Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 41: Ta có một gốc Hoàng Dược




Nhưng những điều này cũng không thể nói lên được Đại Chu Hoàng Triều đã an toàn và đã có thể gối cao không lo, phải biết rõ rằng đằng sau Đại Hạ Hoàng Triều là một thế lực không nhỏ đến từ Thượng Giới, hiện tại Đại Hạ chịu im ắng là vì bọn hắn đang báo cáo tình hình lên Thượng Giới mà thôi.

Đợi sau khi Đại Hạ Hoàng Triều nhận được lệnh và trợ giúp từ Thượng Giới và biết được Đại Chu Hoàng Triều hoàn toàn không có chút quan hệ nào với Tần Cửu Ca thì nói không chừng qua ngày thứ hai Đại Chu liền bị nhiều Hoàng Triều khác nhau liên thủ công phá.

Việc Đại Chu Hoàng Triều bọn hắn không có một vị Nhân Hoàng Cảnh tọa trấn là một việc không thể cải biến được.

“Ngươi cứ an bài một tòa phủ đệ kế bên cạnh Diệp Vương Phủ cho ta là được rồi.”

Tần Cửu Ca cười nhạt một cái rồi nói.

“À đúng rồi, ta muốn tin tức của tất cả mọi người trên dưới của Diệp Vương Phủ, đặc biệt là thế của Diệp Trần của bọn hắn.”

Chu Chiến Hoàng sau khi nghe thấy Tần Cửu Ca muốn tin tức của tất cả mọi người tại Diệp Vương Phủ, không chỉ thế mà còn phải an bài một phủ đệ kế bên Diệp Vương Phủ thì cảm thấy vô cùng nghi hoặc.

Nhưng dù sao đây cũng là chuyện công tử lên tiếng, đương nhiên hắn sẽ làm tốt rồi, tính mạng của hắn là do Tần Cửu Ca cứu, với lại hắn cũng nghĩ rằng Diệp Thiên chắc hẳn không có xung đột gì với vị công tử đến từ Thượng Giới này mới đúng.

Nếu như thật sự Diệp Thiên có xung đột với công tử thì bản thân chắc chắn sẽ giết chết Diệp Thiên mà không do dự gì, dù sao mạng của một Diệp Vương nhỏ nhoi không thể nào lấy cả Đại Chu to lớn ra để đổi được.

Chu Chiến Hoàng nhanh chóng phân phó thị vệ trong cung cầm lệnh bài của bản thân đi tới Tông Nhân Phủ để lấy tư liệu về tất cả mọi người trong Diệp Vương Phủ.

“Nghe nói gần nhất Chiến Hoàng bị kẹt tại cảnh giới Nửa Bước Chiến Hoàng nhưng không thể tiến thêm?”

Tần Cửu Ca thấy Chu Chiến Hoàng quyết đoán như vậy thì hơi thưởng thức, dù sao cũng là người đã từng làm Hoàng Chủ, không có ai là chần chừ không dứt khoát cả.

“Ta có một gốc Hoàng Dược có thể giúp Chiến Hoàng một chút chút.

Tần Cửu Ca nhìn sơ qua Chu Chiến Hoàng rồi tiếp tục lên tiếng.

Nếu muốn người khác giúp mình làm việc thì không phải chỉ cần hung ác là đủ, còn phải cho người khác một chút lợi ích mới được, đương nhiên một tý lợi ích này đối với Tần Cửu Ca mà nói thì hoàn toàn không đáng kể tý nào, chỉ là một gốc Hoàng Dược thôi, đối với một người như Tần Cửu Ca thì đó không khác nào một gốc linh được phổ thông cả.

“Đa… Đa tạ công tử.”