Sợi dây nối với ngón tay nàng và chân mũi kim dần bị kéo căng ra. Nữ tử Cổ Linh học viện khuôn mặt khẽ nhăn lại, ngón tay nàng vì buộc sợi dây đang kéo căng càng thêm siết chặt, khiến nàng ngón tay cảm thấy đau đớn.
Sợi dây trên tay nàng được điều chế từ sợi tơ tằm của một con yêu thú phía Bắc đại lục. Hàn Băng Mộng Tằm.
Sợi tơ của nó không những có độ bên cao, Huyền giai vũ khí chém không đứt, thậm chí lưỡi tơ vô cùng sắc bén, có thể chém đứt vật liệu thông thường.
Giá cả của sợi tơ này vô cùng đắt đỏ. Lại thêm sợi tơ thường được dùng để luyện chế làm nội giáp, có thể kháng được cả vũ khí bên ngoài, thế nên giá cả của nó, không khác gì giá trên trời.
Với giá trị như vậy, thế nên nàng cũng chỉ có mười sợi tơ dùng trong chiến đấu mà thôi.
Dần dần, sợi tơ bám trên ngón tay nàng càng ngày càng siết chặt, ép đau đến mức khiến chỗ siết dần chảy ra máu tươi.
Nữ tử Cổ Linh học viện vội vàng tháo đầu sợi trên ngón tay nàng ra, trong lòng tuy vô cùng tiếc nuối cùng không muốn bỏ, nhưng nàng đã không thể giữ lâu thêm được nữa.
Chợt.
Nữ tử Cổ Linh học viện còn chưa kịp tháo sợi tơ, bên trong làn khói sợi dây bỗng dưng có một lực hút vô cùng mạnh, thắt chặt sợi dây lại, kéo nó vào bên trong.
Phăng. . .
Lực đẩy đó giật mạnh cả người nữ tử Cổ Linh học viện về phía trước, đồng thời mười sợi dây vốn quấn quanh đầu ngón tay nàng cũng bị giựt đứt, cắt lìa mười đầu ngón tay của nàng.
Tiễn Đao Địa.
" A. . ."
Mười đầu ngón tay bị cắt đứt, nữ tử Cổ Linh học viện cả người chúi xuống, ngã sấp xuống mặt đất, đồng thời đau đớn la hét.
Hai tay nàng giơ ra phía trước, hai chiếc bàn tay đã mất đi mười ngón liên tục chảy máu, lộ ra cả xương gãy cùng vài sợi dây thần kinh ở ngón tay.
Phía trước mặt nàng, là mười đầu ngón tay thon dài nằm lăn lóc trên mặt đất, dính đẫm máu cùng bùn đất, vô cùng bẩn thỉu.
Phía sau nữ tử Cổ Linh học viện, hai tên nữ tử Nạp Lan Gia tộc khuôn mặt tái nhợt lùi về phía sau một bước, nhìn về Cao Lãng bên trong làn khói đen tràn đầy e ngại.
(ー_ー゛)
. . .
Bên kia căn phòng đang khoá kín.
Con rồng nước của Lữ Báo kéo đám người Thanh Hoa học viện bọn hắn đến trước cửa căn phòng, liền dần dần tan biến, trở thành một dòng nước lớn rơi mạnh xuống mặt đất.
Ào. . .
Lữ Báo bước chân xuống đất, trên tay cầm chiếc chìa khoá màu vàng đi chậm đến phía cánh cửa, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Đây đã là chiếc chìa khoá thứ tư rồi, nếu chiếc chìa khoá này còn không phải, e rằng Lữ Báo sẽ phải dẫn các huynh đệ Thanh Hoa học viện quay lại chiến đấu với tên Địa Cung kia, tìm cách đi vào căn phòng đang mở
" Sư huynh, hành động của chúng ta có phải rất bỉ ổi không?"
Phía sau Lữ Báo, một tên nữ học viên Thanh Hoa học viện e ngại nói.
Lữ Báo lạnh lùng liếc nhìn nữ học viên đó, liền lắc đầu trầm giọng nói:
" Học muội, đây là bên trong bí cảnh, tất cả mọi người ngoại trừ Thanh Hoa học viện chúng ta ra, mọi người đều là đối thủ. Ngươi không lợi dụng người khác, vậy người khác sẽ lợi dụng ngươi."
" Bên trong bí cảnh này, mục đích của chúng ta là đi vào được căn phòng để đột phá Linh Đan Cảnh. Chứ không phải là để giúp đỡ những kẻ đối địch mình, ngươi hiểu sao?"
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lữ Báo, khác biệt hoàn toàn với ánh mắt ban nãy, nữ học viên cả người giật thót, vội vàng cúi đầu hối lỗi:
" Ta hiểu. Xin lỗi học trưởng."
" Học muội, ta biết ngươi cảm thấy hành vi này có lỗi đối với bọn hắn. Thế nhưng chúng ta cũng không thể vì vậy, mà chết thay cho bọn hắn a."
Phía sau Lữ Báo, một tên nam tử Thanh Hoa học viện cười nói, an ủi nữ học viên đó.
" Học trưởng, xin chỉ giáo cho?"
Nữ học viên ngạc nhiên hỏi. Vẻ mặt có hơi bất ngờ.
" Từ trước đến nay bên trong bí cảnh này, kẻ giết được người Địa Cung, chỉ có người Thiên Cung. Đồng thời, kẻ giết được người Thiên Cung, chỉ có người Địa Cung. Không hề có ngoại lệ."
Tên nam học viên mỉm cười giải thích.
" Nếu Lữ Báo học trưởng không lợi dụng đám người đó rồi đưa chúng ta thoát khỏi vòng chiến, vậy bốn người chúng ta căn bản cũng chỉ là đi đưa tặng đầu người mà thôi."
" Người Địa Cung và Thiên Cung thật sự mạnh đến thế sao?" Nữ học viên ngạc nhiên hỏi tiếp.
Nghe theo lời vị nam học viên này, vậy người Thiên Cung và Địa Cung cũng quá mạnh đi? Những người ở thế lực khác căn bản không hề cùng một đẳng cấp.
" Ngươi nhìn bọn hắn chiến đấu là biết, cần gì phải hỏi ta." Tên nam học viên cười nói.
Nghe lời hắn, tên nữ học viên quay về phía sau nhìn cuộc chiến đấu.
Tuy khoảng cách khá xa, thế nhưng nàng vẫn cơ bản nhìn rõ hành động cùng phân biệt rõ từng thế lực.
Mỗi người Địa Cung, đều lấy một đánh bốn, đặc biệt tên Địa Cung vừa đối chiến với bọn nàng, đã xử lý xong hai tên đối thủ, khiến bọn hắn mất đi sức chiến đấu.
" Thật mạnh." Nữ học viên ngơ ngác lẩm bẩm.
" Nếu như chúng ta có thể coi là thiên tài, có thể vượt cấp chiến đấu, một, hai cảnh giới nhỏ. Vậy người Thiên Cung và Địa Cung có thể coi là quái vật, có thể vượt cấp chiến đấu tới ba, bốn cảnh giới. Vì vậy nên căn bản không thể so sánh."
Tên nam học viên bên cạnh giải thích cho nàng.
" Được rồi. Mọi người yên lặng."
Lữ Báo bước chân dừng lại, chợt quay người quát khẽ.
Mọi người đồng loạt im lặng giữ yên tĩnh, cẩn thận nhìn hắn.
Lữ Báo tiến lên phía trước một bước, trên tay cầm lấy chìa khoá bình tĩnh đưa ra, chiếc chìa khoá dần dần lơ lửng bay lên không trung, sau đó chậm rãi đút vào bên trong ổ khoá.
Cạch. . .
Một tiếng động nhẹ vang lên, thế rồi trong ánh mắt thất vọng của hắn. Chiếc chìa khoá dần đi ra khỏi ổ khoá, rơi vào trong lòng bàn tay hắn.
Lữ Báo siết chặt lại nắm tay, khuôn mặt vô cùng dữ tợn. Hiển nhiên đây không phải là điều mà hắn nội tâm mong muốn.
" Xem ra vẫn chỉ còn một cách liều mà thôi."
Thở nhẹ một hơi, Lữ Báo lẩm bẩm nói, liền xoay người lại.
" Mọi người chuẩn bị tốt thực lực, chúng ta sẽ nhân lúc đám người Địa Cung bị vây đánh, xông vào bên trong căn phòng đang mở đằng kia."
" Phải."
Trước mặt Lữ Báo, ba tên học viên học viên đồng thanh đáp, liền lập tức xoay người lại.
Bốn người bí mật quay về đường cũ, vòng qua đám người đang giao tranh, chạy vào bên trong căn phòng đang mở.
. . .
Khu vực trước cửa căn phòng.
Vân Hi đang giao chiến với bốn tên thế lực Doanh Gia, còn phía bên kia, là A Lôi giao chiến với bốn tên Cuồng Thiết học viện.
Có thể nói ngay từ ban đầu, đám người Cao Lãng đã tự phân chia đối thủ cho mình vô cùng hợp lý.
Đám người Doanh Gia giỏi về cổ trùng, sức tấn công cực kỳ quỷ dị khó đoán. Đối đầu với Vân Hi tốc độ nhanh nhẹn, có thể dễ dàng thoát khỏi đòn tấn công của bọn hắn.
Đám người Cuồng Thiết học viện thì đều là thể tu, ngoại công vô cùng mạnh mẽ, sức phòng thủ cao. Đối đầu với A Lôi về thiên hướng ngoại công không hề kém cỏi với bọn hắn.
Có thể nói, Vân Hi và A Lôi nếu mà đảo đối thủ của mình cho nhau, vậy độ khó khăn còn phải cao hơn rất nhiều lần.
May mắn đám người Doanh Gia và Cuồng Thiết học viện bản thân có xích mích. Không bao giờ có chuyện đám người đó sẽ hỗ trợ cho nhau, thế nên Vân Hi và A Lôi, mới có thể kiên trì lâu đến vậy.
Bên Vân Hi đối chiến với bốn tên Doanh Gia.
Doanh Gia thông thạo cổ trùng, ban nãy khi chiến đấu với quái vật người đá, đám người Doanh Gia có một loại cổ trùng có thể ăn mòn được đất đá, làm suy yếu các khớp đá của nó.
Nhưng lần này đối chiến với Vân Hi thì khác, hai bên đều e sợ nhau, không để cho đối phương có thể chạm đến cơ thể mình.
Đám người Doanh Gia vì kiêng kỵ thuộc tính bóng tối mà không dám tiếp cận làn khói đen, đồng thời vì làn khói đen bao bọc bên ngoài, thế nên có rất nhiều cổ trùng bị khắc chế, không thể phát huy hết thực lực bản thân.
Trong khi đó Vân Hi cũng đồng thời kiêng kỵ chạm vào người Doanh Gia, ai biết được chạm vào thứ gì trên người bọn hắn, rồi bị cổ trùng bám thân đâu?
Thuộc tính Bóng tối có thể giúp Vân Hi khắc chế được bên ngoài, thế nhưng lại không giải quyết được vấn đề bên trong cơ thể hắn.
Nếu chẳng may để cổ trùng của đám người Doanh Gia chui vào cơ thể, vậy Vân Hi cũng phải chịu thua.
Vì vậy từ lúc chiến đấu ban đầu đến bây giờ, hai tên đều tầm xa chiến đấu, tỷ lệ gây ra chiêu thức tới đối phương càng thêm nhỏ bé.
Vân Hi trong lòng âm thầm buồn bực, hắn không thể để trận chiến tiếp tục thêm như vậy nữa, đám người Doanh Gia là đang cố gắng tiêu hao linh khí bên trong cơ thể hắn.
Vì dù sao duy trì linh khí Bóng Tối bao bọc cơ thể mình để phòng thủ trong một thời gian dài, là một việc vô cùng tốn sức.
Chợt Vân Hi vốn đang ở bên trong bóng tối lập tức di chuyển, hắn chủ động lao ra bên ngoài, giao chiến với đám người Doanh Gia.
Bốn tên Doanh Gia vẻ mặt vui mừng, vốn đang sử dụng cổ trùng tấn công tầm xa lập tức thay đổi.
Hai tên Doanh Gia chủ động lao lên phía trước đối kháng Vân Hi, làn da trên người bọn hắn chuyển đổi, cơ thể chuyển sang màu đồng đen, đồng thời trên bàn tay bọn hắn, rơi xuống hai con cổ trùng nhỏ như móng tay, chỗ bàn tay có một vết cắn nho nhỏ.
Hiển nhiên để tạo được cơ thể này, cần phải đánh đổi sinh mạng của một con cổ trùng đó.
Phía sau hai tên Doanh Gia sử dụng Mộc thuộc tính, tạo xung quanh bọn hắn rất nhiều đám cỏ nhỏ, từ đám cỏ đó mọc ra rất nhiều côn trùng nhỏ bé, bay về phía Vân Hi, mục đích là quấy nhiễu hắn, hỗ trợ hai tên Doanh Gia phía trước.
Vân Hi khoé miệng hiện lên nụ cười lạnh, trên tay hắn xuất hiện một thanh kiếm ngắn, trong ánh mắt hoảng sợ của bốn tên Doanh Gia, thân hình Vân Hi đang lao lên mờ nhạt dần rồi biến mất.
Vụt. . .
Đến khi xuất hiện, Vân Hi đã ở phía sau lưng một tên Doanh Gia đứng hỗ trợ phía sau, một kiếm đâm về phía cổ họng hắn.