”Hừ, dựa vào cái gì Phong Thiên ngươi có thể giữ hai cái Thiên Mệnh?”
Bỗng nhiên, một giọng nói rét lạnh thấu xương vang lên ở Táng Đế tinh vực, giọng nói giống như đại đạo nổ vang. Có hơn mười Thần Vương đỉnh phong tụ tập ở Táng Đế tinh vực, nhưng mà Thiên Mệnh chỉ có bốn cái. Phong Thiên Thần Vương một mình nhận hai Thiên Mệnh, đương nhiên khiến mọi người tức giận.
”Người nào có thực lực thì giữ được Thiên Mệnh.”
Một âm thanh ung dung vang vọng Táng Đế tinh vực, vừa dứt lời, một bóng người mặc thanh y xuất hiện trên Táng Đế tinh không. Sau lưng mơ hồ có hai mạch chớp động tựa như vô hình.
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt rất nhiều Thần Vương bốn phía lộ ra vẻ hâm mộ ghen tị. Đến bây giờ bọn hắn còn chưa mang theo một Cái Thiên Mệnh nào, nhưng Phong Thiên Thần Vương lại được mang theo hai Thiên Mệnh, đã đi trước bọn hắn rất xa.
”Có thực lực thì giữ được Thiên Mệnh?”
Vậy Địa Tạng ta đây sẽ lĩnh giáo Phong Thiên Thần Vương một chút.”
Ầm! Vừa dứt lời, một bóng người khí chất lạnh lẽ như băng bước ra từ hư không. Mỗi một bước đi lộ ra đạo văn, trong lúc giơ tay lên, khí Địa Ngục cuốn về phía Phong Thiên Thần Vương. Trên mặt Phong Thiên Thần Vương vẫn lộ ra ý cười ung dung như trước, bất quá đối mặt với Thần Vương Pháp của Địa Tạng Thần Vương, trong lòng cũng không có chút sơ suất nào. Hắn đánh ra một quyền như kinh lôi tùy tiện một chút lập tức có thể tiêu diệt một ngôi sao. Thần Vương pháp của hai người va chạm cùng nhau. Tiếng nổ vang vọng khắp Táng Đế tinh vực. Trong trận va chạm cực hạn, một tiếng kêu rên rỉ vang lên. Địa Tạng Thần Vương bị đánh lui. Sau đó, có rất nhiều thần huyết rơi xuống tinh không. Thần Vương âm thầm lộ vẻ kinh ngạc. Là Thần Vương đỉnh cấp, nhưng dưới trận va chạm này, Địa Tạng Thần Vương trực tiếp bị đánh lui.
”Muốn tranh giành Thiên Mệnh với ta, ngươi còn kém một chút.”
Phong Thiên Thần Vương cười nhạt một tiếng. Phụ thân Huyền Đế của hắn tuy rằng không đáng tin cậy, nhưng bản lĩnh vẫn có. Hắn làm một nhi tử chạm tới Cứu Cực lĩnh vực đại đế, nên có bản lĩnh nên có.
”Kiếp này, Tiên Cổ Tần tộc ta đại hưng.”
Phong Thiên Thần Vương chắp tay đứng trên tinh không, bình tĩnh nói.
”Đại hưng? Đạo Tử nhà mình cũng không biết chết ở nơi nào, còn đại hưng? Hãy mơ đi!”
Địa Tạng Thần Vương bị đánh lui cười một tiếng. Xem ra, từ va chạm ngắn ngủi, Phong Thiên Thần Vương quả thật mạnh hơn hắn. Nhưng Tần tộc đại hưng sao? Đạo Tử truyền kỳ trong tộc biến mất hơn mười năm theo Thần Thoại Thiên Cung, còn nói gì về đại hưng? Quan trọng nhất là, chủng tộc tối cao sau lưng Địa Ngục Đạo Thống bọn hắn đã rục rịch.
Nghe vậy, mắt Phong Thiên Thần Vương dần dần lạnh như băng, chuyện Đạo Tử nhà mình chắc chắn là nỗi đau của Tần tộc bọn hắn. Vì việc này mà ngay cả tổ tiên Cứu Cực đang ngủ say ở tổ địa Tần tộc cũng mời ra ngoài. Nhưng vẫn không được Thần Thoại Thiên Cung đã biến mất. Cứu Cực tổ tiên xuất thế vì để tìm kiếm tung tích của một hậu bối. Đây chắc chắn là chưa từng có. Nhưng đáng tiếc là vẫn không tìm được Thần Thoại Thiên Cung.
”Muốn chết sao?”
Đôi mắt lạnh như băng của Phong Thiên Thần Vương xuất hiện một chút sát ý, giơ tay lên đánh ra đạo văn đầy trời, không gian chấn động mãnh liệt hóa thành mảnh vụn hư không. Địa Tạng Thần Vương sắc mặt khẽ biến, với thực lực của Phong Thiên Thần Vương, Địa Ngục Đạo Thống cùng cảnh giới đại khái chỉ có Diêm La Thần Vương mới có thể địch nổi. Nhưng Phong Thiên Thần Vương muốn giết chết hắn là không có khả năng.
Hừ lạnh một tiếng, xung quanh Địa Tạng Thần Vương trong nháy mắt bao phủ sức mạnh Địa Ngục tràn ngập.
”Phong Thiên, có người có thể trấn áp ngươi.”
Địa Tạng Thần Vương nghiền nát tinh hà, hướng về tinh vực bên ngoài mà chạy trốn, cẻ mặt quỷ dị.
Thiên Mệnh nơi này bị tranh đoạt mất rồi, hắn muốn đi tìm Thiên Mệnh khác. Hắn cảm thấy mình có thể gánh vác sáu Thiên Mệnh. Phong Thiên Thần Vương cười lạnh một tiếng, hai tay đánh về phía Địa Tạng Thần Vương, sau đó nắm chặt. Địa Tạng Thần Vương đang chạy trốn từ hư không phát ra một tiếng kêu thảm thiết. Hiển nhiên Địa Tạng Thần Vương bị thương không nhẹ.
Phong Thiên Thần Vương đánh bị thương Địa Tạng Thần Vương, trên mặt cũng không có một chút vui sướng nào. Hắn có tư cách đại đế, tương lai hoặc là nói qua vài năm nữa có thể trở thành một đại đế. Thế nhưng hắn biết tình huống của mình, cảnh giới phụ thân Huyền Đế hắn chính là cực hạn của hắn. Tuy rằng phụ thân Huyền Đế miệng ăn nói bỗ bã nhưng tư chất còn tốt hơn hắn. Nhưng cho dù đó là hắn hay cha hắn thì con đường phía trước vẫn có hạn chế. Chỉ có Đạo Tử thế hệ này tiềm lực vô hạn, ngay cả lão tổ Tiền Hành Giả cũng cảm thấy thế hệ Đạo Tử Tần Cửu Ca tiềm lực vô hạn.