Ta Là Hệ Thống Trong Hệ Thống Của Ta

Chương 5: Vay tiền




Hạ cấp vị diện Tam Bảo Châu. Tên như ý nghĩa, vị diện này gồm có 3 đại lục. Nghe đâu từ xa xưa vị diện ban đầu là 1 khối đại lục hoàn chỉnh, trung tâm đại lục là một hoàng triều rộng lớn, hoàng đế hoàng triều đó vì tham vọng thống nhất vị diện. Đã tấn công tiêu diệt tất cả hoàng triều của đại lục, trở thành hoàng triều vĩ đại nhất của vị diện.

Hoàng triều thống nhất chưa được bao lâu, cường giả của vị diện cấp cao hơn đã phủ xuống đại lục. Sau đó xuất thủ tiêu diệt đại hoàng triều. Khi đó, trời long đất lở, cả đại lục như bị hứng chịu một trận diệt thế. Trận đại chiến đó, đã khiến cả khối đại lục bị vỡ ra thành ba khối đại lục nhỏ hơn.

Đại lục bị vỡ làm ba, hoàng đế cùng hoàng triều trung tâm đại lục bị hủy diệt. Cả khối đại lục này, không còn một hoàng triều nào nữa. Chính vì thế bây giờ tại vị diện này chỉ có tông môn hay học viện mà không xuất hiện một đất nước cụ thể.


Ở giữa 3 đại lục là các quần đảo lớn nhỏ sinh ra từ mảnh vỡ của đại lục trước. Lâu dần, tông môn thành lập mọi người ai tu luyện tiếp tục tu luyện, ai sinh sôi tiếp tục sinh sôi. Câu chuyện về vị diện này chỉ còn là truyền thuyết.

Ba đại lục được phân chia một cách đơn giản gọi là Đông đại lục, Tây đại lục và Bắc đại lục. Cao Lãng sinh ra ở Cao gia, là người của Đông đại lục.

Hệ thống tu luyện của thế giới này chia làm các loại cảnh giới Linh Khiếu Cảnh, Linh Hải Cảnh, Linh Đan Cảnh, Nguyên Anh cảnh. Mỗi cảnh giới chia làm 9 trọng.

Thế giới này, phân biệt mạnh yếu, quyết định qua ba điều kiện.

Đầu tiên, trọng yếu nhất đương nhiên là tự thân thực lực, nếu thực lực chỉ có Linh Khiếu Cảnh thì dù có luyện công pháp Thiên giai tuyệt thế cũng không thể chiến thắng một người Linh Hải Cảnh tu luyện công pháp Hoàng giai.

Tiếp theo, đó là công pháp! Cường giả cùng cấp bậc, nếu công pháp của ngươi cao hơn đối phương, như vậy tại lúc tỷ thí sẽ có ưu thế rất lớn. Công pháp được chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng bốn loại công pháp.

Loại cuối cùng, gọi là võ kỹ!

Tên như ý nghĩa, đây là một lại kỹ năng phát huy võ kỹ đặc thù, võ kỹ trên đại lục cũng có cấp bậc phân biệt, cũng chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng bốn cấp.

Vị diện này số lượng võ kĩ không hề ít, bình thường võ kĩ truyền lưu ra ngoài, phần lớn đều là hoàng cấp, muốn đạt được võ kĩ cao thâm thì phải gia nhập môn phái hoặc học viện trên đại lục.

Dựa vào ba điều kiện này có thể phán đoán mạnh yếu, tổng thể mà nói nếu có thể có được cấp bậc công pháp càng cao, sau này phát triển càng không cần phải nói…

Bất quá công pháp tu luyện cao cấp võ kỹ người thường đều rất khó tìm được, công pháp truyền lưu tại tầng lớp phổ thông, nhiều nhất cũng chỉ là Hoàng giai công pháp, một số gia tộc cường đại hoặc trung, tiểu môn phái mới có phương pháp tu luyện Huyền giai, ví dụ như gia tộc của Cao Lãng, công pháp cao nhất chỉ có tộc trưởng mới có tư cách tu luyện. Cuồng sư, là một loại phong thuộc tính công pháp trung cấp Huyền giai.

Trên Huyền giai, đó là Địa giai, loại công pháp cao thâm này chỉ có thế lực siêu nhiên hoặc đại tông môn mới có thể có…

Còn Thiên giai… thì đã mấy trăm năm chưa từng thấy xuất hiện.

Theo lý luận, người bình thường muốn có được công pháp cao cấp, cơ bản đều là khó như lên trời, nhưng mọi sự đều không có tuyệt đối, theo thế giới dần phát triển, chia ra làm ba đại lục. Vạn tộc tràn vào an cư lập nghiệp, đại lục phía bắc, có man tộc được xưng là lực lượng mạnh mẽ vô cùng, tay không có thể sánh bằng vũ khí, luôn được coi là vũ khí di động hình người. Đại lục phía tây, cũng có các loại gia tộc ma thú cao cấp có trí tuệ, hay chủng tộc hắc ám âm ngoan quỷ dị…

Bởi vì địa vực mở ra, nên có rất nhiều ẩn sĩ vô danh, tại lúc kết thúc sinh mệnh, có lẽ sẽ đem công pháp do mình sáng tạo để ở một nơi, chờ đợi người có duyên đến lấy. Tại Tam Bảo Châu truyền lưu một câu nói: Nếu có một ngày, ngươi rơi xuống một cái sơn động, không cần kinh hoảng, đi về phía trước hai bước, có lẽ nó sẽ giúp ngươi trở thành cường giả của thế giới này!

Nói như vậy, cũng không phải là giả, trong ngàn năm lịch sử của đại lục, cũng không thiếu loại cố sự nhờ những kì ngộ này mà trở thành cường giả.

Mà cố sự tạo thành hiệu quả là rất nhiều người tìm đến các vách núi hòng đi tìm tuyệt thế công pháp. Đương nhiên, những người này phần lớn đều là gẫy tay gẫy chân, thậm chí không còn mệnh mà về...

Tóm lại, đây là một thế giới tràn ngập kỳ tích và người sáng tạo nên kỳ tích.

Đương nhiên Cao Lãng hiện tại chính là một tên thiếu niên rất yếu gà. Thực lực Linh Khiếu Cảnh đệ tam trọng.

Bên trong đầu Cao Lãng, Tử Văn sau khi nghiên cứu rõ ràng lịch sử cùng hệ thống tu luyện của thế giới này, hắn bắt đầu giao cho Cao Lãng nhiệm vụ đầu tiên.

Nhiệm vụ chính tuyến.

Trong một năm đem thực lực tu luyện đến Linh Khiếu Cảnh thất trọng.

Phần thưởng 1000 năng lượng.

Nhiệm vụ phụ tuyến.

Thu thập ba cây diệp hương thảo tuổi càng lớn càng tốt, hai gốc tẩy cốt hoa, độ tuổi tùy ý, một viên mộc hệ một cấp ma hạch.

Phần thưởng. 100 năng lượng. Phiếu giảm giá mua món đồ đầu tiên trong thương thành.

"Ba cây hoàn chỉnh tử diệp hương thảo? Hai gốc tẩy cốt hoa? Một cái mộc hệ một cấp ma hạch? Tử Văn, ngươi cho ta là con riêng của Gia chủ Cao gia sao? Vài thứ này cộng lại, ít nhất là một ngàn kim tệ a! Ta trọng sinh hiện tại trong túi tiết kiệm từ nhỏ cũng bất quá mới có bốn trăm kim tệ, vừa đủ mua một viên ma hạch một cấp a!" Cao Lãng trừng mắt thật lớn, đối với Tử Văn trong đầu quát to.

" Đó là việc của ngươi." Tử Văn nói. "Dù sao đây cũng là nhiệm vụ, sau khi hoàn thành ngươi có thể tích lũy điểm năng lượng. Đổi lấy công pháp, bí tịch, tài nguyên trong thương thành. Đây chính là tác dụng của ta."

Cao Lãng ngạc nhiên, khi Tử Văn bảo rằng hệ thống có thể giúp hắn tăng thực lực, hắn còn nghĩ rằng sẽ tự động có công pháp, võ kỹ cho hắn tu luyện a. Nếu không thì thiên tài địa bảo cũng được a. Hoá ra là bảo hắn làm nhiệm vụ giống như trong gia tộc mà thôi.

" Ta còn tưởng hệ thống nó như thế nào, hoá ra vẫn là bảo ta làm việc." Cao Lãng trợn mắt khinh thường.

" Ha ha, Cao Lãng a. Ở trên đời này, muốn thành cường giả, thì phải chịu khó, cần cù mà bù siêng năng." Ngập ngừng một chút, Tử Văn nói tiếp:" Có làm thì mới có ăn, không làm mà đòi có ăn, thì chỉ có ăn của người khác thôi."

" Đáng tiếc, với thân phận và địa vị của ngươi bây giờ, không có người cho ngươi ăn đâu."

Ngạc nhiên với lời lẽ giáo huấn của Tử Văn, Cao Lãng im lặng, sau đó có chút hiểu ra. " Đúng vậy, câu nói ban nãy quả là chí lý. Là ta đã quá dựa dẫm vào người khác."

" Tử Văn, đa tạ."

" Không có gì." Tử Văn ngẩng đầu lên nhìn trần nhà. Ta cũng chỉ học từ người khác mà thôi.

Mặc dù đã được Tử Văn đả thông suy nghĩ, thế nhưng Cao Lãng vẫn vì mấy cái nhiệm vụ mà cảm thấy đau răng. Hắn biết kiếm tiền ở đâu bây giờ a.

Im lặng một lúc lâu, Cao Lãng vẫn chưa suy nghĩ ra được chủ ý tốt nào. Cẩn thận dò hỏi Tử Văn:" Tử Văn a, mấy nhiệm vụ này, nếu ta không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ như thế nào."

Đã biết Cao Lãng chắc chắn sẽ hỏi như vậy, thế nhưng Tử Văn vẫn tỏ vẻ nghiêm túc nhắc nhở Cao Lãng:" Mấy nhiệm vụ này là do ta cân nhắc trong khả năng làm được của ngươi mà đề ra. Vì vậy, ha ha, nếu ngươi không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị phong ấn toàn bộ tu vi trở thành người bình thường trong mười ngày. Tất cả mọi nhiệm vụ không hoàn thành đều sẽ bị như vậy."

" 10 ngày làm người bình thường." Cao Lãng rùng mình.

Đối với thế giới này thực lực vi tôn mà nói, 10 ngày làm người bình thường không khác gì trải nghiệm 10 ngày sống không bằng chết. Luôn luôn nơp nớp lo sợ người bên cạnh, vì bất cứ kẻ nào cũng có thể gây hại cho mình.

Im lặng nhìn nội dung nhiệm vụ, Cao Lãng đau đầu, mấy cái thứ này cũng không phải việc đơn giản a.

" Ngươi có thể đi vay tiền người ta a." Tử Văn nhắc nhở.

" Đúng a." Cao Lãng mừng rỡ: " Nhưng ta biết vay ai đây."

Trong khi Cao Lãng đang buồn bực không biết tìm ai vay thì ngoài cổng có một thân ảnh giống như tinh linh từ từ bước đến.

Mũi chân nhẹ nhàng bước vào trong sân, Cao An An xuất hiện trước mặt Cao Lãng, tinh xảo dáng người hiện ra đường cong, khuôn mặt có chút tinh nghịch, ánh mắt quét về phía thiếu niên.

Nhìn thiếu niên, An An có chút ngẩn ra, nàng chợt nhận ra, Cao Lãng mặc dù đang đứng trước mặt nàng, thế nhưng nàng lại cảm thấy vừa gần gũi, lại vừa thấy xa lạ như lần đầu mới gặp.

Khi nhìn vào đôi mắt Cao Lãng, An An rốt cuộc cũng cảm thấy thiếu niên đó khác ở chỗ nào. Đó chính là khí chất, Cao Lãng hiện tại so với trước kia trầm ổn hơn rất nhiều.

Từ nhỏ sinh ra ở Cao gia, Cao Lãng luôn bị mọi người coi thường. Chỉ có Cao An An là không lờinhư thế coi Cao Lãng là người đồng trang lứa. Người duy nhất đối xử tốt với Cao Lãng. Đơn giản vì khi đó An An nhìn thấy vẻ đẹp trên khuôn mặt Cao Lãng, hắn so với lứa tuổi đồng trang lứa trưởng thành hơn rất nhiều.

Nhìn lấy khuôn mặt của thiếu niên. Vẻ cô đơn, buồn bã trên khuôn mặt đã biến mất, thay vào đó là khuôn mặt đầy tự tin, khiến An An vốn đã say mê nay càng thêm lún vào.

Hai má hiện lên vết ửng hồng mê người, Cao An An cười yếu ớt nói: "Nhìn bộ dáng hiện tại của Cao Lãng ca ca, là vừa gặp được chuyện gì vui vẻ sao?"

Cao Lãng nhàn nhạt cười, tùy ý phủi phủi quần áo, đi về hướng cô gái.

Đi đến bên cạnh, nhìn Cao An An cao gần bằng mình, ánh mắt lại chuyển đến khuôn mặt thanh tú xinh đẹp kia, trong lòng Cao Lãng bỗng có chút hoảng hốt, trải qua bao nhiêu năm, nàng hồi trẻ vẫn luôn xinh đẹp động lòng người như vậy…

Năm đó sau khi lễ trưởng thành kết thúc, Cao Lãng bị đuổi ra khỏi gia tộc làm một tên chấp sự quèn, trong khi Cao An An với thiên phú của mình, không những vào được cao tầng của gia tộc, còn thi tuyển vào học viện.

Hai người không phải cùng một đường, dần dần An An cũng quên đi Cao Lãng rồi không bao giờ gặp lại nhau nữa.

Bây giờ gặp lại người thiếu nữ mà hắn đã từng rung động, Cao Lãng có chút cảm khái.

" Đúng rồi, An An… Trong tay ngươi còn bao nhiêu tiền a?" Cao Lãng trong lòng loé lên tinh quang, vội vàng nói.

Đang không biết tìm ai vay tiền đâu, người ta tự đưa tới cửa. Những lời cảm khái ban nãy của Cao Lãng, đều bị hắn ném ra sau đầu. Tăng thực lực lên, quan trọng hơn a.