Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 28: Sâu trong cấm địa




“Đinh, nhân vật chính – Lâm Phàm thành công chuyển hóa thành Ma Chủng của chủ nhân.”

Tần Cửu Ca thản nhiên cười, nhân vật chính đầu tiên cứ như vậy mà biến mất, quả nhiên mình có tiềm năng làm nhân vật phản diện.

Nhìn Thanh Dao vẫn còn dính lên trên người mình ra sức cọ xát, Tần Cửu Ca đánh ngất nàng, hắn cũng không phải cuồng ma háo sắc gì, hắn chỉ muốn lợi dụng nữ nhân này thôi.

Trong đan dược trị liệu vết thương mà Tần Cửu Ca cho nàng lúc trước, có bỏ một loại bí dược bí mật của Thượng Giới, loại bí dược này khi gặp phải một loại bí dược khác, sẽ sinh ra ham muốn tình dục mãnh liệt với người sử dụng bí dược.

Đây còn chưa phải là công hiệu lợi hại nhất, công hiệu lợi hại nhất là làm cho người bị hạ dược sinh ra suy nghĩ đó là do nàng muốn, cảm thấy đó chính là bản năng của chính nàng, là khắc họa chân thật nhất trong nội tâm của mình.

“Nhân vật chính này vẫn còn yếu một chút, chỉ cần làm chút chuyện nhỏ nhặt không đáng kể trước mặt hắn, đạo tâm sẽ bị hao tổn.” Trong mắt Tần Cửu Ca, loại nhân vật chính như Lâm Phàm này vẫn còn tương đối vô dụng.

“Cũng không biết, nhân vật chính tiếp theo khi nào mới xuất hiện.”

Thu hoạch xong một nhân vật chính khá yếu ớt giúp hắn thu được không ít Khí Vận Điểm, bây giờ Khí Vận Điểm của hắn còn có hơn bảy ngàn điểm, ở trong Thương Thành có thể mua rất nhiều đồ đạc.

Tần Cửu Ca vẫn khá chờ mong nhân vật chính tiếp theo.

“Gọi ngươi là Y Y đi.”

Tần Cửu Ca nhìn Thánh Linh dạng gấu có chút ngốc ngốc nghếch nghếch này cảm thấy rất đáng yêu, loại ngu ngốc chỉ cần dùng một viên Thần Thạch Thượng Cổ là có thể đến tay cũng không biết sau này lớn lên sẽ trở nên mạnh mẽ như thế nào.

“Xem ra đây đúng là một Thánh Linh vừa mới nở ra.”

“Ê a a, ê a a.” Y Y liếm liếm đầu ngón tay ngắn nhỏ, ánh mắt phát sáng như nhìn chằm chằm vào Tần Cửu Ca, phát ra âm thanh.

“Còn muốn nữa sao?” Tần Cửu Ca cười khẽ một tiếng, nếu không phải giá trị con người của hắn hùng hậu, người bình thường đúng là không nuôi nổi thứ này, hơn nữa nhìn dáng vẻ của nó nếu như không cho nó Thần Thạch thì nó sẽ chạy.

“Thì ra, ngươi chỉ là ham muốn Thần Thạch của ta.”

Sau khi Tần Cửu Ca để cái đầu nhỏ của Thanh Dao dựa vào trên vai mình, xoay tay lấy ra một túi đựng đồ chứa Thần Thạch Thượng Cổ, dựa vào thân phận của hắn thì thứ này hắn vẫn còn không ít.

“Ê a a, a nha nha.” Hình như biết được mình ăn được đồ tốt còn không biết xấu hổ mà muốn nữa, Y Y che hai cái móng vuốt nhỏ ở trước mặt, hai mắt né tránh chơi đùa với Tần Cửu Ca, có chút đỏ ở trên mặt.

“Ê a a.” Y Y đứng trên vai Tần Cửu Ca chỉ chỉ Thánh Huyết Quả ở phía trước, sau đó chỉ chỉ Tần Cửu Ca.

“Cho ta thứ này sao?”

Tần Cửu Ca cười khẽ một tiếng, vật nhỏ này rất thú vị.

“Không cần, ngươi tự ăn nó đi.”

Thánh Huyết Quả này không có sức hấp dẫn gì với Tần Cửu Ca, hắn lấy rồi cũng không có tác dụng gì.

Nghe thấy Tần Cửu Ca không cần quả này, hai mắt của Y Y vui vẻ, thật ra nó cũng tiếc rẻ loại quả này nhìn có vẻ rất ngon này.

“Mang hắn trở về.” Tần Cửu Ca nhìn Lâm Phàm không rõ sống chết nằm dưới đất nói với Lăng Giao.

Nhưng mình vứt bỏ mấy nghìn Khí Vận Điểm, cũng không thể cứ để cho Lâm Phàm bị yêu thú ăn mất ở cấm địa như vậy được.

Hơn nữa linh hồn của ông nội Lâm Phàm vẫn có chút hữu dụng đối với hắn.

“Vâng.”

Tuy rằng trong lòng Lăng Giao thắc mắc tại sao Đạo Tử không ném Lâm Phàm đi cho yêu thú ăn, nhưng Đạo Tử bảo nó làm như thế nào thì nó làm như thế là được rồi.

Tần Cửu Ca ôm Thanh Dao vào trong lòng, chuẩn bị đi dạo xung quanh ở chỗ này, hắn muốn xem xem một nơi cấm địa ở Hạ Giới rốt cuộc sẽ như thế nào.

.....

“Khụ, khụ khụ.”

Một bóng dáng chật vật từ trên trời rơi xuống, quần áo trên người bị xé rách không thành hình dạng gì.

“Đó là một gốc cây Hoàng Dược, một gốc Hoàng Dược.”

Bóng dáng chật vật tràn đầy kích động nói thầm, thật không ngờ mấy ngày nay lại thật sự phát hiện một gốc Linh Dược hoàng kim rực rỡ, gốc Linh Dược kia có linh khí to lớn vây xung quanh.

Đây chính là Hoàng Dược vừa tấn cấp, Cơ Không vừa nhìn thấy tình huống này, vui mừng phát khóc, đây là ông trời cũng giúp hắn, Hoàng Dược bình thường đã trưởng thành thật đúng là không dễ dàng bắt được.

Nhưng Linh Dược vừa mới đột phá thành Hoàng Dược, hắn vẫn có thể dễ dàng bắt được, bởi vì Linh Dược muốn tấn cấp là muốn chống lại Thiên Kiếp, mà nửa canh giờ sau khi độ xong Thiên Kiếp sẽ cực kỳ yếu ớt.

Cái này đã cho hắn cơ hội động thủ, nhưng lại không ngờ tới được khí tức của gốc Hoàng Dược kia dẫn tới không ít yêu thú trong cấm địa, thậm chí còn dẫn tới yêu thú Nửa Bước Hoàng Cảnh.

Cơ Không là một Nửa Bước Nhân Hoàng có uy tín, cho dù bây giờ khí huyết suy bại rồi, cảnh giới bị Hoang Cổ Cấm Địa áp xuống rồi, nhưng nhiêu đó cũng có thể đối phó một con Nửa Bước Hoàng Thú, nhưng yêu thú ở trong Hoang Cổ Cấm Địa cực kỳ mẫn cảm với khí tức của con người.

Sau khi ngửi được khí tức của hắn, những yêu thú kia đều điên lên, có vài yêu thú còn không để ý đến gốc Hoàng Dược vừa mới đột phá kia liền trực tiếp tới giết hắn.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Hoang Cổ Cấm Địa uy danh hiển hách ở Đông Hoang, sau khi yêu thú trong cấm địa nhìn thấy con người thì sẽ điên cuồng cắn xé đuổi giết cho đến khi con người xông vào trong Hoang Cổ Cấm Địa bị giết chết hết mới thôi.

“Không được, ta phải sống sót.” Cơ Không phun ra một ngụm máu tươi, bây giờ Đại Chu Hoàng Triều không ổn định, cũng không biết khi nào sẽ bị diệt tộc.

Hắn là một trong những sức mạnh chiến đấu đỉnh cao không nhiều trong nội bộ Đại Chu Hoàng Triều, nếu hắn chết rồi, Đại Chu Hoàng Triều cũng càng nguy hiểm hơn, nhưng nếu hắn không liều mạng một phen, Đại Chu Hoàng Triều cũng chết dần chết mòn mà thôi.