng của Tần Cửu Ca cộng thêm một thân áo trắng khiến cho hắn như là Trích Tiên giáng trần.

Cốt lão nhìn nam tử có vẻ còn chưa vượt qua mười tám tuổi này thì không khỏi cảm thấy bất an dùm cho thế lực sau lưng mình là Đại Đạo Thiên Cung.

Vừa rồi Giao Long hoàn toàn không xuất thủ, việc Hạ Thiên Hoàng chết là do thanh niên trước mắt này giết.

Tên Hạ Thiên Hoàng kia mặc dù không phải là cường giả mạnh mẽ gì lắm nhưng tối thiểu cũng là một Nhân Hoàng chân chính, một cường giả Nhân Hoàng lại bị một người trẻ tuổi đánh chết một cách vô cùng dễ dàng.

Điều này đại biểu việc Tần Cửu Ca ít nhất cũng phải có tu vi Nhân Hoàng Cảnh.