Tuy đã nghe lời Tịnh Hương giải thích, Ngưu Hương Yêu Vương vẫn thật chưa hề hoàn toàn tin lời nàng nói.
" Ta nghe bảo ngươi lấy thịt đồng loại ta để làm món Phở cho con yêu hồ kia ăn?" Ngưu Hương Yêu Vương hỏi.
" Đại nhân, loài vật chưa sản sinh ra linh trí hoá hình vẫn chưa thể coi là đồng loại. Chúng ta mới là đồng loại." Tịnh Hương cẩn thận sửa đổi.
" Như thế nào cũng được, nói chung ta vẫn thấy ngươi không thích hợp để làm Trù sư chính thức đâu." Ngưu Hương Yêu Vương híp mắt nói.
" Đại nhân, ngài không thể đánh đồng hai chuyện lại với nhau, món ăn của ngài toàn bộ đều là nguyên liệu từ thực vật, không có chút thịt nào, ngài chưa thưởng thức nó đã phê bình chính là coi thường ta, coi thường chức vị Trù sư này." Tịnh Hương trong lòng hơi sợ hãi, nhưng vẫn lấy can đảm nói ra.
" Lời nàng vừa nói đều là thật?" Ngưu Hương Yêu Vương quay sang Đại Tuyết Lang hỏi.
" Phải. . . Phải, đại nhân, nàng chính là nghĩ gì nói nấy. Còn chưa biết phải trái gì." Đại Tuyết Lang giật mình hốt hoảng nói.
Trong lòng thầm chửi một tiếng:' Đang yên đang lành ngài đi hỏi ta làm cái gì?'
Ngưu Hương Yêu Vương đột nhiên trầm mặc, bầu không khí xung quanh cũng đột ngột lắng xuống, trở nên ngày càng nặng nề hơn.
Đại Tuyết Lang thẩm thỏm cúi thấp đầu, sợ không dám nói lên một câu. Tịnh Hương trong lòng cũng là như vậy, nhưng nhìn thấy Tử Văn đứng trước mặt mình, vuốt mèo đưa lên mặt giả làm mặt quỷ, liền khiến áp lực của nàng giảm bớt đi rất nhiều.
" Ha. . . Ha ha ha. . ." Ngưu Hương Yêu Vương cười lớn, tiếng cười vang dội tràn ngập cả căn phòng.
" Phì. . . Ta thích tính cách tiểu nữ này đấy." Thở mạnh một hơi, Ngưu Hương Yêu Vương cười nói.
" Phải." Đại Tuyết Lang cúi đầu đáp lại, cả người xụi lơ gần như mất hết sức lực.
" Ngươi, ăn trước." Ngưu Hương Yêu Vương chỉ vào một tên hộ vệ bên cạnh mình, ra hiệu cho hắn.
" Trước khi ăn món gì, Ngưu Hương Yêu Vương đại nhân đều ra lệnh một tên hộ vệ trước thử độc cho hắn." Đại Tuyết Lang nhỏ giọng nói.
" Là rất cẩn thận." Tịnh Hương gật đầu.
" Nhìn bề ngoài to béo như vậy hoá ra lại là một tên nhát chết." Tử Văn lạnh nhạt phê bình, đáng tiếc câu nói này chỉ có mình Tịnh Hương nghe được. Nàng giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.
Tên hộ vệ cẩn thận gắp một miếng đưa vào miệng, Ngưu Hương Yêu Vương ánh mắt luôn chăm chú vào tên đó.
Đột nhiên hộ vệ biến sắc, không nhịn được đưa tay ra định gắp thêm lần nữa, nhưng sau đó thì nhịn được, giơ đũa trước mặt lơ lửng trên không trung.
" Được rồi, đi đi." Nhìn thấy hành động của hắn, Ngưu Hương Yêu Vương an tâm, xua tay đuổi.
Nhẹ nhàng gắp lấy một miếng, chần chừ hai giây, liền cho vào miệng.
" Nhấm nháp. . ."
Lấp tức gắp miếng thứ hai, miếng thứ ba,. . .
Chỉ trong thời gian ngắn, mắt thường có thể nhìn thấy toàn bộ món ăn trên đĩa đều sạch bong, không còn sót lại một chút dư thừa nào.
" Ngươi. . . Còn không?" Ngưu Hương Yêu Vương hỏi.
" Chỉ cần đại nhân cho phép, ta sẽ đi làm." Tịnh Hương cúi đầu.
" Tất nhiên là như thế rồi. Người đâu, đưa nàng đến kho thực phẩm của ta, nguyên liệu bên trong tùy nàng lựa chọn. Ngươi, mau đi làm cho ta ba đĩa, không, mười đĩa đem lên đây. Mau đi."
Ngưu Hương Yêu Vương hưng phấn thét lớn, sau đó quay sang Tịnh Hương nói.
" Đại nhân, vậy còn cuộc thi. . ." Tịnh Hương dò hỏi.
" Cầm lấy."
Ngưu Hương Yêu Vương nói, liền ném cho nàng một mảnh sừng. Đồ vật của cả ba đều đầy đủ, chỉ thấy mảnh sừng vừa rơi xuống tay nàng, hai món đồ vật kia cũng từ bên trong người bay ra, sau đó ghép lại thành một chiếc lệnh bài.
Lệnh bài này mang hai màu sắc đen trắng trên dưới, bên dưới còn bọc lấy chùm lông hình tròn, trông vô cùng đặc biệt.
" Mau đi, mau đi. . ." Ngưu Hương Yêu Vương thúc giục.
Đại Tuyết Lang cùng Tịnh Hương hưng phấn theo chân hộ vệ tiến về khu vực kho thực phẩm của Ngưu Hương Yêu Vương.
" Ngươi tốt. Ta lần này được ăn ké, thật hiếm khi được vào bên trong kho thực phẩm của Yêu Vương đại nhân, bên trong đồ tốt không thiếu." Đại Tuyết Lang vui vẻ nói.
Nguyên liệu nấu ăn, lấy chỉ có thừa không thiếu. Dù sao món ăn ngon như vậy, lấy một, hai nguyên liệu quý giá cũng là đương nhiên.
Tịnh Hương mặt ngoài mỉm cười, có thể trong đầu lại quan tâm tới chuyện khác.
Tinh. . .
Hoàn thành nhiệm vụ chính, Tấn cấp trở thành Trù sư chính thức, nhận 2000 điểm năng lượng.
Điểm năng lượng hiện tại, 2300 điểm.
Khai mở khu vực bếp núc.
Khai mở khu vực giao dịch.
Khai mở khu vực kỹ năng.
Mời kiểm tra.
Tịnh Hương cẩn thận kiểm tra ba khu vực. Khu vực bếp núc là nơi chế biến món ăn. Tại đây nàng có thể tiêu hao điểm năng lượng thử nghiệm chế biến món ăn, nâng cao tay nghề của mình. Không phải như hiện tại luôn phải tìm kiếm nguyên liệu sau đó thử nghiệm nấu nướng tốn công như trước nữa.
Hơn thế nữa lần đầu thử nghiệm chế biến món ăn thành công, nàng còn có thể nhận thêm điểm năng lượng trả về.
Khu vực giao dịch là nơi cung cấp nguyên liệu nấu ăn cũng những thứ cần thiết liên quan khác cho nàng, như dụng cụ làm bếp, gia vị, . . .
Khu vực kỹ năng là nơi cung cấp cho nàng kỹ năng nấu nướng. Như cắt thịt, thái thịt, cắt rau, chiên dầu, nướng thịt, đốt lửa,. . . Các cấp bậc từ cơ bản đến chuyên sâu.
Tinh. . .
Nhận nhiệm vụ mới.
Nhiệm vụ chính tuyến, đột phá trở thành một vị Trù sư tam phẩm, phần thưởng 3000 điểm năng lượng.
Nhiệm vụ phụ tuyến, chế biến năm món ăn khác nhau có tác dụng gây ra khác nhau. Phần thưởng 1500 điểm năng lượng, kỹ thuật đốt lửa tăng lên một cấp.
Nhiệm vụ phụ tuyến 2, chế biến một món ăn thất bại có tác dụng phụ, phần thưởng 500 điểm năng lượng, tặng một lọ gia vị tương ớt siêu siêu cay.
" Ngươi nấu món ăn thất bại toàn phải đổ đi cảm thấy thật phí phạm không, chi bằng chế biến ra một tác dụng gì đó để có thể sử dụng được sau này. Giống như kiểu. . ., thuốc độc chẳng hạn?" Tử Văn giải thích.
Nhiệm vụ độ khó tăng theo cấp số nhân.
Cũng thật không thể theo lối bình thường được. Dù sao đây cũng là thế giới thực lực vi tôn. Tử Văn muốn Tịnh Hương trở thành Trù sư nhưng vẫn có thực lực bảo vệ bản thân chứ không phải vô dụng luôn phải cúi đầu trước kẻ khác.
. . .
" Nhấm nháp. . ."
Ngưu Hương Yêu Vương thoả mãn ăn thêm món ăn chay mà Tịnh Hương làm ra, một mặt vô cùng thoả mãn.
Từ nay về sau hắn có thể đơn giản ăn chay mà không cần phải phân vân mùi vị thịt như thế nào nữa rồi. Chính là phải nhờ công lao của Tịnh Hương đây, khiến hắn cảm thấy mình như được thoả mãn vị giác.
Ầm. . .
Đột nhiên toàn bộ Hàn Vương Cung rung chuyển, khiến cho Ngưu Hương Yêu Vương quay về thực tại.
" Chuyện gì xảy ra?" Ngưu Hương Yêu Vương nhíu mày nói.
Ngay cả Tịnh Hương cùng Đại Tuyết Lang bên cạnh cũng hoang mang không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tại Hàn Vương Cung này, có động đất sao?
Ầm. . . Ầm. . .
Tiếng vang càng ngày càng lớn, toàn bộ Hàn Vương Cung xảy ra rung chuyển dữ dội, mọi người lảo đảo thân hình còn không đứng vững.
Choang. . .
Tiếng đĩa rơi vang lên, Ngưu Hương Yêu Vương định thần nhìn lại, đĩa món ăn nóng hổi còn chưa ăn xong vì sự rung chấn kỳ lạ này mà rơi xuống đất, bể ra thành từng mảnh, thức ăn vương vãi.
" Chết tiệt. Là do tên nào gây ra? Có biết thức ăn này đáng giá như thế nào không? Bay mất hai món nguyên liệu đắt giá nhất của ta bên trong kho thực phẩm đấy." Ngưu Hương Yêu Vương tức giận thét lên. Lao ra bên ngoài vương cung của mình như tên bắn.
Đại Tuyết Lang, Tịnh Hương và toàn bộ hộ vệ bên trong cũng đều chạy ra ngoài. Nơi đây rung chuyển như này, ở bên trong chẳng may sập xuống thì xui xẻo rồi.
Không chỉ khu vực Ngưu Hương Yêu Vương, mà toàn bộ khu vực Hàn Vương Cung đều bị rung chuyển.
Hàn Vương Cung, loạn. . .
Ngưu Hương Yêu Vương xông ra bên ngoài, liền nhìn thấy Lôi Hùng Yêu Vương đang đại chiến với con Mực khổng lồ, chính là hai bọn hắn giao chiến với nhau mới gây ra sự rung chuyển này.
" Con gấu trắng kia, ngươi bị ngu sao? Có đánh nhau thì đi đánh nhau chỗ khác chứ, làm sập nhà ngươi đền nổi không?" Ngưu Hương Yêu Vương tức giận nói.
" Ta đâu phải muốn đánh, lúc ta tới đây đã thấy con Mực này đang phá hoại rồi, mới ra tay ngăn cản thôi." Lôi Hùng Yêu Vương tức giận giải thích.
" Mau trả con lại cho ta. Ta ngửi thấy mùi con ta trong miệng ngươi, ta phải giết ngươi báo thù." Con Mực khổng lồ vung lên một cái xúc tu, âm u nói.
Rầm. . .
Lôi Hùng Yêu Vương tránh được cái xúc tu đó, xúc tu đánh thẳng lên trận pháp, khiến Hàn Vương Cung rung chuyển dữ dội.
" Này, ngươi ăn con của nó thì mau tìm cách đến bù đi, đừng có mà để nó phá nhà." Ngưu Hương Yêu Vương nói.
Con Mực khổng lồ này khí thế trên người cũng là một vị Yêu Vương, hiển nhiên đang dùng hình thể đánh nhau với bọn hắn, trạng thái tức giận mất thần trí.
" Ta làm gì biết con của nó là ai mà trả?" Lôi Hùng Yêu Vương tức giận, chợt nhớ ra:
" Đúng rồi, con mực khổng lồ đó, lúc trước Tiểu Miêu Yêu kia có làm cho ta ăn một con mực khổng lồ, rất có thể chính là nó. À mà ta cho ngươi biết, thịt của nó quả thực rất ngon."
" Trả con cho ta." Nghe được những lời này, Con Mực khổng lồ càng thêm tức giận, vung lên ba cái xúc tu giáp công ba hướng.
Ầm. . .
Lần này không có chỗ né tránh, Lôi Hùng Yêu Vương bị một đòn tấn công trực tiện, bay thẳng đâm vào trận pháp.
" Chết tiệt. Ngươi có thôi đi không, đừng có ép ta phải lôi bản thể." Lôi Hùng Yêu Vương trầm giọng quát.
" Tiểu Miêu Nữ à, ngươi lá gan quả thực không phải bình thường lớn mà."
Đứng xem bên ngoài hai người đánh nhau, Ngưu Hương Yêu Vương cảm khái lẩm bẩm nói.
Nếu Tịnh Hương nghe được những lời này, nàng có thể sẽ mộng bức, chuyện này chỉ là trùng hợp thôi.
Dưới biển nhiều mực như thế, ai biết bắt một con lên lại thành nhi tử của một vị Yêu Vương chứ?
Yêu Vương đại nhân à, ngài có thể trông con mình thật cẩn thận được không?
" Grầmm. . ."
Cuối cùng vẫn là không nhịn được nữa, Lôi Hùng Yêu Vương trực tiếp hoá thành bản thể, trở thành một con gấu trắng thân hình khổng lồ, giáp trụ cứng cáp, bên trên lôi điện vờn quanh, vô cùng uy dũng.
Hai bên trực tiếp lao vào đánh giáp lá cà với nhau.
Từ bên dưới Hàn Vương Cung, Tuyết Hồ Yêu Vương không nhịn được nữa đi ra, bay lên đứng bên cạnh Ngưu Hương Yêu Vương.
" Con gấu đó giận rồi à?"
" Ừm."