Trái ngược với vẻ khiếp sợ của mọi người, vẻ mặt Cao Lãng vẫn duy trì bình tĩnh như lúc ban đầu. Không có biến đổi gì nhiều.
Trước khi lên kiểm tra, ba người đã phân chia rõ số yêu hạch của mình. Vì Cao Lãng là chủ mưu, thế nên hắn được quyền nắm giữ nhiều yêu hạch nhất.
Chung Linh là đội trưởng đội ngũ, vì thế số lượng yêu hạch trong tay nàng nắm giữ nhiều hơn số lượng yêu hạch trong tay Vân Hi.
Cả ba người đều đã phân chia rõ ràng với nhau, không một ai có dị nghị.
Đằng sau ba người, đám thiếu niên bên dưới chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, con mắt trợn lớn, há hốc mồm nhìn về phía trước.
Ba người trước mặt, toả ra một vầng hào quang sáng chói. Tựa như một ngọn núi cao mà đám người bên dưới không thể với tới.
Người cảm thấy kinh ngạc nhất, lại chính là A Phong. Vốn dĩ nắm chắc trong tay hạng Nhất, lại chỉ vì ba tên thiếu niên, thiếu nữ trước mặt, mà hắn bị đẩy ra khỏi top Ba trên Bảng xếp hạng.
Bàn tay hắn nắm chặt, cả người trở nên trầm tính lại, ẩn ẩn toả ra từng tia khí thế hung hãn.
Chỉ là rất nhanh, tia khí thế đó lập tức biến mất, sắc mặt A Phong lại khôi phục vẻ bình thường, sâu trong ánh mắt, âm thầm dò xét đội ngũ Cao Lãng.
" Thú vị."
Khẽ nói ra một câu, A Phong nở một nụ cười âm trầm.
Lần này, hắn chính thức coi trọng Cao Lãng. Vốn nghĩ trong cuộc thi tuyển năm nay, sẽ không có kẻ nào đủ khả năng đánh được một trận với mình.
Thế nhưng thiếu niên trước mặt đã cho hắn thấy. Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.
Mặc kệ Cao Lãng vì lý do gì có thể kiếm được nhiều yêu hạch như thế, nhưng A Phong tin tưởng, Cao Lãng không có thực lực, thì sẽ không thể kiếm được nhiều như vậy.
Vòng thứ ba, nếu gặp được Cao Lãng, A Phong sẽ sử dụng tất cả thực lực của mình, để tôn trọng đối thủ.
Trong suy nghĩ của hắn, đội ngũ Cao Lãng kiếm được nhiều yêu hạch như vậy, thực lực phải trên cả bản thân hắn.
Cứ nghĩ đến cảnh giao chiến với một trong ba người đội ngũ Cao Lãng. A Phong cũng đã cảm thấy nóng máu.
Bên cạnh hắn A Lôi cũng không khác là bao, khẽ liếm môi một cái, ánh mắt nhìn về Cao Lãng tràn đầy chiến ý.
Cảm giác của hắn trước nay không hề sai. Cao Lãng quả nhiên không khiến hắn thất vọng, thậm chí còn cho hắn một cái kinh hỉ.
Thứ hạng của Cao Lãng không những không khiến A Lôi khiếp sợ, mà càng làm cho hắn cảm thấy vui mừng.
Bắt nạt kẻ yếu không hề có ý nghĩa, chỉ có khiêu chiến với cường giả, bản thân mới có thể nhanh chóng tăng lên thực lực.
Đội ngũ Cao Lãng bình tĩnh đi xuống, tìm một khu vực trống trải để nghỉ ngơi.
Thế nhưng lần này, có rất nhiều ánh mắt vẫn âm thầm dõi theo hắn. Cao Lãng quá cao điệu.
Nếu lúc trước Mao Sơn gây sự với Cao Lãng, hay lúc va chạm với A Lôi, cũng chỉ khiến một đám người chú ý mà thôi.
Còn lần này, bảng xếp hạng chói mắt như vậy. Không những là các thiếu niên, thiếu nữ biết đến hắn. Mà còn có cả các vị trưởng lão, nhìn nhiều đội ngũ Cao Lãng thêm vài lần.
Tào trưởng lão bên ngoài ánh mắt nhìn bầu trời, nhưng bên trong lại âm thầm theo dõi Cao Lãng.
Trong lòng vô cùng cảm khái, kẻ đó năm xưa cũng giống như vậy, thậm chí còn cao điệu hơn Cao Lãng.
Hắn đè ép tất cả đám người xung quanh, bản thân hắn đi đến đâu, đều sẽ có kẻ phải cúi đầu. Chỉ thật không ngờ, hắn lại dám làm như vậy.
Cao Lãng và kẻ đó có rất nhiều nét tương đồng với nhau. Bây giờ nếu bảo là không phải, chính bản thân hắn cũng không tin tưởng.
" Hừm."
Tằng hắng một cái. Tào trưởng lão loại bỏ suy nghĩ trong đầu mình.
Không cần phải mất công suy đoán mò, chỉ cần dẫn Cao Lãng đi vào khu vực các vị Trưởng lão. Sẽ có thể chứng minh hai người có liên quan đến nhau hay không.
Cho dù không liên quan, cũng có thể biến thành liên quan, moi ra một số con chuột trong Linh Hoàng Tông.
Chỉ là đáng tiếc, điều đó đồng nghĩa số phận Cao Lãng đã bị vứt bỏ, trở thành con cờ trong tay cao tầng Linh Hoàng Tông.
Đáng tiếc cho một tiểu thiên tài, số phận hắn đã bị định đoạt trước cả rồi.
Thế giới này vẫn luôn là như vậy. Kẻ yếu cũng chỉ nằm trong sự sắp đặt của kẻ mạnh hơn mà thôi.
Cao Lãng sẽ trở thành dây dẫn nổ đưa cao tầng Linh Hoàng Tông tranh chấp tài nguyên của nhau.
Khiếp sợ qua đi, lần lượt các đội ngũ khác lại tiếp tục lên trên giao nộp yêu hạch. Có đội ngũ vượt qua chỉ tiêu, thế nhưng cũng không thể đứng vào trong top Mười.
Huống chi là đội ngũ của Cao Lãng, số điểm cách xa một bậc.
Vì thế, lần lượt giao nộp yêu hạch đến khi kết thúc, biến động trên Bảng xếp hạng không hề có thay đổi nhiều.
Đợi đến đội ngũ cuối cùng giao nộp yêu hạch xong, tên Ngoại môn trưởng lão Linh Hoàng Tông ghi chép một thời gian ngắn, liền đứng dậy.
Đám người xung quanh hơi nín thở, sắc mặt ngưng trọng. Câu nói kế tiếp của Ngoại môn trưởng lão đó, chắc chắn sẽ có liên quan đến nội dung vòng thi thứ ba, thế nên không thể lơ là.
" Vòng thi kết thúc, tổng cộng 498 người đủ chỉ tiêu vượt qua vòng hai này. Số người còn lại không đủ chỉ tiêu, ngày hôm nay mau chóng rời đi."
Khẽ cao giọng quát, tên Ngoại môn trưởng lão trong giọng nói hơi sử dụng một tia linh khí.
Cao Lãng hơi để ý, hầu như tên trưởng lão nào trong Linh Hoàng Tông, cũng đều biết cách sử dụng phương pháp vận dụng linh khí này.
Tác dụng của nó, chỉ là làm cho giọng nói của bản thân nói to hơn mà thôi, không hề có tính công kích, thế nhưng lại được tính thực dụng.
Điều đó cũng dễ hiểu, với một tông môn to lớn như Linh Hoàng Tông, một vị trưởng lão không thể một mình giảng cho tất cả mọi người cùng nghe với giọng nói bản thân hắn nếu không sử dụng linh khí được.
Chỉ khi sử dụng linh khí, tác động lên âm thanh phát ra, mới có thể khiến cho hơn năm trăm người, thậm chí là ngàn người, vạn người đều nghe rõ.
" Tất cả các thí sinh vượt qua vòng hai đều tạm thời nghỉ lại trong khu vực nhà gỗ do chúng ta sắp xếp. Ngày mai sẽ xuất phát di chuyển đến địa điểm cuộc thi vòng thứ ba."
" Nội dung vòng thứ ba chúng ta sẽ công bố sau. Bây giờ đi theo chấp sự tông môn, hắn sẽ dẫn các ngươi đến khu vực nghỉ ngơi của mình."
Sau khi tên Ngoại môn trưởng lão nói xong, bên cạnh hắn một tên chấp sự đang đứng đấy bước lên phía trước, khẽ nở nụ cười ôn hoà với đám người:
" Xin chào. Các ngươi có thể gọi ta là Đổng chấp sự. Từ bây giờ ta sẽ là người dẫn các ngươi đến khu vực nghỉ ngơi cho đến sáng ngày mai. Bây giờ thì đi theo ta."
Đổng chấp sự dáng người mảnh khảnh, sắc mặt vô cùng ôn hoà. Sau khi kết thúc phần giới thiệu của mình, liền dẫn đoàn người rời đi.
Các vị trưởng lão nhìn thấy công việc của mình kết thúc, cũng lần lượt rời đi.
Chỉ sau một thời gian ngắn, khu vực vốn tập trung hơn tám trăm người, hiện tại không còn một ai cả.
. . . . . .
Sau khi dẫn đám thiếu niên, thiếu nữ đi vào trong khu vực nhà gỗ. Đổng chấp sự liền đứng lại căn dặn đám người một số lưu ý ở bên trong.
Như không được xảy ra tranh chấp, không được đi vào khu vực nhà gỗ của người khác nếu chưa được phép, . . . Hắn nói rất nhiều lưu ý cần kiêng kỵ.
Đoàn người chỉ tạm thời ở một đêm thôi, thế nhưng chỉ cần xảy ra sai sót, Đổng chấp sự là người quản lý sẽ phải hoàn toàn chịu trách nhiệm. Thế nên hắn cẩn thận căn dặn rất nhiều.
Đi vào khu nhà gỗ, Cao Lãng cảm thấy nó giống hơn là một khu vực nhà trọ.
Các toà nhà bốn tầng xây dựng san sát nhau. Mỗi tầng có tới tám căn phòng nhỏ, mỗi người được sắp xếp một phòng. Nam riêng, nữ riêng.
Đi vào trong căn phòng của mình, Cao Lãng cảm thấy quả thật vô cùng đơn sơ, một cái giường đầy đủ vật dụng cần thiết với một cái cửa sổ nhỏ thông thoáng khí.
Nhìn lấy tường gỗ còn mới mẻ cùng vật dụng chăn gối trên giường còn thơm mùi vải mới.
Cao Lãng thầm cảm khái, Linh Hoàng Tông quả thật biết chơi, chỉ trong bảy ngày đám bọn hắn đi lọ mọ trong Khúc Dao Lĩnh, thì nơi đây đã được đám trưởng lão cải tạo trong thời gian ngắn ngủi như vậy.
Số lượng nhân lực và vật lực, quả thật rất lớn. Nhưng so với một Tông môn trong Tam Tông mà nói, lớn trong mắt Cao Lãng chỉ là nhỏ bé trong mắt tông môn.
Mất chút thời gian ra ngoài lấy nước tắm rửa thay quần áo. Cao Lãng trong đầu chỉ cảm thấy hai chữ, Sảng khoái.
Bảy ngày bên trong Khúc Dao Lĩnh, liên tục chém giết với yêu thú, bẩn cũng không dám đi tắm rửa lâu. Khiến cả người hắn đều trở nên khó chịu.
Dù sao thực lực Cao Lãng vẫn chưa đủ mạnh, nếu đối với một số cường giả, cơ thể lâu ngày không tắm rửa vẫn có thể sạch sẽ. Vì chất bẩn xung quanh, không thể bám được vào người hắn.
(ー_ー゛)
Cao Lãng một đêm ngồi yên tĩnh tu luyện, trong thời gian bên trong Khúc Dao Lĩnh, Cao Lãng đã tích lũy đầy đủ, hắn có thể một mạch đột phá thực lực Linh Hải Cảnh thất trọng.
Chỉ là bên trong luôn phải cảnh giác với yêu thú với mọi người xung quanh, trong thời khắc đột phá quan trọng đó, không thể làm gì cả, lộ ra rất nhiều điểm yếu.
Cao Lãng vì cẩn thận, luôn nhịn đến bây giờ.
Mới chỉ ngồi khoanh chân trên giường, cảm nhận từng tia linh khí ba động trong kịch mạch.
Cao Lãng mới chỉ hơi hút linh khí bên ngoài, liền lập tức thu lại, ánh mắt cảnh giác nhìn ra bên ngoài cửa.
Trực giác Cao Lãng cho biết, bên ngoài có người, khi nãy Cao Lãng mới sử dụng linh khí, bên ngoài cửa linh khí có kỳ dị, người nhạy cảm như Cao Lãng lập tức phát hiện ra.
Một mặt cảnh giác nhìn ra bên ngoài, linh khí hội tụ vào trong cơ thể, thế nhưng lần này không phải đột phá, mà để chuẩn bị đánh bất ngờ.
" Bình tĩnh, ta không có ác ý."
Giữa lúc cảm thấy không khí xung quanh trở nên trầm trọng, bên ngoài cửa trực tiếp xuất hiện một bóng người, giọng trầm thấp.
Ngay khi Cao Lãng còn chưa kịp phản ứng, bóng người đó liền lập tức xuất hiện trong phòng Cao Lãng. Khí thế hơi toả ra, trên tay ném ra một viên đá xanh, trận pháp khởi động phong toả âm thanh trong căn phòng.
Nhìn thấy những điều vừa xảy ra, đồng tử Cao Lãng co rụt lại. Cảm giác nguy hiểm càng thêm mãnh liệt.