Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 55: Đừng coi thường thứ này




“Hệ thống, lại thăng cấp Đại Đạo Chủng Ma Đại Pháp của ta một chút đi.” Tần Cửu Ca cũng không quên một trong những công pháp trung tâm nhất của mình, chỗ nghịch thiên của Đại Tâm Chủng Ma Đại Pháp có thể nói là rõ như ban ngày, ngay cả Khí Vận Chi Tử đã mất Khí Vận vẫn có thể chuyển hóa thành Ma Chủng của mình, không thể không nói là không mạnh.

Cho dù Khí Vận Chi Tử đã mất đi không ít Khí Vận nhưng cũng không phải người mà Ma Công đỉnh cấp bình thường có thể khống chế được, dù sao bọn họ cũng là con của thiên đạo tục xưng là con trai ruột của ông trời.

Đó có thể là công pháp gì cũng có thể hoàn toàn khống chế được.

“Kẽo kẹt.” Cửa lầu các bị đẩy ra.

“Công tử, Đại Chu Hoàng Triều mời ngươi qua đó.”

Sở U Cơ nhẹ giọng nói với công tử nhà mình, nàng ta nghe nói Đại Chu Hoàng Triều đã thành công bước lên con đường Nhân Hoàng trở thành Nhân Hoàng.

Bên ngoài đều truyền nhau khoảng thời gian trước Đại Chu Hoàng Triều mãnh mẽ tiến vào Hoang Cổ Cấm Địa ở Đông Hoang tìm được Dược Vương, thậm chí còn tìm được một cây Dược Hoàng chân chính.

Tuy rằng bên ngoài truyền tin nguyên nhân khiến Đại Chu Hoàng Triều thành công đột phá Nhân Hoàng Cảnh là do bản thân Chiến Hoàng đã tìm được linh được cao cấp mới thành công.

Nhưng nàng ta biết hoàn toàn không có chuyện như vậy, Chiến Hoàng đột phá hoàn toàn là vì công tử nhà mình đã cho Cơ Không một cây linh dược mới có thể đột phá.

Từ đầu đến cuối Sở U Cơ vẫn luôn nhớ công tử nhà mình nói về cảnh giới trên đời này với mình, phỏng chừng Nhân Hoàng ở trước mặt công tử cũng chỉ là một sự tồn tại như con chó con mèo mà thôi.

“Ê a ê a, i a.” Y Y nằm bò bên cạnh Tần Cửu Ca ngáp một cái, giơ hai móng vuốt nhỏ dụi mắt mình, lập tức mở kho thực vật thuộc riêng về mình ra.

“Đứa nhỏ này ngoại trừ ngủ chính là ăn.” Sở U Cơ từ từ đi đến bên cạnh Tần Cửu Ca nhìn con thú nhỏ khẽ cười rồi bảo, cũng không biết đây là thú con của yêu thú gì mà công tử lại đối xử với nó rất tốt.

Tuy rằng Sở U Cơ không biết công tử nhà mình định bày trò gì với con thú nhỏ này, nhưng nàng ta cảm thấy trong tảng đá mà con thú nhỏ này ăn hàm chứa rất nhiều năng lượng.

Những viên đá này chắc chắn là bảo vật hiếm thấy ở Thanh Vân Giới nhưng lại được công tử trực tiếp đút cho con thú nhỏ này làm lương thực, không hề có ý trân trọng gì hết.

“Ngươi đừng coi thường tên lười biếng này, nó trưởng thành rồi sẽ rất mạnh đấy.” Tần Cửu Ca vừa cười vừa bảo, thuận tay lấy một viên đá toàn thân tản ra ánh sáng đỏ trong Nhẫn Trữ Vật của mình, cỡ của nó phải to bằng đầu người.

“Ê ê a, ê a.” Y Y vừa nhìn thấy viên đá toàn thân tỏa ánh sáng đỏ này đôi mắt nhỏ trừng to, nhìn Tần Cửu Ca với vẻ mặt mong chờ, chỉ vào mình rồi lại chỉ vào viên đá tản ra ánh sáng đỏ.

Ý tứ rất rõ ràng, nó muốn ăn thứ đó.

Tần Cửu Ca vừa cười vừa nhìn Y Y, quả thật bây giờ phần lớn người đều cảm thấy con thú nhỏ này chỉ biết ăn ngủ nhưng không có người nào nghĩ nó ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn lại có thể nhanh chóng trở nên mạnh hơn.

Loại Thánh Linh này trời sinh vi Tôn, chỉ cần trưởng thành thôi thì sẽ đạt tới một cảnh giới mà người khác dù có cố gắng thế nào cũng không thể với tới.

Mỗi một Thánh Linh đều có cách trưởng thành riêng của mình, Thánh Linh dạng gấu trong tay của Tần Cửu Ca này cũng thế, theo suy đoán của hắn thì cách trưởng thành với tiến hóa của nó là ăn, đây cũng là một trong những lý do chính mà Tần Cửu Ca chịu lấy nhiều Thượng Cổ Thần Thạch ra cho nó ăn tới vậy.

Mặc dù đối với hắn Thượng Cổ Thần Thạch không phải là thứ gì quá quý giá nhưng đây chỉ là đối với riêng bản thân Tần Cửu Ca mà thôi.

Thế nên hắn cũng không quá quan tâm, dù nuôi thêm một khoảng thời gian dài nữa thì hắn vẫn có thể nuôi nổi, tới khi Y Y trưởng thành thì nó sẽ có tác dụng lớn.

Cạnh tranh trên Thái Cổ Tiên Vực quá khốc liệt, việc Tần Cửu Ca trời sinh đã đứng tại đỉnh phong nhiều lúc cũng không phải là chuyện tốt, thân là Đạo Tử của Tiên Cổ Tần Tộc nhưng không có nghĩa hắn không có địch nhân.

Thái Cổ Tiên Vực thân là Thượng Giới trong mắt vô số Tinh Thần Giới khác thì cũng không phải là nơi đơn giản gì, thời gian tồn tại của vị diện này không biết đã trải qua bao nhiêu kỷ nguyên rồi, trong vô số năm tháng này không ai biết được đã có bao nhiêu tồn tại kinh khủng dị thường được sinh ra và còn sống.

Những tồn tại này thường sẽ trở thành những cấm kỵ mà người khác không dám nhắc tên, chỗ bọn hắn ở sẽ tự diễn hóa trở thành một Cấm Địa, Đại Đạo khó xâm, vạn cổ bất diệt.

Ý tưởng của Tần Cửu Ca chính là muốn bồi dưỡng vài tồn tại cấm kỵ, nếu việc này thành công thì mọi chuyện quá tốt rồi.

Những sinh linh có thể trở thành cấm kỵ đều là những sinh linh có thiên phú tối cao, tuy Thánh Linh như Y Y cũng có hy vọng nhưng thật sự hy vọng này cũng không quá lớn.

Về phần Lăng Giao tuy là Giao Long có huyết mạch Long Tộc cực kỳ thuần khiết nhưng cũng còn kém rất xa, trừ phi y có thể tiến hóa thành một Chân Long với huyết mạch thuần khiết, sau đó lại phản tổ trở thành Tổ Long thì mới có hy vọng được.

Trong Tiên Cổ Tần Tộc cũng có tồn tại cấm kỵ, nên Tần Cửu Ca mới biết được muốn bồi dưỡng một sinh linh trở thành cấm kỵ cần tồn bao nhiêu tài nguyên cùng sức lực.

Những Thái Cổ Hoàng Tộc, Bất Hủ Đại Giáo, Tiên Cổ Thế Gia trên Thái Cổ Tiên Vực đều là những thế lực đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng nên chắc chắn trong bọn hắn cũng có vài tồn tại cấm kỵ đang tọa trấn, chỉ bất quá phân biết nhiều hay là ít thôi.

Tần Cửu Ca cầm chén rượu trong tay lên sau đó từ từ uống một ngụm.

“Cơ Không đã đột phá rồi à!”