Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần!

Chương 405: Có đi không có về




Người khắp giang hồ đều bất ngờ vô cùng!

Tất cả thành viên đều trở thành cao thủ Cửu phẩm, sức mạnh này quá kinh khủng.

Phải biết rằng trong giang hồ, chưa có thế lực nào tập hợp được cả vạn cao thủ Cửu phẩm như vậy!

Dẫu có là Thiếu Lâm Tự hay Võ Đang – những môn phái có thực lực thâm hậu bậc nhất trong giang hồ cùng lắm cũng chỉ sở hữu ba đến bốn nghìn người là cao thủ Cửu phẩm.

Ấy vậy mà một môn phái thành lập sau như Thiên Môn lại có nhiều cao thủ Cửu phẩm hơn bọn họ!

Nếu cho Thiên Môn thời gian một tháng thì chẳng phải bọn họ sẽ lên Bát phẩm hết sao? Giả dụ cho bọn họ ba tháng thì chẳng phải tất cả đều thành cao thủ Thất phẩm?

Thế lực đáng sợ này đừng nói đến việc thống trị giang hồ, muốn thống trị hoàng triều cũng được ấy chứ!

Mọi người càng nghĩ càng thấy đáng sợ!

“Không thể để Thiên Môn phát triển tiếp được!”

“Đây là một môn phái ma đạo, ở đó toàn là ma đầu! Một khi để bọn chúng lớn lên thì sẽ tạo thành uy hiếp cực lớn cho các môn phái chúng ta, đã thế còn có thể làm hại đến muôn dân!”

“Những môn phái chính nghĩa như chúng ta tuyệt đối không thể ngó lơ!”

“Chúng ta bắt buộc phải liên minh để hủy diệt Thiên Môn, bảo vệ trật tự trong giang hồ!”

“Tà môn ngoại đạo xứng đáng bị chém!”

Những lời đồn đãi cứ thế được lan truyền.

Các môn phái đều cử người tới Thiếu Lâm Tự, hi vọng trụ trì Thiếu Lâm Tự - người vừa mới lên làm minh chủ võ lâm có thể chủ trì đại cục, mở võ lâm đại hội để tiêu diệt Thiên Môn, bảo vệ trật tự trong giang hồ.

“A di đà phật, cuối cùng vẫn phải đối đầu với Thiên Môn!”

Tay trụ trì Thiếu Lâm Tự nắm chuỗi tràng hạt, vẻ mặt bất lực.

Từ khi lên làm minh chủ võ lâm, hắn ta đã lường trước được ngày này.

“Sư huynh, chúng ta không thể không loại bỏ cái tên ma đầu này!”

Lão hòa thượng đứng bên cạnh nói, nét mặt hắn ta đầy vẻ kiêng kị: “Môn chủ Thiên Môn ở ẩn hơn ba mươi năm mới xuất đầu lộ diện, nhìn là biết hắn ta tràn đầy dã tâm bừng bừng! Tới nay toàn môn phái của hắn ta đang tu luyện ma công, không những muốn nhúng tay vào giang hồ mà còn muốn vươn tới cả thiên hạ! Nếu hắn ta thành công thì chắc chắn sẽ trở thành mối nguy hại cực lớn đối với chúng ta! Thế nên chúng ta bắt buộc phải tập hợp sức mạnh giang hồ để cùng tiêu diệt Thiên Môn trước khi bọn chúng lớn mạnh.”

“Sư đệ nói đúng lắm, chỉ là bần tăng thấy từ đầu đến cuối chuyện này có nhiều điểm kì lạ khiến người ta không thể không đề phòng!”

Trụ trì Thiếu Lâm Tự chau chặt hai đầu mày, vẻ mặt suy tư.

Đúng lúc ấy, người của Lục Phiến Môn đến.

“Thiếu Lâm Tự thân là môn phái hàng đầu trong võ lâm, mà phương trượng lại là minh chủ võ lâm nên triều đình hi vọng ngươi hãy cố gắng mau chóng tổ chức võ lâm đại hội, tập trung sức mạnh trong giang hồ để tiêu diệt Thiên Môn ma đạo, bảo vệ trật tự trong giang hồ!”

“A di đà phật! Bần tăng thân là minh chủ võ lâm, trọng trách phải tự mình gánh vác!”

Sau khi người của Lục Phiến Môn rời đi, trụ trì bèn cười khổ: “Sư đệ, thực sự thì chúng ta đang bị sai khiến!”

Thế là trụ trì Thiếu Lâm Tự chỉ đành tổ chức võ lâm đại hội.

Kêu gọi các môn phái cử cường giả tới để tiêu diệt Thiên Môn, bảo vệ chính đạo, giữ gìn trật tự giang hồ!

Tất cả mọi người đều hưởng ứng, không một môn phái nào không phối hợp.

Bọn họ đều cử những cao thủ mạnh tới Thiên Môn, tiêu diệt ma đầu!

Bên cạnh đó còn rất nhiều giang hồ đồng đạo cũng tự giác tới Thiên Môn góp sức lực.

Lúc bấy giờ, tại Thiên Môn.

Môn chủ Thiên Môn biết tin xong bèn nổi trận lôi đình: “Bọn họ dám nói bản tọa là đại ma đầu, dám nói Thiên Môn của bản tọa là tà môn ngoại đạo ư? Lại còn muốn tập hợp lực lượng toàn thiên hạ tới giết bản tọa, làm gì có cái lẽ ấy!”

Chân khí cuồn cuộn quanh người hắn ta!

“Uỳnh!”

“Uỳnh!”

Tất cả mọi thứ xung quanh đều hóa thành khói bụi, bị hủy hoại gần như không còn thứ gì! Những kẻ bề dưới thì cười đến mức run rẩy, chẳng ai dám ngẩng đầu!

Bọn họ chỉ sợ không cẩn thận động chạm đến môn chủ, và kết quả là chết đến xương cốt cũng chẳng còn!

“À mà rốt cuộc tin tức này do kẻ nào tiết lộ?”

Môn chủ Thiên Môn nổi giận đùng đùng, khắp người hắn ta là sát khí.

Chỉ cần cho hắn ta thêm hai tháng nữa thôi là tất cả người trong môn phái đều đạt Thất phẩm, như thế thì thiên hạ này còn ai là đối thủ của hắn ta nữa?

Thế nhưng hiện giờ chuyện này đã bị bại lộ, bị tất cả các môn phái trong giang hồ vây quét, hắn ta hận kẻ đã tiết lộ chuyện này ra!

“Khởi bẩm môn chủ, chuyện này đã hết cách điều tra! Điều quan trọng nhất hiện giờ là làm thế nào để ứng phó với sự vây quét sắp tới từ các môn phái trong võ lâm! Thực lực bây giờ của chúng ta vẫn chưa đủ để đấu với cả giang hồ!”

Một vị Tiên Thiên run rẩy nói.

“Lời ngươi nói rất có lý, giờ có tức giận cũng không có tác dụng gì!”

Môn chủ Thiên Môn thu lại khí thế quanh người mình, song gương mặt hắn ta vẫn vô cùng lạnh lùng: “Ngươi dặn dò thuộc hạ tranh thủ thời gian tu luyện, luyện được thêm một ngày thì sẽ mạnh hơn được một phần! Ngoài ra, cần sắp xếp thêm, bản tọa muốn tất cả các môn phái… có đường tới nhưng không có đường trở về!”

“Vâng thưa môn chủ!”

Cao thủ Tiên Thiên đáp lời.