Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 1051: Ta sẽ cho ngươi trả giá




”Ngươi có tư cách gì kêu ta đi xin lỗi.”

Đường Tam nổi giận với Hồ Na lần nữa. Tại sao lại muốn ta để mất chút tôn nghiêm cuối cùng của mình? Hồ Na nghe được những lời của Đường Tam, khuôn mặt trắng bệch, quên mất vừa rồi là ai đứng lên cứu ngươi sao? Những chuyện này nghiêm túc mà nói không liên quan gì tới nàng. Nàng bảo Đường Tam cùng nàng xin lỗi Tần Cửu Ca cũng là bởi vì sợ Tần Cửu Ca sau này sẽ vì chuyện này mà trả thù Đường Tam. Dù sao dưới tình huống đạo thống cổ tộc sau lưng không xuất hiện, Tần Cửu Ca quả thật mạnh hơn Đường Tam rất nhiều. Về sau, nếu hai bên lại tranh chấp, tỷ lệ chiếm thế thượng phong của Tần Cửu Ca rất lớn. Nàng không ngờ sau Đường Tam sẽ đối địch với người mạnh mẽ như vậy. Bởi vậy nàng mới bảo Đường Tam xin lỗi Tần Cửu Ca. Đây là đang giúp hắn đó, nhưng vì sao lại trách cứ ta?

Hồ Na nhắm mắt lại, một giọt nước mắt chảy ra. Sắc mặt Đường Tam khó chịu, hắn cảm giác tình yêu của Hồ Na đối với hắn đang giảm dần, nhưng bây giờ hắn không quản được nhiều như vậy. Hắn sợ Tần Cửu Ca thật sự không để ý đến tất cả trấn giết hắn.

”Chờ ta, ta sẽ để cho ngươi phải trả giá.”

Khóe mắt Đường Tam động, từ ngực lấy ra một miếng bùa, một lực lượng không gian khủng bố vây quanh nó, nghiền nát hư không mà đi. Hắn là một người thừa kế dòng chính của Đạo Thống Bất Hủ, thủ đoạn chạy trốn đương nhiên là không thiếu. Có thể xé rách không gian đạo phù vô tận chính là cái thứ nhất.

”Muốn chạy sao? Không để lại một cái gì sao?”

Tần Cửu Ca giơ tay lên xuất thần pháp ra, đánh vào thân thể Đường Tam, đương nhiên chủ yếu là nhắm vào mấy thứ đồ vật.

Tần Cửu Ca cảm giác Đường Tam sau này chắc chắn cũng sẽ vào Tu La thành. Có thể tỷ lệ Đường Tam tìm được tu la chí bảo còn nhiều hơn hắn.

Đây gọi là nuôi lợn.

Hư không thâm sâu truyền đến tiếng gầm xé tim liệt phổi, sau đó biến mất trong không gian vô tận. Đường Tam thê thảm thoát khỏi nơi này, thiên kiêu vây quanh bốn phía cũng tự mình tản đi. Mà tin tức nơi này đã truyền khắp Tinh Không Cổ Lộ giống như cơn lốc. Chí tôn Đường Môn Đường Tam của Bất Hủ đạo thống bị Đạo Tử Tần tộc Tần Cửu Ca trấn áp mạnh mẽ, Ngụy Đế kiếm bị chí bảo nghi là đế khí đánh gãy. Tất nhiên, hấp dẫn chú ý nhiều hơn chính là sự kiện đội mũ xanh. Nữ tử chí tôn Đường Tam thích và nữ tử thích chí tôn Đường Tam trong vòng một ngày lại đồng ý muốn thổi tiêu cho Tần Đạo Tử. Trong lúc nhất thời, rất nhiều người đối với Chí tôn Đường Tam mang theo ánh mắc châm chọc.

Cái này… con mẹ nó! Chí tôn Đường Tam không phải là sắp uất nghẹn mà chết sao? Không, có một điều khác hấp dẫn bọn hắn. Trận chiến ngày mai, thần nữ Vận Mệnh Thần Điện ước chiến với Đạo Tử Tiên Cổ Tần Tộc. Một số người bỗng nhiên cảm giác, Đạo Tử của Tiên Cổ Tần tộc thật sự là thích gây chuyện. Hắn ở đâu thì nơi ấy cũng sẽ nổ tung chuyện lớn. Rất nhiều người chờ mong đại chiến ngày mai có nhân vật Vận Mệnh Thần Nữ tuyệt đại phong hoa trên Tinh Không Đế Bảng đời trước. Mà Đạo Tử Tần tộc là chí tôn vô địch yêu nghiệt xuất thế của Thái Cổ tiên vực đời này. Hai người bọn hắn đụng độ chắc chắn rất vui. Còn thêm chuyện đánh cuộc lập tức càng thêm hấp dẫn người chú ý. Đương nhiên còn có rất nhiều người tương đối để ý, tối nay Đạo Tử Tần tộc có phải thật sự sẽ để cho hai nữ tử kia làm chuyện gì hay không? Chí tôn Đường Tam có thể biến thành chí tôn mũ xanh ha không? Đương nhiên, Tần Cửu Ca làm chính nhân quân tử cũng sẽ không có những chuyện đó.

Bên này Tần Cửu Ca đang trong đại điện, mắt mỉm cười nhìn Hồ Na. Quang minh chính đại nhìn qua. Hồ Na có một đôi mắt hồ ly có vẻ vô cùng mị hoặc. Đôi môi hồng hào gợi cảm, chắc chắn thổi tiêu tốt, là mỹ nữ xinh đẹp hiếm có trong tinh không.

”Cũng không biết Đường Tam nghĩ như thế nào, bên người có nữ tử như ngươi còn không biết quý trọng.”

Tần Cửu Ca ung dung nói một tiếng. Khi những lời của Tần Cửu Ca thốt ra, một mình Hồ Na cùng Tần Cửu Ca trong một đại điện, nước mắt rốt cuộc không nhịn được nữa rơi xuống như mưa. Hai tay giữ chặt đầu gối, mắt đỏ vô cùng. Nhiều năm như vậy, chỉ có một mình Tần Đạo Tử nói với nàng như vậy. Những người còn lại không phải mắng chửi thì là tức giận hoặc xa lánh.

”Cảm ơn Tần Đạo Tử khen ngợi.”

Hồ Na khóc một hồi, mặt mày đỏ bừng nhìn Tần Cửu Ca. Đôi mắt rất sâu. Nhất thời Hồ Na cảm giác bóng dáng Đường Tam trong lòng mình lại phai nhạt một chút.

”Chờ sau khi trận chiến ngày mai chấm dứt, lập tức mang bản Đạo Tử đi Tu La thành biết chưa?”

Tần Cửu Ca nhìn Hồ Na mỉm cười nói. Hắn còn muốn thu một thần nữ làm thị nữ nha.

”Biết…rồi.”