Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần!

Chương 890: Lòng khoan dung của nữ đế




Tử Nguyệt nữ đế vẫn đắc ý cho rằng nữ đế sẽ không biết những chuyện mình làm ở Đại Võ.

Kết quả nàng phát hiện mình sai rồi, đối phương không chỉ biết mà còn biết vô cùng rõ ràng.

Đối phương đã sớm biết mình là thủ lĩnh của Thiên Nhất giáo đã làm mưa làm gió, mê hoặc lòng người ở Giang Đông lúc trước.

Nàng đã sớm biết thân phận Tử Nguyệt công chúa của mình.

Nàng đã sớm biết, mình bí mật bồi dưỡng khởi nghĩa quân ở vùng đất Võ Tây. Nàng đã sớm biết, mình âm thầm cấu kết với quân sự.

Không chỉ biết, còn âm thầm yểm hộ.

Ví dụ như, lúc trước bởi vì vấn đề lương thực quân Tà Nguyệt bọn họ không thể không thu mua một lượng lớn thỏ hoang, thả nuôi ở dãy núi Thanh Long và Phượng Hoàng. Muốn thu mua một lượng lớn thỏ hoang thả nuôi ở hai dãy núi thật ra không hề dễ dàng như vậy. Nhưng mà, nữ đế hiệp trợ ở sau lưng mới làm cho bọn họ thuận lợi như thế.

Ví dụ như sau khi Võ Tây bị thu phục, quân Tà Nguyệt bọn họ chính là uy hiếp lớn nhất của Đại Võ ở Võ Tây.

Nhưng nữ đế không hề xử lý, lại còn yểm hộ bọn họ, để cho bọn họ có thể thuận lợi đi tới Đại Nguyệt, thực hiện đại nghiệp phục hưng.

Có thể nói, nếu như không có sự giúp đỡ của nữ đế, đại nghiệp phục hưng của nàng sẽ không được thuận lợi như vậy.

Có thể nói, nếu như nữ đế nhúng tay vào trong, tùy ý động ngón tay, như vậy đại nghiệp phục hưng của Tử Nguyệt nữ đế sẽ lập tức thất bại ngay trước khi thực hiện.

Ai mà muốn để cho ngoại tặc làm mưa làm gió, phát triển thế lực ở trên địa bàn của mình?

Hết lần này tới lần khác nữ đế lại khoan dung như vậy!

"Trẫm nợ nữ đế quá nhiều rồi!" Tử Nguyệt nữ đế cười khổ.

Nàng là một nữ nhân tự phụ, vẫn coi nữ đế là đối thủ cạnh tranh, mơ ước có một ngày nào đó có thể vượt qua nàng.

Nhưng bây giờ mới phát hiện mình kém xa nàng. Chuyện mình vẫn tự hào không thể giấu được dưới mí mắt nàng, giống như một tên hề vậy.

Điều khiến nàng thán phục nhất chính là nữ để biết rõ Lâm Bắc Phàm âm thầm cấu kết với nàng, làm ra rất nhiều chuyện bán nước, nhưng không xử lý Lâm Bắc Phàm, lại còn cho hắn thăng quan tiến tước.

Đến bây giờ, còn chuẩn bị đại hôn với hắn.

"Đây là tình yêu của nữ đế đối với quân sư sao?"

Tử Nguyệt nữ đế lâm vào suy nghĩ sâu xa, nếu như đổi nàng sang vị trí của nữ đế, nếu phát hiện một nữ nhân của tình lang âm thầm đối nghịch với nàng ở sau lưng, chắc chắn sẽ không thể dễ dàng tha thứ, sẽ nghĩ tất cả những biện pháp để có thể diệt trừ.

Thế nhưng nữ để không làm vậy, bởi vì để ý đối phương cho nên mới không làm thương tổn người mà hắn để ý.

Lòng dạ khoan dung này khiến người ta rất bội phục.

Tuy rằng tâm phục nhưng miệng không phục.

Tử Nguyệt nữ đế tự tay viết một phong thư, sau đó tám trăm dặm cấp tốc truyền về kinh thành Đại Võ.

Sau khi nữ đế nhận được thư, cười ha hả: "Còn không phục? Trẫm nhất định sẽ khiến ngươi phải gọi một tiếng tỷ tỷ!"

Nữ đế lập tức viết thư, truyền trở về.

Tử Nguyệt nữ đế sau khi nhìn thấy phong thư này lập tức không thể bình tĩnh được nữa.

Bởi vì bức thư này không chỉ mang đến lời chào của nữ đế, mang theo lời hứa này của nàng, quá hậu hĩnh, làm cho Tử Nguyệt nữ đế không thể bình tĩnh lại được.

Viện trợ lương thực!

Viện trợ hạt giống lúa Thái Bình!

Hai nước được thông thương miễn thuế.

Hai nước liên minh, hỗ trợ quân sự cho nhau!

Đầu tiên là viện trợ lương thực, điều này quá quan trọng rồi.

Năm ngoái nơi này của bọn họ vừa mới trải qua thảm họa băng tuyết, đến bây giờ vẫn binh hoang mã loạn, không có người làm ruộng, rất nhiều ruộng tốt đều trở nên hoang vu rồi, cho nên năm nay sản lượng lương thực giảm mạnh, rất nhiều người dân không có cơm ăn. Không có cơm ăn khiến nhiều người sắp chết đói rồi.

Cho nên lương thực trở thành vấn đề hàng đầu của bọn họ. Nếu không giải quyết, đất nước vẫn sẽ bất ổn và chính quyền không ổn định.

Mà năm nay lương thực của Đại Võ bội thu, gần như là tăng gấp đôi, có được lượng lương thực khổng lồ. Nếu như đối phương có thể cung cấp một ít lương thực nhất định có thể giúp bọn họ thuận lợi qua mùa đông, gắng gượng đến sang năm.

Như vậy, Tà Nguyệt của bọn họ có thể phát triển thuận lợi. Tiếp theo là hỗ trợ giống lúa Thái Bình, điều này cũng rất quan trọng.

Bây giờ người trong thiên hạ đều biết bởi vì Đại Võ trồng giống lúa Thái Bình cho nên mới thu hoạch được một lượng lương thực lớn, làm cho quốc gia yên ổn, dân chúng giàu có, nếu như tháng giêng của bọn họ có thể lấy được hạt giống lúa Thái Bình, năm sau chắc chắn sẽ bội thu.

Nhân dân được ăn no, Tà Nguyệt sẽ ổn định, tất nhiên có thể nhanh chóng phát triển, mau chóng khôi phục lại vinh quang của ngày xưa.

Hai nước miễn thuế thông thương cũng rất cần thiết.

Tà Nguyệt bọn họ có tiền nhưng vô cùng thiếu vật tư, nếu như có thể mua vật tư từ Đại Võ với giá cả rẻ hơn một chút, như vậy tất nhiên là có lợi cho việc khôi phục kinh tế, thúc đẩy phát triển kinh tế thương mại.

Hai nước liên minh và hỗ trợ quân sự cho nhau cũng rất cần thiết.

Quốc gia của bọn họ vừa mới thành lập, mặc dù có tên vương triều, nhưng cũng không có thời đại của vương triều, thực lực khá là yếu.

Rất nhiều quốc gia đều rục rịch, muốn phân chia lãnh thổ của Tà Nguyệt.

Lúc này liên minh với Đại Võ sẽ có thể uy hiếp được kẻ thù đang đe dọa ở khắp nơi, khiến cho bọn họ không dám động thủ, bằng không thì sẽ đắc tội với Đại Võ.

Ta đánh không lại ngươi, nhưng Đại Võ sẽ xuất binh xử lý ngươi...

1203 chữ