Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 1076: Không ai có thể so sánh




”Lão quái, đây là… thiên lôi của kiếp nạn Hồng Mông, bao nhiêu kiếp nạn chưa từng thấy xuất hiện, làm sao có thể xuất hiện ở nơi này?”

“Hơn nữa vị tồn tại kia không phải là đang độ kiếp nạn Thần Vương hậu kỳ đến Thần Vương viên mãn sao?”

Một lão giả mặc hắc bào ánh mắt kinh hãi nói, như thế nào bây giờ lại độ kiếp nạn từ Thần Vương viên mãn đến Ngụy Đế? Hồng Mông Thiên Lôi là kiếp nạn Thần Vương thăng cấp đến Ngụy Đế trong truyền thuyết. Chẳng lẽ trên đời còn có người độ kiếp thứ hai?

”Chắc không phải là…vị tồn tại kia muốn đột phá từ Thần Vương hậu kỳ đến cảnh giới Ngụy Đế đâu?”

Bỗng nhiên một tiếng kinh hãi vang lên trong tai tất cả các lão cổ xung quanh. Nghe thấy giọng nói này, thiên địa phảng phất lâm vào yên tĩnh, không có giọng nói nào truyền ra. Sâu trong đáy mắt của mỗi lão cổ tràn đầy vẻ hoảng sợ. Vị tiền bối kia hẳn là sẽ không điên cuồng, khủng bố như vậy chứ. Muốn một hơi đột phá hai tầng cảnh giới, đây đã không phải là đột phá, đây là đang liều mạng.

Lúc này, tất cả mọi người như bị sét đánh, cả người cứng ngắc, mắt lộ vẻ rung động. Nếu đây là giả thì tốt, nếu là thật… Trong đầu bọn hắn đã không thể nghĩ ra tồn tại trong thiên địa mênh mông này là thiên tư bực nào rồi! Ừm, nếu biết vẫn là một Thần Linh phát ra uy thế bực này, có lẽ sẽ xấu hổ tự tử.

Mà lúc này đang trong một tòa đại điện ở Tu La thành, hơi thở của Tần Cửu Ca tăng vọt lần nữa, mắt lóe ra ý vương đạo.

”Hắn… Thật sự sắp đến cảnh giới Thần Vương sao?”

Hồ Na hô hấp dồn dập, đạo tâm của nàng lúc này hơi có vết nứt. Trước tới nay nàng cảm thấy mình là yêu nghiệt, dù là bất kỳ lúc nào. Nhưng mà sau khi nhìn thấy Tần Cửu Ca, cả người nàng đều không tốt. So với Tần Cửu Ca, nàng chỉ là phế vật, rác rưởi.

”Thật sự, công tử là người lưu lại trong cổ sử, không ai có thể so sánh.”

Viêm Linh Cơ bắt đầu khởi động ái mộ mãnh liệt. Mặc dù lúc công tử còn chưa có độ kiếp nạn Thần Vương nhưng nàng đã nhận định công tử là một Thần Vương. Đối với công tử nhà mình tràn ngập tự tin mãnh liệt, kiếp nạn Thần Vương ở trước mặt công tử là cái thá gì?

Đột nhiên, một luồng sát ý Tu La đáng sợ phóng lên trời ở đâu đó trong Tu La thành. Trong nháy mắt bao trùm toàn bộ vực sâu mênh mông. Tiếp theo, hiện ra cảnh tượng bài sơn đảo hải quét qua toàn bộ Sâm La tinh vực. Tất cả sinh linh Sâm La tinh vực nhìn về phía vị trí Tu La thành. Làn sóng thật sự là quá kinh khủng.

”Tiểu nhi, để mạng lại cho bản Thần Vương.”

Tại cả một tòa Sâm La tinh vực, một tiếng quát giận dữ vang lên, chấn động cửu thiên thập địa. Thần Vương Đường Tu hắn rất tức giận. Uy lực chấn động mạnh mẽ vô cùng giống như thủy triều trấn áp xuống, mặt đất bắt đầu nứt ra. Sát ý Tu La khủng bố bao phủ Sâm La tinh vực, làm cho tất cả sinh linh tâm thần run rẩy.

”Đây là… Thần Vương, một Thần Vương lại tức giận.”

“Có Thần Vương nổi giận ra tay, xem ra là sắp bùng phát Thần Vương chi chiến.”

“Là từ nơi đó truyền đến.”

Từng tiếng nghị luận vang lên ở Sâm La tinh vực. Tất cả mang theo sắc mặt kinh hãi. Ở Sâm La tinh vực rất khó nhìn thấy một Thần Vương ra tay. Rất nhiều tu sĩ cổ xưa đi về phía vực sâu Tu La thành.

Mà lúc này, trong vực sâu mênh mông có một tòa thành khổng lồ vô cùng âm trầm treo cao lơ lửng trên tinh không Sâm La tinh vực. Sát khí Tu La vô tận từ Tu La thành trào ra.

”Đây chẳng lẽ… là Tu La thành trong truyền thuyết… ?”

Từ vực sâu Tu La thành đi ra, cho dù là Thần Vương lão tổ cũng âm thầm phát run.

“Nghe đồn Tu La thành có Tu La chí bảo, có thể làm cho Thần Linh viên mãn thăng cấp lên Thần Vương.”

Vô số tiếng hít khí lạnh vang lên. Càng ngày càng nhiều tu sĩ Sâm La tinh vực chạy tới vực sâu. Dù sao, ai không tò mò Tu La thành trong truyền thuyết.

Cùng lúc này, cả người Thần Vương Đường Tu quấn quanh sát ý Tu La, khóe miệng chợt hiện ra vẻ khát máu, nhìn Tần Cửu Ca còn đang ở Tu La thành. Tuy rằng bởi vì mình thoát khỏi vây khốn nên Tu La thành xuất hiện trong mắt công chúng nhưng còn mấy người bị mình vây trong Tu La thành.

Chỉ thấy, trong mắt tất cả sinh linh Sâm La tinh vực đây tựa như Thần Vương Đường Tu của Tu La thành.

Ầm ầm!

Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, nổ tung bầu trời, tựa như quần tinh nổ tung, ánh sáng thần lực chói mắt vô cùng. Tu La thành một tòa đại điện ầm ầm bạo liệt.

”Bản Thần Vương đã đi ra, khốn kiếp, trả lại tôn tử cho bản Thần Vương.”

Toàn thân Thần Vương Đường Tu tràn ngập sát khí, chèn ép bốn phương tám hướng. Xung quanh có một Thần Vương cổ tộc ánh mắt kinh hãi nhìn Thần Vương Đường Tu trong Tu La thành. Thần Vương tựa như Tu La, mặc dù chỉ là Thần Vương sơ kỳ đỉnh phong nhưng lúc phát ra khí thế hoàn toàn không kém Thần Vương trung kỳ. Thậm chí còn hơn thế. Mà nghe đồn tôn tử của Tu La Thần Vương lại bị người khác giết chết. Ai dám giết một tôn tử của Thần Vương như vậy? Chán sống rồi sao?

Thần lực ngập trời của Thần Vương Đường Tu hội tụ thành một thanh đao Tu La đánh về phía Tần Cửu Ca. Lúc này tất cả mọi người đều cảm thấy người dám giết tôn tử của Tu La Thần Vương sắp bỏ mạng dưới thanh đao này. Một âm thanh bình thản vang vọng cả Sâm La tinh vực.

”Một lão cẩu cũng dám ở đây nói xằng nói bậy.”