Tâm ma cảm thấy đau lòng khôn xiết.
Hành vi nó gây ra, đều là không theo bản tính của nó. Cái này tâm ma chỉ thích giết chóc, chứ không thích trêu đùa với tình cảm như vầy.
Nếu không phải có Tử Văn ép buộc, tâm ma có thể rình rập chờ đợi thời cơ, nhân lúc Cao Lãng yếu đuối nhất, nhảy ra cho hắn một đòn trí mạng.
" Ta đã nói rồi. Bản thân ta tồn tại với dục vọng của ngươi. Chỉ cần ngươi có tham niệm, ta đều sẽ tồn tại." Tâm ma vui vẻ nói trái đi với bản tính của mình.
" Tử Văn, ngươi giúp ta giải quyết nó." Cao Lãng vội nói.
" Phương thức giải quyết có rất nhiều, ta đây tính cho ngươi hai phương pháp hữu hiệu nhất. Một là tâm ma từ đâu xuất hiện thì từ đấy giải quyết, đi đến cái tâm kết mà ngươi vẫn còn chưa giải quyết được. Hai là làm trái với bản tính của tâm ma, khiến nó suy yếu đến mức ngươi có thể tiêu diệt được." Tử Văn mỉm cười giải thích.
Tử Văn trực tiếp nói ra phương thức giải quyết tâm ma, mà không nói đến việc tiêu hao bao nhiêu điểm năng lượng giải quyết nó, trong phút chốc thay đổi đi trọng tâm câu nói.
" Tâm ma bản tính là giết chóc, nếu bây giờ bảo ta không giết người nữa mà chuyển sang cứu người, đúng là làm khó ta." Cao Lãng lẩm bẩm.
Đôi khi có một số kẻ ngu trước sau khi cũng phải chết, ngươi có cứu hắn cũng chỉ giúp hắn từ chết sớm chuyển sang chết muộn. Cao Lãng không có thời gian rảnh rỗi đến như vậy.
Điều đáng nói hơn là mấy kẻ đấy Cao Lãng còn muốn giết chết trước khi bị bọn hắn kéo chân sau.
" Vậy chỉ còn phương pháp đầu tiên, hình ảnh tâm ma đầu tiên xuất hiện là khi nào?" Tử Văn mỉm cười dẫn dắt.
" Cao Gia gia tộc, Cao Cán, Cao An An. . . Linh Hoàng Tông, Viêm Phàm, . . . Xì ~ . . ., Rắc rối." Cao Lãng lẩm bẩm kết luận.
" Vậy cứ cái đơn giản đầu tiên giải quyết trước." Tử Văn cười nói.
" Vô ích thôi. Ngươi giải quyết vấn đề này, rồi nó sẽ sinh ra thêm vấn đề khác nữa. Ngươi căn bản không thể hoàn toàn tiêu diệt được ta." Tâm ma cười lạnh.
" Ngươi cứ ngạo mạn đi." Cao Lãng cười đáp lại.
Hai bên cứ thế im lặng cắt đứt liên hệ giao tiếp với nhau.
Bên ngoài Cao Lãng và Triệu Cơ mới bước ra bên ngoài, đi được vài bước, Cao Lãng đột nhiên biến sắc, thân hình vọt thẳng ra trước, kêu lên:
" Triệu Cơ tiểu thư, có duyên gặp lại. Ta có việc quan trọng cần giải quyết."
Nhìn dáng vẻ vội vàng của hắn, Triệu Cơ mới vội đi theo sau liền dừng lại không tiếp tục đuổi theo, vội nói:" Ngươi nếu không đi tìm ta, ta sẽ tự tìm lấy ngươi."
Cao Lãng không nói một câu nào, thân hình mới chỉ thoáng lên đã biến mất. Cảnh giới của hắn hiện tại là Linh Đan Cảnh thất trọng, mạnh hơn lúc trước quá nhiều, ngay cả tốc độ cùng sức mạnh cũng có tăng lên.
Triệu Cơ bình tĩnh nhìn bóng lưng hắn biến mất, trong lòng sinh ra một cảm giác, hắn lần này rời đi, sẽ rất lâu mới quay trở về đây.
. . .
Bên ngoài rìa bờ Tiên Dược Đảo.
Tại một căn nhà nhỏ của người trên đảo dùng cho canh gác.
Nơi này đêm qua trải qua cuộc giết chóc, cũng là nơi bị công phá đầu tiên trên đảo.
Tại vị trí căn nhà nhỏ này, rất vắng vẻ, không có ai qua lại.
Cao Lãng thân hình xuất hiện tại nơi đây, không một dấu vết đi vào trong căn nhà.
" Chuyện gì xảy ra?" Cao Lãng hỏi.
Đối diện hắn bây giờ là Vân Hi, A Lôi và Mao Sơn. Bọn hắn trên người thương thế khác nhau, may mắn là không có vết thương chí mạng.
" Cảnh giới của ngươi?" Vân Hi kinh ngạc hỏi, cả người đột nhiên cảnh giác lên.
" Ta đêm qua chạy vào khu linh dược cao cấp, một hồi ăn loạn lên. Thì đạt được cảnh giới này." Cao Lãng biên soạn một lý do giải thích.
Tuy cái này nghe vẫn khó tin, nhưng ít ra vẫn giúp hắn giải quyết sự thật này.
" Danh hiệu?" Vân Hi hỏi.
" Nhất Quỷ, cấp bậc Đại quỷ Địa Cung, Đầu Trâu là sư thúc của ta." Cao Lãng dồn dập nói, đồng thời đem ra lệnh bài Địa Cung của mình, khởi động nó.
" Còn gì nữa không?" Cao Lãng hỏi.
" Là người thật." Vân Hi thở ra:" Nhưng cái tốc độ tăng trưởng này, thật khó tin. Ngươi cũng không sợ mình ăn nổ người mà chết?"
" Thật không có cách, nhìn linh dược cầm trên tay, liền không nhịn được có xúc động nhét vào miệng, sau đó liền ngủ một giấc dài. Đến bây giờ vẫn chưa thấy xuất hiện di chứng." Cao Lãng nhún vai.
" Được rồi." Vân Hi chợt buồn bực nói.
" Chúng ta là chạy khỏi tay đám người Linh Hoàng Tông."
" Là đám người Cúc Vịnh gây ra?"
" Không. Tuy đám bọn hắn số lượng nhiều hơn, nhưng vẫn chưa đủ để khiến bọn ta bị thương." Vân Hi lắc đầu.
" Sau khi giao chiến không lâu, thì xuất hiện một tên Linh Hoàng Tông khác, trêu chọc bọn ta, nhưng không giết. Cũng may sau đó có Mao Sơn xuất hiện hỗ trợ giải vây. Hình như mục đích của hắn khi đó không phải là bọn ta mà là Triệu Cơ."
" Hắn là ai?" Cao Lãng híp mắt hỏi.
" Địch Hạo, nhi tử chưởng môn Linh Hoàng Tông, cảnh giới Nguyên Anh Cảnh nhất trọng. Hắn dường như vừa mới đột phá, sau đó đi tìm Triệu Cơ, chỉ một đòn khiến tất cả đều không thể phản kháng." Vân Hi kể lại.
" Sau đó Tôn bà bà xuất hiện, nàng đánh ngang tay với hắn, tạo điều kiện cho Triệu Cơ bỏ trốn được. Chúng ta cũng nhân lúc đó rời khỏi."
" Địch Hạo. . ."
Cao Lãng lẩm bẩm, hắn sẽ nhớ kỹ cái tên này.
. . .
Dược Hoa Vực.
Bên ngoài Tiên Dược Đảo.
" Trưởng lão, ngài chỉ đến ngay trong đêm rồi rời đi sao?" Cúc Vịnh cung kính hỏi.
Người trước mắt hắn, là một tên nam tử trẻ tuổi, khí độ bất phàm, có vài phần nắm bắt cả thiên hạ.
" Không việc gì. Ta chỉ tò mò nữ nhân tương lai của mình là ai mà thôi. Thực lực tuy hơi kém chút, nhưng tính cách đủ kiên cường, lại không bỏ sót chút sơ hở nào tìm mọi cách trốn thoát." Địch Hạo cười nói.
Hắn chính là nhi tử của Linh Hoàng Tông, cũng là trưởng lão trẻ tuổi nhất của Tông môn, mà không một ai dám có dị nghị hay phản đối.
" Về tông." Địch Hạo ra lệnh.
" Phải."
Đám người đáp lại một tiếng, không chút chần chờ theo sau hắn lên Trận Pháp truyền tống rời đi.
' Ca, ngươi Linh Hoàng Tông có cố gắng cũng chỉ lên được chức chưởng lão. Chi bằng theo ta cùng vào Địa Cung, bên đó sẽ trong bóng tối cung cấp tài nguyên cho ngươi. Có những thứ, không thể mãi dậm chân tại chỗ.'
A Phong trong đầu còn suy nghĩ những lời A Lôi bí mật nói với hắn. Gương mặt lộ vẻ thất thần theo sau chân đám người.
. . .
Cũng ngay trong ngày hôm đó, Tiên Dược Đảo bị phong toả, ngăn cản không cho bất kỳ một ai qua lại trên đảo.
Người bên ngoài vào không được, mà người bên trong cũng không thể đi ra.
May mắn trước khi bị phong toả, đám người Cao Lãng đã sớm rời ra ngoài.
Sau trận chiến này, người Tiên Dược Đảo số lượng ít hơn, nên vẫn giành thế thua cuộc. Tổn thất nặng nề.
Tiên Dược Đảo chủ bị thương nặng, sau đó bị cộng đồng các thế lực ép phải từ chức, giao chức vụ Tiên Dược Đảo chủ mới là Tam muội của hắn. Bát Phu Nhân Triệu Gia.
Người Trận Pháp Tông, Linh Dược học viện, Triệu Gia cũng tổn thất không nhỏ về nhân lực và vật lực.
Bọn hắn sau đó đã ký kết giao ước với nhau.
Tiên Dược Đảo vì là phe thua, phải giao nộp một số lượng lớn linh dược cùng tài nguyên trên đảo cho ba thế lực lớn làm tiền bồi thường.
Đồng thời vị trí của Tiên Dược Đảo cai quản cũng bị thay đổi. Tiên Dược Đảo bị chia cắt làm ba phần, do ba thế lực thay nhau cai quản.
Phía Bắc Tiên Dược Đảo, do Linh Dược học viện nắm giữ. Phía Tây Tiên Dược Đảo, do Trận Pháp Tông nắm giữ. Phía Nam Tiên Dược Đảo, do Triệu Gia nắm giữ.
Điều đặc biệt là, bọn hắn không đối với Tiên Dược Đảo thay đổi một cái gì hết. Mà chỉ đưa người lên tiếp quản quyền chủ đạo mà thôi.
Còn người Tiên Dược Đảo, trở thành kẻ làm thuê chính thức, cho đến khi Tiên Dược Đảo trả hết số nợ nần cho ba thế lực đó. Mới có thể được phép từ từ tiếp quản.
Sau khi phân chia xong, tiếp đến là thống kê thiệt hại cùng tài nguyên Tiên Dược Đảo.
Một phần sáu hòn đảo do trận chiến của Thiên Địa hai Cung bị biến thành hố đen, đất đai mất đi sinh cơ không thể khai thác. Linh dược xung quanh cũng không thể sống được.
Hơn một nửa linh dược trên đảo bị tổn thất nặng nề sau trận chiến của mọi người trên đảo.
Thậm chí là cả bên trong khu vực linh dược cao cấp, bị mất gần hết số linh dược bên trong, chỉ còn lại sáu cây xếp loại Thiên Giai linh dược.
Sau đó đám cao tầng suy xét, đều xác nhận đây là tác phẩm của Thiên Cung và Địa Cung. Vì muốn phá trận pháp lấy linh dược, cũng chỉ có bọn hắn mới có thể làm ra.
Đầu Trâu, Mặt Ngựa đi vào bên trong đấy, tiện tay hái linh dược cho Cao Lãng chỉ là một phần, bọn hắn không thu thập hết mới là chuyện lạ.
Điều đáng nói chính là bên trong thống kê cùng toàn bộ nội dung ban bố ra, đều không có một cái gì liên quan nói đến Thiên Cung và Địa Cung cả.
Đây chính là vì kiêng kỵ, cũng là vì sợ hãi.
Dù cho gần như mọi tổn thất trên đảo đều do cả hai thế lực này gây ra.
Nhưng bọn hắn đều phải công bố thành do tất cả mọi người trên đảo giao chiến không có kiểm soát gây ra.
Muốn Tiên Dược Đảo hồi phục như lúc ban đầu, ít cũng phải mất hơn năm trăm năm.
Lần này, người Địa Cung chính là được lợi nhất.
. . .
Bên trong Tiên Dược Đảo.
" Bên trong người của chúng ta chắc chắn có nội gián, nếu không sao có thể dẫn đến người Địa Cung xuất hiện tại đây?" Viện trưởng Linh Dược học viện uống trà nói.
" Chỉ là người nội gián này, thân phận là kẻ nào? Người Triệu Gia, người Trận Pháp Tông, hay chính là người của Linh Dược học viện. . ."
Nhìn thấy Triệu Cơ còn đang thất thần, Thái Bá Du đột nhiên lên tiếng hỏi:
" Triệu Cơ, con với Cao Lãng gần đây qua lại mật thiết. Theo con, hắn có phải là người Địa Cung?"
Hắn vừa dứt lời, mọi ánh mắt đám người cao tầng Linh Dược học viện xung quanh đều đổ dồn lên nàng.
Triệu Cơ hơi nghiêng đầu đi, khẽ liếc sang nhìn gia gia của mình, thậm chí còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Phải đến khi Thái Bá Du nhíu mày, nàng mới kịp phản ứng.
" A. . ." Triệu Cơ ngâm dài một câu nói, lắc đầu:" Con điều tra rất kỹ, không phải là hắn."
" Ta thấy con tâm thần bất ổn, có chuyện gì sao?"
" Không có gì. . . Chỉ là, . . . Địch Hạo xuất hiện khiến con trở tay không kịp."
" Chuyện này Tôn bà bà có nhắc đến, đây chỉ là hắn thử ngươi mà thôi, không phải là ác ý."
" Con biết. Gia gia." Triệu Cơ đáp lại, cười lạnh.