Cảng biển Côn Đảo.
Rì rào. . .
Mất ba ngày đi lênh đênh trên biển, con tàu cuối cùng cũng đã cập bến.
Chuyến đi lần này diễn ra vô cùng êm đẹp, không xảy ra sự cố gì ngoài biển khơi cả.
Vân Hi bình tĩnh bước xuống con tàu mà trong lòng cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. Ba ngày này đối với hắn, không khác gì ba mươi ngày.
Ăn không ngon, ngủ không yên.
Nhét cái gì vào bụng, là nôn luôn ra cái đấy.
" Côn Đảo. Đây là địa điểm đến của chúng ta lần này. Đi theo ta."
Đặt chân lên đất liền, Đầu Trâu lạnh nhạt nói, sau đó liền dẫn đám người Cao Lãng vào bên trong.
Cao Lãng theo bản năng nhìn về phía bên phải, cách đám bọn hắn xa xa, là đám thiếu niên, thiếu nữ bọn hắn gặp trên tàu khi đó.
Đám người Lãnh Gia gia tộc.
Dẫn đầu đám người Lãnh gia, là một nam tử dáng vẻ cường tráng. Bên trên còn có vài sợi tóc hoa râm, râu ria xồm xoàm.
" Đi thôi. Lãng đệ."
Bên cạnh Vân Hi nhìn lướt qua đám người Lãnh Gia một cái, liền nhỏ giọng nói.
Cao Lãng nhẹ gật đầu, bước chân theo sau Đầu Trâu. Đi sâu vào bên trong hòn đảo.
" Người Địa Cung rất ít khi dẫn người vào đây, nhưng mỗi lần dẫn đến đều khiến cho các thế lực xung quanh phải chịu thương tổn nặng nề. Vô cùng hiếu chiến. Các ngươi phải cẩn thận."
Dẫn đầu đoàn người Lãnh Gia, tên nam tử râu ria xồm xoàm nhìn thoáng qua đám người Cao Lãng, liền quay lại dặn dò đám người của hắn.
" Phải. Trưởng lão."
Bốn tên thế hệ trẻ Lãnh Gia đồng loạt gật đầu đáp lại, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Đầu Trâu dẫn đám người Cao Lãng đi vào một căn nhà trọ.
Vừa nhìn thấy Đầu Trâu đi vào, Tiểu nhị căn nhà trọ vội vàng chạy đến đón tiếp hắn:
" Đại nhân, chỗ ở của các ngài đã đặt trước, mời đi theo ta."
Nói xong liền quay người lại dẫn đường, đưa bọn hắn lên trên tầng ba.
Cao Lãng theo sau ánh mắt tràn đầy nghi hoặc. Đầu Trâu đi cùng bọn hắn suốt cả chặng đường, đặt phòng từ bao giờ mà hắn lại không biết?
Đi lên trên lầu ba, Tiểu nhị bình tĩnh xoay người lại chặn đường bọn hắn, nghiêm túc nói:
" Xin phép đại nhân cho ta xem thân phận chứng minh của ngài."
Đầu Trâu phía sau hắn không hề bất ngờ, liền đưa một tấm lệnh bài của Địa Cung giao cho hắn.
Tiểu nhị cẩn thận cầm lên tấm lệnh bài. Nhẹ nhàng khảm vào khung cửa trên tầng ba.
Cạch. . . Cạch. . .
Từng tiếng động cơ quan vang lên, trước ánh mắt kinh ngạc của đám người Cao Lãng, cánh cửa trên tầng ba tự động mở ra.
" Nơi đây là chi nhánh nhỏ của Địa Cung. Tầng ba chỉ có người Địa Cung mới vào ở được, tuy nhiên cần có lệnh bài để chứng minh." Đầu Trâu nhẹ giọng giải thích cho đám người Cao Lãng.
" Tên tiểu nhị này thân phận cũng giống như các ngươi, Linh Hải Cảnh bát trọng."
" Phải." Tiểu nhị gật đầu vui vẻ đáp lại.
" Thiên phú ta không tốt, gần đến bí cảnh mở ra rồi nhưng lại không thể sớm đột phá, đành ở đây tiếp tục chờ đợt sau vậy."
Đám người Cao Lãng khẽ gật đầu, coi như chào hỏi lại hắn.
Cao Lãng trong lòng có chút cảm khái, còn mười ngày nữa là bí cảnh mở ra. Hắn vốn nghĩ đám người hắn và Lãnh Gia đến đủ sớm.
Nhưng xem vị huynh đệ đây, đến còn sớm hơn a. Thực lực mới chỉ Linh Hải Cảnh bát trọng, đã sớm đến đây canh me rồi.
" Từ giờ đến lúc bí cảnh mở ra, chỉ được phép trong phòng tu luyện, không được ra bên ngoài." Quay người quan sát đám người Cao Lãng, Đầu Trâu lạnh nhạt nói.
" Về vấn đề đối thủ cũng không cần các ngươi quan tâm. Trong thời gian này Tiểu nhị sẽ giúp các ngươi thu thập thông tin, những ngày này chỉ cần các ngươi yên lặng trong này là được. Tuyệt đối không để đối thủ của mình sớm dò xét được thực lực của các ngươi."
" Phải."
Đám người Cao Lãng đồng thanh đáp lại, phân biệt tìm phòng riêng cho bản thân.
Tiểu nhị quăng ánh mắt hâm mộ nhìn về đám người Cao Lãng, khẽ hành lễ với Đầu Trâu, liền cẩn thận rời đi.
(ー_ー゛)
. . . . . .
Mười ngày, cũng chỉ trôi qua trong thoáng chốc.
Ngay từ lúc sáng sớm, Đầu Trâu đã dẫn đám người Cao Lãng rời khỏi căn nhà trọ, di chuyển sâu vào bên trong hòn đảo.
Mất hai giờ đồng hồ đi đường lên trên một ngọn núi, đám người vòng qua những khu vực quần thể kiến trúc đổ nát cổ xưa.
" Nơi này tám trăm năm trước từng là một toà thành phủ vô cùng xinh đẹp."
Dẫn đầu đoàn người, Đầu Trâu nhẹ giọng nói ra.
Cao Lãng đi phía sau hắn âm thầm gật đầu. Chỉ việc nhìn vào kiến trúc cùng diện tích to lớn nơi đây. Đủ để hiểu năm xưa khu vực này đã từng nguy nga tráng lệ đến mức nào.
Đầu Trâu dẫn đám người đi vào một toà Phủ đệ to lớn nhất nằm bên trên đỉnh khu vực này.
Trong ánh mắt của Cao Lãng, toà phủ đệ vô cùng kiên cố. Và ít nhất, so với các kiến trúc đổ nát xung quanh, toà phủ đệ này là còn lành lặn nhất.
Đi đến trung tâm toà phủ đệ, đã có hai nhóm người sớm chờ đợi ở đó, ngồi im lặng bên trong góc tường.
Đám người Cao Lãng vừa đi vào, từng ánh mắt lấp loé nhìn sang, tràn đầy vẻ cảnh giác cùng đe doạ.
Trong đó, Cao Lãng nhận ra một nhóm người, là đám người Lãnh Gia gia tộc.
Nhóm bên kia cũng gồm có năm người, phân biệt ba nam hai nữ, trang phục tông màu đen vàng, để trần hai cánh tay. Cơ thể vô cùng to lớn.
Riêng người dần đầu, cơ thể hắn còn to hơn cả A Lôi, trên hai cánh tay còn đeo vòng sắt màu bạc trắng, bên trên vẽ lên hoa văn kỳ dị.
Theo như tin tình báo mà hắn biết. Đám người đó là Đổng Gia gia tộc. Phát triển mạnh mẽ về thể tu.
Phía Tây đại lục và phía Đông đại lục tư tưởng vô cùng khác nhau.
Nếu phía Đông đại lục coi trọng việc phát triển thuộc tính của bản thân và dựa vào thuộc tính làm căn bản của tu luyện, từ đó phát triển thực lực.
Thì phía Tây đại lục lại coi trọng sức mạnh của cơ thể. Không quan trọng ngươi mang trong mình thuộc tính gì, việc đầu tiên để tu luyện, chính là rèn luyện sức mạnh cơ thể. Thuộc tính mang trong người chỉ có tác dụng hỗ trợ ngươi rèn luyện sức mạnh cơ thể mà thôi.
Chính vì thế, tại phía Tây đại lục, khả năng chống chịu và sức bền bỉ được coi trọng lên hàng đầu. Ngươi bản thân tuy sát thương không bằng đối thủ, nhưng khả năng phòng thủ, thì đừng có mà coi thường.
Điều đó đồng nghĩa với việc, tại phía Tây đại lục. Các cuộc chiến đấu thường diễn ra một cách thô bạo và hoang dã hơn, so với các cuộc đấu bắt mắt và hoa mỹ tại phía Đông đại lục.
Đầu Trâu không hề nói chuyện, hắn im lặng dẫn đám người Cao Lãng đi đến một vị trí trống trải ngồi xuống.
Ngồi khoanh chân trên một cái ghế đệm mà Đầu Trâu lôi ra, trước mặt hắn nhanh chóng xuất hiện một bộ bàn ghế, rồi một ấm trà, chén trà, . . .
Cứ thế mặc kệ không khí căng thẳng của mọi người xung quanh. Đầu Trâu nhẹ nhàng pha cho mình một ấm trà nóng, rót ra chén, từ từ thưởng thức.
" . . ."
Cao Lãng có chút im lặng, Đầu Trâu đại nhân quả thật rất thích uống trà a.
Vào những lúc như thế này mà ngài ấy vẫn có thể thoải mái uống trà được.
Lãnh Gia và Đổng Gia trong lòng cũng có chút im lặng, ánh mắt nhìn về Đầu Trâu không mấy thân thiện.
Tên này, rất biết phá hỏng bầu không khí.
Chỉ là kiêng kỵ thế lực Địa Cung luôn tồn tại một cách thần bí và tàn khốc. Hai gia tộc trong Ngũ Gia đơn giản chọn cách nhịn mà không nói gì.
Mặc kệ Đầu Trâu thoải mái uống trà.
Chờ đợi thêm một khoảng thời gian nữa, lần lượt các thế lực đều kéo nhau vào bên trong đây.
Người Triệu Gia gia tộc, người Nạp Lan Gia gia tộc, người Doanh Gia gia tộc. Mỗi gia tộc đều có một cường giả Linh Đan Cảnh cửu trọng dẫn đầu và bốn tên thế hệ trẻ thiên tài của họ.
Tứ viện cũng đầy đủ có mặt. Thanh Hoa học viện, Linh Dược học viện phía Đông, Cuồng Thiết học viện phía Tây và Tử Linh học viện phía Bắc. Mỗi học viện đều có hai cường giả Linh Đan Cảnh cửu trọng dẫn đầu và bốn tên thế hệ trẻ của học viện.
Đồng thời còn có Tam Tông. Linh Hoàng Tông phía Đông, Hắc Hoàng Tông phía Tây và Băng Hoàng Tông phía Bắc. Mỗi Tông đều có hai cường giả Nguyên Anh Cảnh nhị trọng dẫn đầu và sáu tên thế hệ trẻ của tông môn.
Tất cả đầy đủ, chỉ còn thiếu một thế lực duy nhất. Thiên Cung.
Cảm thấy thời gian bí cảnh mở sắp càng đến gần kề mà người Thiên Cung vẫn còn chưa đến, các thế lực đỉnh cấp xung quanh vẻ mặt vô cùng sốt ruột.
Tuy nhiên vì kiêng kỵ gây ra tranh chấp xung quanh. Tất cả mọi người đều duy trì im lặng, chỉ là không khí càng lúc càng bị đè nén lại.
" Tại sao không có người Thiên Cung xuất hiện, các thế lực xung quanh lại khó chịu như vậy? Mất đi một đối thủ, mọi người phải vui mừng chứ?"
Nhìn thấy vẻ mặt táo bón của các cường giả dẫn đầu xung quanh, Vân Hi khó hiểu nhỏ giọng hỏi.
" Thế lực nào mất đi cũng được, vì như thế sẽ mất đi một đối thủ cạnh tranh. Nhưng riêng Thiên Địa hai Cung thì lại không được."
Đầu Trâu nhẹ nhàng giải thích cho hắn, khoé miệng hiện lên một nụ cười lạnh lùng nói ra.
" Vì chìa khoá để mở ra bí cảnh, chia làm hai phần phân biệt nằm trong tay người Thiên Cung và Địa Cung."
" Ta hiểu."
Cao Lãng gật đầu trầm giọng nói.
" Các thế lực xung quanh này căn bản chỉ là đến vớt chỗ tốt thôi. Còn người nắm giữ bí cảnh thực sự vốn là người Thiên Cung và Địa Cung."
" Ngươi nói không sai."
Đầu Trâu gật đầu nói.
" Vì tin tức chìa khoá bí cảnh bị bại lộ nằm trong tay Thiên Địa hai Cung, các thế lực bên dưới liên hợp tạo áp lực cho Nhị Cung, mục đích đòi chia sẻ chỗ tốt, vì nơi này vốn là của Hoàng Triều năm xưa, chứ không phải của Thiên Địa hai Cung."
" Một đám âm bỉ."
Vân Hi nhẹ giọng chửi thầm nói, ánh mắt coi thường liếc nhìn các thế lực xung quanh.
" Thế nên các ngươi nghe rõ đây."
Đầu Trâu giọng nói vốn đang bình tĩnh chợt trở nên trầm xuống, cả người toả ra sát khí vô cùng kinh khủng.
" Vào bên trong bí cảnh không cần quan tâm bọn hắn là ai. Chỉ cần không phải là người Địa Cung. Giết hết cho ta."
" Rõ."
Đám người Cao Lãng nghiêm giọng nói. Lời nói cũng vì sát khí của Đầu Trâu toả ra mà trở nên hung tợn hơn bao giờ hết.