Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 356: Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn.




Chương 356: Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn.

Chương 356:

Đột nhiên đợt sóng vô hình quét ngang tứ phía chỉ thấy ở giữa khe hẹp của hai tòa băng sơn có một đầm nước, những chiếc là băng tuyết bắt đầu nãy nổ sinh sôi khắp hồ, Hàn Vũ Thiên híp mắt lại vẻ mặt bất ngờ, Băng Liên Cực Hàn vậy mà là một gốc thần dược, trung niên kia cười sảng khoải vỗ ra cự chưởng che phủ bầu trời ý đồ bắt lấy đầm nước, từ trong đầm nước có một bông sen chưa nở từ từ trồi lên, một cổ hàn khí đóng băng cự thủ lại thêm phong nha phá cự thủ thành vạn mảnh.

Trung niên kia còn chưa hoàn hồn thì hai sợi dây leo băng hàn quật tới, chỉ một kích đá đánh cho trung niên kia đoạn mất hai tay, hắn kinh sợ hướng về phía sau điên cuồng lui lại, nhìn lấy hai tay bị đoạn thì tức giận bạo phát thần uy đã khôi phục lại như ban đầu, Hàn Vũ Thiên cũng không có cử động gì chỉ yên lặng quan sát động tĩnh xung quanh, một gốc Thần Dược hiện thế đương nhiên sẽ thu hút những kẻ khác.

Bầu trời xé toạt ra một thân ảnh nữ tử hắc y ngón tay khẽ điểm sóng xung kích tử sắc quét ngang áp chế hai sợi dây leo đang muốn công kích lần nữa, Băng Liên Cực Hàn như bị khiêu khích lần nữa phóng ra băng hàn chi lực đẩy lui nữ tử kia, nàng ta thoái lui vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc không thôi, còn chưa đợi nàng ra tay lần nữa thì phương xa vang lên tiếng ong ong chói tai, một tòa kim tháp cửu tầng bay tới hướng đến Băng Liên Cực Hàn phóng ra kim quang ý đồ hút lấy nó vào trong.

"Chậm đã nó là của ta."

Hướng khác một cái vòng sắt mở rộng cũng phóng ra lục quang tranh với kim quang kéo Băng Liên Cực Hàn về phía mình, nhụy hoa tản ra một cổ thần lực đẩy lui hai món thần khí, mùi hương kinh động chúng sinh từ Băng Liên Cực Hàn tản ra làm cho Hàn Vũ Thiên cau mày nói:

"Kêu gọi yêu thú?"

Từ trong đầm lầy một đôi mắt tử sắc nhìn về đám người phía trên, một cột nước thao thiên bắn lên có hư ảnh to lớn ngàn vạn trượng vẫy cánh đã thổi bay hết trụ nước, một tử sắc cự hổ với tứ dực đang đập trên lực vô cùng dũng mãnh.

"Tử Ma Hổ, còn là tứ dực Thần Cảnh."

Bốn người kinh ngạc nhìn lấy Tử Ma Hổ thì không khỏi nặng nề trong lòng, Tử Ma Hổ là yêu thú có thể đánh g·iết thần linh, tổ tiên của Tử Ma Hổ từng xuất hiện một đầu lục dực có thể cắn nuốt cả Thần Hoàng, về sau bị một vị Thần Hoàng dốc hết toàn lực đồng quy vu tận mới ngăn cản được cơn khác máu kia, nhưng hậu duệ của nó vẫn như cũ mang trong mình huyết mạch cường đại phệ thân.

Băng Liên Cực Hàn vậy mà cộng sinh với một đầu Tử Ma Hổ, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy được băng hàn thần dược lại chọn yêu thú thuộc tính hắc ám cộng sinh, Hàn Vũ Thiên thì là người hiểu rõ nhất cả hai đều là cực âm năng lượng, công sinh với nhau sẽ giúp thực lực tổng thể đột phá đến kinh người, Tử Ma Hổ gầm lên mang theo tiếng nhân loại nói:

"Nhân tộc cút hết cho ta!"

Nữ tử phản ứng lại nhanh chóng lấy ra một cái roi tử sắc hừ lạnh nói:

"Dựa vào mình ngươi? Giết!"

Roi trong tay nữ tử hắc y chính là thần khí quất ra mang theo thần lực có thể g·iết bất cứ sinh linh nào dưới thần, kim tháp cửu tầng cũng phóng ra kim quang, vòng sắt thì điên cuồng lao tới, trung niên rút ra trường cung ngưng tụ thần lực bắn tới, Tử Ma Hổ nhìn lấy công kích đánh tới một vuốt vung ra ma quang ngập trời dễ dàng đánh bật toàn bộ ra ngoài.

"Trung vị Thần Cảnh, vậy mà một gốc Băng Liên Cực Hàn hạ vị cảnh lại có thể cùng với trung vị thần thú cộng sinh, thật không thể tin được."

Nữ tử kia nét mặt ngưng trọng không ngờ được đầu yêu thú kia vậy mà đạt trung vị Thần Cảnh, nhất kích đánh lui bốn vị thần linh như bọn họ, Tử Ma Hổ liếc nhìn bốn người cười nói:



"Các ngươi c·hết hết cho bản vương."

Nó đập một vuốt vào hư không hắc ám tràn lan hội tụ thành hắc cầu to lớn giữa hư không, Băng Liên Cực Hàn lắc lư vài cái lập tức có âm hàn chi lực gia trì lên làm uy lực hắc cầu tăng lên mấy phần.

"Không tốt! Mau chạy!"

Bốn vị kinh hãi lập tức muốn xé toạt không gian để chạy trốn, Hàn Vũ Thiên ở một nơi không xa vẻ mặt có một chút âm trầm bàn tay vung ra bốn đạo xiềng xích màu xám chui vào hư không, không gian lập tức bị phong bế làm cho bốn người không thể chạy, Tử Ma Hổ vung hắc cầu ầm ầm lao đến không chút nương tay, bọn họ tụ lại một chỗ dùng ra phòng ngự mạnh nhất toàn lực ngăn trở đạo hắc cầu đáng sợ trước mắt, phòng ngự của bốn vị thần linh bắt đầu rạn nứt không còn duy trì được bao lâu, tới khi hắc cầu phá vỡ màn sáng nổ tung một tiếng làm toàn bộ Đông Thắng Quốc chấn động thì Tử Ma Hổ gầm lên hưng phấn.

Nhưng ánh mắt đắc ý của Tử Ma Hổ đột nhiên ngưng kết chỉ thấy một đoàn kim quang bao phủ lấy bốn người kia, bên cạnh có một cánh tay từ trong hư không đã vươn ra từ lúc nào không hay, thân ảnh kia chậm rãi bước ra cũng là một nữ tử hoàng bào tràn đầy uy nghiêm không thể x·âm p·hạm, nằm trong Thất Thần Nữ Đế, vị nữ đế xếp hạng thứ bảy Ngọc Nữ Thần Đế.

Ngọc Nữ Thần Đế vừa hiện thân lập tức có thêm năm đạo thân ảnh vây quanh Tử Ma Hổ, đều là cận vệ Thần Cảnh hạ vị của nữ đế, Ngọc Nữ đôi mắt không chút cảm xúc nhìn lấy Tử Ma Hổ ngón tay nâng lên lập tức có một kim trận ở trên đỉnh đầu của nó, nàng chậm rãi hạ bàn tay xuống kim trận phía trên theo đó giáng xuống đè ép cho thân thể Tử Ma Hổ đâm thẳng xuống mặt hồ bên dưới, yêu thú và thần dược bị sức ép kinh khủng đè lên cơ thể không giữ vững được.

Năm tên hộ vệ cũng phóng ra năm đạo kim xích, bốn cái nhắm tới tứ chi của Tử Ma Hổ, một cái nhắm tới Băng Liên Cực Hàn đã không cho bọn chúng có cơ hội động thủ, Ngọc Nữ Thần Đế vừa ra tay đã vô cùng quyết đoán không cho đối phương cơ hội hoàn thủ, Tử Ma Hổ đôi mắt xích hồng gầm lên một tiếng phẫn nộ nói:

"Nhân loại! Ngươi như vậy là áp chế được bổn vương? Dựa một tên trung vị và chín tên hạ vị Thần Cảnh thì không có cách nào ngăn cản được ta!"

Bão tuyết đột nhiên nổi lên làm cho Thần Cảnh cũng phải cảm thấy cái lạnh thấu xương, Băng Liên Cực Hàn lóe lên từng đạo lam quang cất giọng nói:

"Các ngươi hết lần này tới lần khác cũng đều muốn ngăn cản ta đột phá, vậy thì hôm nay ta sẽ cho các ngươi trả một cái giá thật lớn."

Âm thanh dịu nhẹ êm tai phát ra của nữ tử từ thần dược phát ra, Băng Liên Cực Hàn khiến cho những sợi kim xích bị đông kết lại, Tử Ma Hổ gầm lên phá vỡ kim xích bùng nổ tử sắc hào quang phá trộn thêm hắc ám đen kịt, càng thêm hung hiểm, càng thêm đáng sợ phá tan kim trận bên trên.

Ngọc Nữ Thần Đế lui về sau nét mặt vẫn không hề thay đổi rút ra trường kiếm, năm vị hộ vệ trở về bên cạnh nữ đế cũng rút ra v·ũ k·hí rơi vào trạng thái chiến đấu, Hàn Vũ Thiên đôi mắt đã ngưng trọng nói:

"Không ngờ được chiến lực của hai kẻ này có thể sánh được trung vị đỉnh phong."

Hắn từ từ bước về phía hồ nước mà không hề bị phát giác, Hàn Vũ Thiên như hòa mình vào thiên địa đất trời không một ai trong đám thần linh kia phát hiện được hắn, Ngọc Nữ Thần Đế từng kiếm vung ra chém tới kim quang chói sáng, Tử Ma Hổ vung vuốt đánh ra hắc trảo v·a c·hạm cùng với kim quang.

Ngọc Nữ Thần Đế lần nữa lui về sau vài bước vẻ mặt bình tĩnh nhìn lấy Tử Ma Hổ một lúc mới thấp giọng nói:

"Kim Phá Thiên Huyền."

Ba vòng tròn kim quang xuất hiện phía trước Ngọc Nữ, hội tụ về một điểm nhất điểm chém ra mang theo vô tận kim sắc đánh tới Tử Ma Hổ.



"Tử Diệt Thần Quang!"

Từ trong miệng Tử Ma Hổ phóng ra tử quang cùng với kim sắc v·a c·hạm không ngừng, Hàn Vũ Thiên cau mày vung tay hóa bão tuyệt xung quanh thàng màn chắn, Băng Liên Cực Hàn như cảm nhận được quỹ đạo bão tuyết đang thay đổi thì hướng về phía Hàn Vũ Thiên quan sát, hắn cũng vung tay tạo thành từng cơn bão tuyết quét ra tứ phía mới không bị phát hiện, dư chấn của hai đòn công kích kia đã trực tiếp gạt bỏ ba vị Chuẩn Thần của Đông Thắng Quốc hóa thành cát bụi, thần linh giao thủ thì đám phàm nhân làm gì có cơ hội nhúng chàm, ầm một tiếng cả Tử Ma Hổ và Ngọc Nữ Thần Đế cũng lui về sau, nàng bình tĩnh nói:

"Nếu không phải chân thân bản đế đang bế quan thì muốn lấy một gốc tiểu dược vừa thành hình không cần mất nhiều sức đến vậy."

"Nữ đế nói phải lắm, chân thân mà tự mình ra tay có lẽ đã nắm được Băng Liên Cực Hàn trong tay rồi, ha ha ha."

Yêu lực lập tức phủ xuống áp chế toàn bộ Thần Cảnh có mặt tại đây, một yêu tộc nửa thân trên là người nửa thân dưới là rắn xuất hiện, Xà Nhân Tộc trong truyền thuyết thượng cổ vốn đã nghe nói sớm ẩn tàn nhiều năm vậy mà hiện thân tại đây, Ngọc Nữ Thần Đế tản ra kim quang phá tan áp chế nói:

"Hậu Mã, xà nhân tộc ngươi cũng muốn nhúng tay?"

Hậu Mã cười vô cùng đắc ý nói:

"Băng Liên Cực Hàn là dược liệu tuyệt thế một khi hiện thân thì biết bao nhiêu kẻ thèm khát, ta biết nữ đế bế quan cũng cần tới thần dược này để đột phá, nhưng mà nữ hoàng bệ hạ của bọn ta cũng rất cần vật này để mang xà nhân tộc trở về đỉnh phong."

Ngọc Nữ nhướng mày cuối cùng đã lộ ra biểu cảm đầu tiên trên khuôn mặt tuyệt mỹ, nhưng rất nhanh nàng đã lấy lại bình tĩnh nói:

"Không ngờ Tuyết Nguyệt cũng sắp đột phá, xem ra thế hệ này vẫn là còn hi vọng trở về thời hoàng kim, vậy xem thử kẻ nào lấy được nó trước."

Ngọc Nữ Thần Đế toàn thân kim quang chiếu sáng nhất nguyệt, một thân chiến giáp cửu long kim sắc gia thân làm cho Hậu Mã kinh sợ nói:

"Cửu Long Hoàng Kim Thần Đạo Giáp! Làm sao có thể?!"

Cửu Long Hoàng Kim Thần Đạo Giáp là thần khí có thể sánh ngang Thần Tổ cường giả, trong lớp Thần Cảnh không đơn giản chỉ phân chia cấp độ là hạ, trung, thượng, viên mãn, đại viên mãn và hoàng, thượng vị Thần Cảnh thực lực bất phàm được xưng là Thập Tam Thần Vương, những kẻ nằm ngoài mười ba vị này tự xưng là Thần Vương thì đều không đáng được nhắc tới, trong đó có một vị từng xuất hiện chính là Lục Hạch Thần Vương đứng ở nhị bảng, siêu việt trong nhóm viên mãn được gọi là Nhị Thập Thần Đế, hai mươi vị Thần Đế chân chính của nhân tộc đại lục, đại viên mãn thưa thớt chưa đến trăm vị danh xưng Thần Tổ dành cho tám vị mạnh nhất, Ngọc Nữ Thần Đế là nằm trong số Thần Cảnh đại viên mãn.

Hậu Mã lấy lại bình tĩnh cười nhạt nói:

"Nữ đế, ngươi lấy ra một bảng mô phỏng Cửu Long Hoàng Kim Thần Đạo Giáp thì có thể làm ta sợ sao?"

Hậu Mã bùng nổ tu vi thượng kì tới cực hạn toàn bộ đều nhắm vào Ngọc Nữ Thần Đế mà áp chế, hư ảnh hai đầu mãng xà phía sau lưng Hậu Mã rít gào càng khiến hắn thêm phần uy nghiêm đáng sợ, Ngọc Nữ Thần Đế vẫn bình tĩnh ngón tay giơ lên điểm một cái hào quang rực sáng bức lui khí thế áp đảo của Hậu Mã tan biến.

Ngọc Nữ Thần Đế chân đạp hư không bước lên cửu thiên tựa như vương giả chúng thần, nàng đưa đôi mắt bình lặng như nước nhìn Hậu Mã ngón tay điểm tới, kim quang hạ xuống đè ép xà nhân tộc trưởng lão phải khụy gối xuống, Hậu Mã liếc mắt vẻ mặt không chịu khuất phục toàn thân bùng nổ hóa thành mãng xà huyết hồng cao vạn trượng phá bỏ áp chế, Ngọc Nữ Thần Đế nhất kiếm chém ra nhưng Hậu Mã tốc độ cực nhanh đã tranh được, há ra miệng máu ngậm lấy nữ đế kéo nàng lao lên chín tầng trời, Tử Ma Hổ lợi dụng lúc này hắc ám bộc phát cùng với Băng Liên Cực Hàn hợp lực vung ra công kích đối với mấy tên nhân tộc hạ vị còn đang ngơ ngác.



"Nghiệt súc!"

Bầu trời ầm vang một tiếng hư không vỡ nát phá hủy công kích của Tử Ma Hổ, Hàn Vũ Thiên ngẩn đầu nhìn khí tức quen thuộc này làm cho hắn khẽ cau mày, không ai khác chính là Phúc Hải Thánh Quốc Vực Thần Công Tôn Tà Uyên, Tà Uyên khoanh tay bên cạnh có một thanh đại đao màu đen tuyền lơ lửng tản ra khí tức viên mãn Thần Khí, hắn nhìn lấy hai sinh mệnh bên dưới vô cùng xem thường nói:

"Hai ngươi kiên trì tới đây đã rất tốt, giờ thì để bản vương thu phục đi."

Khí tức hạ xuống lập tức đè ép Tử Ma Hổ và Băng Liên Cực Hàn nằm rạp trên mặt hồ, Hàn Vũ Thiên đột nhiên cảm ứng được dưới mặt hồ đang có sự chuyển động không ngừng, mặt nước bắt đầu xuất hiện từng cơn sóng nhỏ khí thế của Tà Uyên cũng ngay tức khắc bị phá giải, một thân ảnh dài hàng chục dặm không thấy điểm cuối bắt đầu phá đất mà lên, một cái đầu cự đại từ sâu trong hồ từ từ nhô lên khỏi mặt nước, Công Tôn Tà Uyên cau mày quan sát một lúc mới kinh ngạc nói:

"Đại Tự Tai Thiên Ma Tôn, ngươi vậy mà còn sống."

Bóng dáng khổng lồ kia chính là thân rồng, nhưng đầu của nó lại là mãng xà với bốn cái long giác, tên gọi Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn là tồn tại đỉnh phong ngay cả Thần Hoàng cũng phải kiên nể vài phần, Thiên Ma Tôn đưa mắt nhìn tới Tà Uyên nói:

"Nhân loại, bản tôn đã ngủ say nhiều năm cũng không trêu chọc các ngươi, vậy mà các ngươi hết lần đến lần khác lại tìm cách phá đám tiểu muội và đệ đệ của ta, hôm nay nếu không cút thì đừng trách ta tàn độc."

Công Tôn Tà Uyên toàn thân đổ mồ hôi lạnh cũng không ngờ được tồn tại cấm kỵ vốn nghĩ đ·ã c·hết từ lâu vậy mà lại ẩn mình ở một nơi man hoang như Đông Thắng Quốc này nhiều năm như vậy, Tà Uyên vẻ mặt nghiêm túc nói:

"Ngươi là Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn độc nhất vô nhị, đệ muội mà ngươi nói không lẽ là hai yêu thú bên dưới?"

Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn bùng nổ khí tức làm cho hai tòa băng sơn sụp đổ nói:

"Không sai, các ngươi luôn bức ép muội muội ta vào đường cùng không cho nàng hóa hình, hôm nay thù cũ nợ mới ta đây tính hết với các ngươi!"

Dứt lời thân hình to lớn của Thiên Ma Tôn bay vọt lên trời cao mang theo Tà Uyên cùng với mấy tên Thần Cảnh còn lại vào trong chiến đấu, Hậu Mã và Ngọc Nữ Thần Đế giao chiến ở trên bầu trời đột nhiên bị cái bóng lớn quét ngang ở giữa buộc phải dừng lại, hai người đôi mắt đột nhiên hoảng hốt đồng thành nói:

"Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn!"

Thân hình to lớn hất đầu liền đánh mười vị cường giả Thần Cảnh lui ra, bọn họ tập hợp lại một chỗ đứng trước mặt Thiên Ma Tôn như là sâu kiến, bản thể Huyết Hông Cốt Mãng của Hậu Mã cũng chỉ to bằng một phần ba Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, Hậu Mã nét mặt ngưng trọng nói:

"Tự Tại Thiên Ma Tôn, chính là một trong những thượng cổ mãng xà mạnh mẽ nhất, năm đó vốn nghĩ nó đ·ã c·hết rồi cơ mà."

Ngọc Nữ Thần Đế thản nhiên nói:

"Nếu bằng vào mấy người chúng ta cũng không có khả năng chiến đấu với nó, chạy thì lại càng không thể."

Công Tôn Tà Uyên khoanh tay trước ngực cười nói:

"Ta đoán nó so với thời kì đỉnh cao đã yếu hơn mấy phần, nếu không dựa vào tính cách tàn nhẫn của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn thì ngoại trừ trang chủ sẽ không ai ngăn cản được sự trả thù của nó."