Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần!

Chương 895: Quyết định sáng suốt




Sau khi liên quân sáu nước được hình thành, dần dần tiến vào lãnh thổ Đại Hạ, lại đánh chiếm thành trì một lần nữa.

Đánh vô cùng thoải mái, một đường thuận buồm xuôi gió, trên cơ bản muốn đánh kiểu gì cũng được khiến bọn họ sinh ra một ảo giác: Hình như không có Đại Võ cũng được!

Hoàn toàn không biết quân chủ lực các thành của Đại Hạ đều đã bị chư hầu điều vào trong liên quân trăm vạn người đi thảo phạt thái tử Đại Hạ, cho nên căn bản không tổ chức nổi lực lượng phản kháng mạnh mẽ. Tất cả rơi vào trong mắt người trong thiên hạ, nhao nhao coi thường Đại Hạ một lần nữa. Thế nhưng, trên gương mặt lạnh lùng của thái tử Đại Hạ trong giữa kinh thành lại lộ ra một tia vui mừng.

"Tất cả đều đến rồi sao? Tốt lắm! Bản cung nhất định phải ăn các ngươi, tất cả đều phải phun ra cả gốc lẫn lãi cho ta!"

Đang nói, thái tử Đại Hạ gửi đi một phong thư.

Không lâu sau, một lão đầu tóc hoa râm lặng lẽ đến, nhìn thái tử Đại Hạ rồi lạnh lùng nói: "Lúc trước, bản tọa nhận ân huệ của phụ thân ngươi, hứa hẹn giúp hắn ta làm ba việc mới hết ân tình! Đã làm một việc, còn lại hai việc! Nếu trên tay ngươi có được tín vật của bản tọa vậy nói chuyện của ngươi ra đi!"

"Đa tạ tiền bối!"

Thái tử Đại Hạ mừng rỡ: "Tiền bối chắc hẳn cũng đã hiểu rõ tình huống của Đại Hạ ta hiện giờ! Kính xin tiền bối ra tay, chém giết liên quân chư hầu Đại Hạ cùng với liên quân sáu nước!"

Lão giả tóc hoa râm này nhíu mày: "Giết quá nhiều người, tổn thương hòa khí"

Thái tử Đại Hạ giải thích: "Tiền bối, chỉ cần chém giết tướng lĩnh và cao thủ Tiên Thiên của bọn họ, bản cung sẽ đối phó với binh mã còn lại!"

Lão giả này giãn mày ra, gật đầu nói: "Được!"

Ngày hôm đó, vị lão giả này lập tức xông vào trong liên quân chư hầu trăm vạn người như chốn không người, thời gian không đến một chén trà đã giết sạch phiên vương và hoàng tử, các đại tướng lĩnh cùng cao thủ Tiên Thiên của liên quân chư hầu, sau đó biến mất. Trong liên quân chư hầu không có lãnh đạo, căn bản không đánh nổi.

Thái tử Đại Hạ xuất mã, hiểu rõ tình tình, hành động theo lý trí, sau đó liền thu nạp liên quân trăm vạn người này.

Thực lực của hắn ta bành trướng nhanh chóng.

Sau đó, thái tử Đại Hạ tự mình dẫn binh mã, mang theo đại quân trăm vạn người đi thảo phạt liên quân sáu nước.

Lúc này, liên quân sáu nước vẫn mơ mộng mở rộng lãnh thổ.

Đúng lúc này, một vị lão giả xa lạ đột nhiên xông vào trong liên quân, thấy quan liền giết, thấy cường giả liền tàn sát.

Bất kể là cường giả Hậu Thiên hay là cường giả Tiên Thiên đều không thể chống lại hắn ta.

“Ngươi là ai? Vì sao lại sát hại tướng sĩ sáu nước?" Có người kinh hãi chất vấn.

"Người chết không cần biết nhiều như vậy!"

Lão giả nhẹ nhàng phất tay, kình khí bay ra từ trong tay áo hắn ta, không chỉ chém chết người nọ mà còn chém ra một rãnh lớn dài trăm trượng, sâu bảy trượng.

Sau khi giết hết tất cả tướng lĩnh và cao thủ, lão giả biến mất, không biết là đi đâu.

Nhưng không có thống soái, trăm vạn liên quân giống như ruồi bọ không đầu, hoàn toàn rối loạn.

“Nguyên soái bị giết chết, chúng ta mau chạy đi!"

“Tất cả tướng quân tướng lĩnh đều bị giết, chúng ta còn đánh trận gì nữa, mau trốn đi!"

"Đúng vậy, nếu không tên tàn nhẫn kia trở về."

“Đừng nói nữa, trốn đi, nếu không trốn thì không xong đâu!"

Bọn họ tới tấp ném khôi giáp, chật vật chạy trốn.

Nhưng lúc này, thái tử Đại Hạ đã dẫn đại quân trăm vạn người đi tới nơi này, nhìn liên quân các nước loạn như cào cào mà hai mắt đỏ ngầu, phun ra cừu hận, giận dữ quát: "Những tên này đều là kẻ xâm nhập! Giết cho bản cung, một người cũng không giữ!"

"Vâng, điện hạ!" Mọi người đáp lời.

Binh mã Đại Hạ triển khai vụ thảm sát đẫm máu.

Trận chiến này đã đánh một ngày một đêm.

Bởi vì tướng quân tướng lĩnh của liên quân các nước đã bị giết hết, chúng rồng không đầu hoàn toàn không có sĩ khí, căn bản không có sức phản kháng tử tế, cuối cùng đều bị binh mã Đại Hạ giết hết.

Trận chiến này nhanh chóng truyền khắp thiên hạ, người trong thiên hạ hoảng sợ.

“Liên quan chư hầu trăm vạn người và liên quân sáu nước trăm vạn người cứ như vậy mà thất bại?"

"Đây là hai trăm vạn binh mã, vậy mà lại thua nhanh như vậy?"

"Nghe nói, thái tử Đại Hạ mời tới một vị cường giả Tông Sư, vị Tông Sư kia quá mạnh, chính là hắn ta đã giết sạch toàn bộ tướng lĩnh và cường giả của hai đại liên quân nên thái tử Đại Hạ mới có cơ hội!"

“Thì ra là như thế, khó trách!"

"Thật sự đã xem thường thái tử Đại Hạ, sâu không lường được nha! Đại Hạ, không thể trêu chọc!

"Sáu quốc gia kia phải đau lòng rồi, nhiều binh mã như vậy đều bị giết mất! Không chỉ tổn hại quân lực lớn, mà còn phải cẩn thận bị thái tử Đại Hạ tính sổ sau thu “Đại Võ không tham gia chiến dịch phạt Hạ này thật sự là một quyết định sáng suốt!"

Mọi người bàn tán sôi nổi.

Lúc trước, mọi người còn tưởng rằng thái tử Đại Hạ khinh suất, hành sự theo cảm tính, cho nên mới làm ra sự việc tàn sát điên cuồng như vậy, lại dẫn đến nội chiến một lần nữa, đẩy Đại Hạ vào vực sâu!

Bây giờ xem ra người ta đâu phải là khinh suất?

Người ta rõ ràng có con át chủ bài, rõ ràng đã tính toán kỹ càng rồi.

Chỉ trong mấy ngày đã hóa giải hết tất cả nguy cơ của Đại Hạ, chỉ một chữ: mạnh!

1196 chữ