Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 35: Tàng Kinh Các di động




Diệp Trần hơi nghi hoặc trong lòng rằng không biết có phải do tên này đã làm nhiễu loạn phương hướng phát triển bình thường không?

“Được rồi, trước tiên ta không cần quá quan tâm hắn làm gì, phải tăng thực lực của bản thân lên rồi tính gì thì tính, việc đó là việc quan trọng nhất hiện tại.”

Diệp Trần cảm thấy bản thân không cần quá suy nghĩ nhiều về vấn đề này làm gì, hiện tại y chỉ một lòng tăng thực lực của mình lên mà thôi, tại thế giới này chỉ có thực lực cao cường mới là nền tảng của tất cả mọi thứ.

Không có thực lực thì không thể làm gì được.

“Hiện tại chắc Tiên Nguyệt vẫn có ấn tượng không tốt về mình.”

Diệp Trần bỗng cười khổ, tại thời thiếu niên dù sao bản thân cũng là một công tử ăn chơi có tiếng tại Đại Chu Hoàng Triều, chỉ là một phế vật suốt ngày chơi bời lêu lổng mà thôi.

Có người nào thật sự coi trọng bản thân cơ chứ?

Đây là một câu nói thật, dù sao ngay cả chính mình cũng coi thường bản thân của hiện tại mà.

“Trước khi tăng thực lực của mình lên thì phải mở khóa thể chất mình ra một chút mới được, cho dù không thể mở khóa toàn bộ thể chất nhưng một chút cũng đủ để cho bản thân tu luyện bình thường được rồi.”

Diệp Trần vội tính toán kế hoạch quật khởi của mình sau khi trùng sinh, vào một kiếp này hắn muốn đặt chân lên đỉnh núi cao nhất, hắn muốn đi lên Thái Cổ Tiên Vực để quan sát những Vạn Cổ Cự Đầu.

“Nếu như hồi ức của ta không sai thì gần đây trong một buổi đấu giá có một kiện bảo vật có thể giúp bản thân mở khóa một chút tiềm năng của Đấu Chiến Thánh Thể đang được đấu giá!”

Diệp Trần lẩm bẩm chút sau đó bắt đầu nhớ lại, kiếp trước thì kiện bảo vật này được tiểu công chúa Cơ Tiên Nguyệt của Đại Chu Hoàng Triều mua được, mãi tới tận sau này khi được Cơ Tiên Nguyệt cứu thì hắn mới vô tình biết được việc này.

“Nếu tính toán thời gian thì ngày mai buổi đấu giá đó sẽ diễn ra, bản thân cần chuẩn bị một số lượng lớn Linh Thạch để mua mới được.”

“Linh Thạch trên người ta hiện tại chắc chắn không đủ, nếu vậy thì chắc bản thân phải đem một bộ công pháp nào đó trong đầu lấy ra để bán đấu giá mới được.”

Kiếp trước Diệp Trần là một cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong, hắn giết chết được không ít Nhân Hoàng, thậm chí ngay cả Nửa Bước Thiên Tôn cũng không phải không có, thế nên khi ấy trong Nhẫn Trữ Vật của Diệp Trần chứa đựng không ít công pháp tốt.

Vào thời điểm đó Diệp Phàm cũng có một sở thích đó là thu thập nhiều công phá khác nhau nhằm tối ưu hóa công pháp của bản thân, thế nên bây giờ hắn có đủ tự tin để tuyên bố bản thân hắn là một tòa Tàng Kinh Các di động tại Thanh Vân Giới này.

Hơn nữa còn là một tòa Tàng Kinh Các chứa đựng vô số bảo tàng.

Một bản công pháp Nửa Bước Hoàng Cảnh đối với hắn cũng chỉ là tạm được mà thôi, phải biết rằng căn cơ của nhiều Đạo Cung, Thánh Địa cũng chỉ là một bản Hoàng Cấp công pháp thôi đó, một Thánh Địa Đạo Cung cùng lắm cũng chỉ lấy ra được ba bộ Hoàng Cấp công pháp mà thôi, mà một mình Diệp Trần đã có thể lấy ra một lần mười bộ Hoàng Cấp Công Pháp rồi.

Chỉ cần hắn lấy ra năm bộ Hoàng Cấp công pháp thì sẽ lập tức trở nên vô cùng giàu có, dư sức mua sắm một bảo vật.

Nhưng Diệp Trần vẫn rất cẩn thận, hắn biết rõ một bộ Hoàng Cấp công pháp đủ sức để khiến toàn bộ Trung Châu nói riêng và toàn bộ Thanh Vân Giới nói chung nổi lên phong ba to lớn, chỉ cần hắn dám công khai đưa ra một bộ Hoàng Cấp công pháp không có người biết thì chắc chắn hắn sẽ bị đuổi giết trên khắp Thanh Vân Giới.

Đến lúc đó bản thân không chỉ phải đối mặt với nguy cơ to lớn mà ngay cả phụ mẫu mình cũng không thể thoát khỏi.

Hắn không muốn đánh cược, cũng không dám đánh cược.

“Nếu vậy thì ta chỉ có thể lấy ra một bộ công pháp tại cảnh giới Thần Phủ để đổi tiền, mong là đủ!”

Diệp Trần suy nghĩ trong lòng, công pháp Thần Phủ Cảnh cũng có một cái giá khá tốt tại Đại Chu Hoàng Triều, trọng yếu nhất là nó sẽ không khiến cho người khác hoài nghi.

Phụ thân của hắn dù sao cũng là một đại năng Thái Hư Cảnh mà, con trai độc nhất trong nhà của y không lẽ lại không có được một bộ công pháp Thái Hư Cảnh hay sao?

Còn về việc đối phó với phụ thân mình thì dễ rồi, cứ nói là mẫu thân cho là được, dù sao trước đó chuyện này cũng chưa phải là chưa từng xảy ra!

“Nghỉ ngơi thật tốt, nếu như ngày mai may mắn khai phá được một chút tiềm năng của Đấu Chiến Thánh Thể thì sẽ có thể tu luyện rồi, thậm chí gặp được Tiên Nguyệt nữa chứ.”

Diệp Trần vừa nghĩ tới Tiên Nguyệt thì lập tức trở nên kích động dị thường, một kiếp này chắc chắn hắn sẽ bảo hộ Tiên Nguyệt, không để nàng nhận bất kỳ một tổn thương nào.

Trung Châu là nơi có nhiều địa linh nhân kiệt, dù sao nó cũng là nơi trung ương nhất của Thanh Vân Giới, linh khí nơi này sung túc tới mức đủ để xưng hai chữ “Tiên Thổ” tại Thanh Vân Giới này.

“Công tử, gần nhất Trung Châu có vẻ rất là náo nhiệt đó!”

Trên không trung.

Một đầu Giao Long thân dài trăm trượng tản ra khí tức cường đại đang phi hành một cách nhanh chóng, trên thân thể to lớn của nó mang theo một người đang nằm.

Nam tử đó nằm trên đùi của một nữ tử vô cùng xinh đẹp, ánh mắt hắn hơi đóng lại, trông có vẻ cực kỳ nhàn nhã.

“Hơn nữa ta cảm giác chỉ cần một khi công tử tới đó thì nơi đó chắc chắn sẽ trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều.”

Sở U Cơ nâng nhẹ đầu của Tần Cửu Ca lên cho hắn dụi mắt một chút, sau đó nàng bắt đầu mát xa mặt cho hắn, trong khoảng thời gian này nàng cảm thán trong lòng rằng sao trên đời lại còn có nam tử đẹp mắt như thế này chứ.

Tướng mạo của Tần Cửu Ca quả thật là quá mức phi phàm, nàng tin chắc rằng những nữ tử tu hành theo môn phái thải dương bổ âm chắc chắn sẽ rất thích nam tử đang nằm trên đùi nàng đây.

Đương nhiên tiền đề là thực lực của Tần Cửu Ca không quá mạnh, nếu không thì các nàng đều sẽ không ai chịu nổi hắn đâu.