3.
Ta nhớ yến tiệc Trung Thu.
Hoàng thượng uống quá chén, yêu cầu mỗi người biểu diễn tài nghệ để tăng cường tình cảm.
Ta không có tài nghệ gì, nhưng bị ép lên sân khấu.
Ta chỉ có thể tự tin nói: "Ta có thể nâng m.ô.n.g cao đến mức có thể đỡ được một bình rượu."
Mọi người bắt đầu vỗ tay, thậm chí còn trông đợi.
Ta đứng trên sân khấu, vén tóc lên, hạ thấp người, đẩy m.ô.n.g ra sau.
"Hoàng thượng, qua đây, giúp ta đặt bình rượu."
"..."
Hoàng thượng uống quá chén, không nói nên lời.
"Được được, làm thế này phải không? Bây giờ trẫm cũng có thể đỡ một bình hoa!"
Hắn thực sự muốn làm như vậy, nhưng bị mọi người đè lại.
Ta dùng một đòn chặt tay, khiến hắn bất tỉnh tạm thời.
Quý phi tức giận: "Tiểu Lan, ngươi làm gì thế, trừ ngươi nửa tháng bổng lộc, lần sau không được vậy nữa!"
Sau đó nàng vui vẻ gọi người đi đánh bài.
Nghe nói đêm đó Quý phi thua đậm, thua mất nửa năm bổng lộc của ta.
Ta hả hê một lúc, rồi nhận ra và tiếp tục buồn bã suốt nửa năm đêm khuya.
Đúng rồi, màn biểu diễn có tỷ lệ thành công 100% này sau đó bị liệt vào danh sách cấm trong hậu cung.
4.
Quý phi bảo ta đừng chìm đắm trong quá khứ vinh quang, tiếp tục đọc.
"Trong năm nay, ta tương tác nhiều nhất với Thái y Tống, tổng cộng 279 lần, người mà ta quan tâm nhất là hắn."
Hoàng thượng ngơ ngác hỏi: "Cái này là ý gì?"
Quý phi gắp cho hắn một miếng rau xanh: "Không có gì đâu, bệ hạ."
Hoàng thượng nhìn miếng rau trong bát, suy nghĩ một lúc lâu.
Sau đó, hắn đặt đũa xuống, không ăn nữa.
"Triệu Thái y Tống, trẫm muốn xem liệu cửu tộc nhà hắn có phải là được buôn bán sỉ không?"
Thái y Tống trẻ trung, đẹp đẽ, là bạn của hậu cung.
Khi hắn đến, vẻ mặt hắn bình thản.
Hoàng thượng vừa định nổi giận.
Thái y Tống giơ tay ngăn lại: "Đợi đã, người đừng nói gì cả, có phải cửu tộc nhà ta lại không làm được gì không?"
Hoàng thượng bị hắn đoán trước, quyết định thay đổi lời nói: "Ngươi làm loạn hậu cung, tội không thể tha."
Thái y Tống cười lạnh vài tiếng: "Hôn quân, ta thật sự chịu đủ rồi, công việc này ta không làm nữa!"
Hoàng thượng nhíu mày.
"Vậy thì vẫn phải làm thôi. Trẫm ra lệnh tịch thu công cụ phạm tội của hắn."
Thái y Tống phản kháng mãnh liệt.
Hắn ta trở nên ngày càng ẻo lả.
Hoàng thượng nhận thấy điều bất thường: "Đợi đã, lấy nước tạt hắn."
Một chén rượu được tạt qua.
Thái y Tống, tóc mai ướt đẫm, tóc rối bời, là một nữ nhân.
Nàng ta mở mắt, mím môi: "Lạnh quá ~"
Hoàng thượng cắn môi, ánh mắt thay đổi.
Nàng ta giận dữ nhìn hoàng thượng: "Hôn quân, nhìn cái gì?"
Hoàng thượng cúi đầu, nhìn chằm chằm vào mũi chân nàng ta: "Nàng giữ được cửu tộc, phong phi, phong phi."
Thế là phong phi rồi sao?
Điều này khiến ta tức giận đến nghiến răng.
Hoàng thượng nói, Thái y Tống khiến hắn vui vẻ, nên phong làm Duyệt phi.
Quý phi đảo mắt.
Ta thực sự không hiểu nàng ta đang đắc ý về điều gì.
Nàng ta chẳng phải chỉ vì xuất thân cao quý mà được phong làm Quý phi sao?
Hoàng thượng sủng ái mỹ nhân mới, cho Duyệt phi ngồi bên trái hắn.
"Chúng ta cùng nghe báo cáo hàng năm của Lan Thường Tại."
Anan
Ta thực sự cảm thấy lạnh lẽo.
Sự riêng tư của ta, hắn dùng để dỗ dành nữ nhân sao?
5.
"Trong năm nay, ta tiêu hết tám trăm lượng, trong đó giao dịch với Ngự Thiện Phòng hơn sáu trăm lượng, món ăn yêu thích của ta là thịt kho, vào giờ Tý ngày 20 tháng 8, ta còn đặt một phần thịt kho, và cho đánh giá tốt."
Quý phi im lặng: "Chỉ số chi tiêu lương thực của ngươi khá cao đấy."
Hoàng thượng cũng thở dài: "Lan Thường Tại, nên ăn ít đi một chút."
Hắn dừng lại một lúc, giải thích: "Dáng người là chuyện nhỏ, trẫm chủ yếu lo ngươi bị tam cao*."
(*tam cao: Huyết áp cao, đường huyết cao, mỡ m.á.u cao)