Tứ đại công tử dù có hoàn khố hơn đi chăng nữa, đối với cường giả mà phe mình không thể rung chuyển bọn hắn cũng phải biết, tuy bọn hắn có thể ý thức được điểm này, nhưng đâm lao phải theo lao, đang rầu không có cách thoát ra, chợt nghe được tiếng gầm của Vân Dương, tất nhiên như nghe được thánh chỉ, đồng thời thu tay lui lại.
Ánh mắt âm lãnh của Mễ Không Quần lần nữa rơi vào trên người Vân Dương, có chút tức giận mà không chỗ phát tiết.
Lại là tên tiểu tử này!
Vừa rồi thấy bọn hắn thân cô thế cô, mở miệng liền muốn quần ẩu để giải quyết vấn đề. Bây giờ, nhìn nhiueu người như vậy vẫn không thu thập được bọn hắn, tên gia hỏa kia lại muốn nhảy ra làm người hòa giair...
Trong nhất thời, Mễ tổng quản không khỏi sinh ra một cảm giác: tiểu tử này tuy còn trẻ, nhưng trình độ vô sỉ, lại không chút thua kém tên Thu Kiếm Hàn kia!
Thật con mẹ nó nhân tài!
Bất quá Mễ Không Quần cũng đã muốn kết thúc chuyện này, nếu náo tiếp, chỉ sợ đến mức chân chính không thể vãn hồi, mắt thấy đối phương đã thu tya, hắn cũng thuận thế nhảy ra khỏi vòng vây.
- Nói cho cùng, mọi người đều là người cò thân phận!
Vân Dương đi đến giữa sân, nói lời thấm thía:
- Tại sao có thể như hạng mãng phu chém chém giết giết đây?!
Mễ Không Quần cùng tứ đại công tử đồng thời trợn trắng mắt, vừa rồi ngươi mới còn nói mọi người đều là người giang hồ, có chuyện liền đọ nắm đấm là được. Lại cái gì mà giang hồ dùng biện pháp giang hồ vân vân, lời đó đến giờ còn văng vẳng bên tai, bất quá mới thấy tình thế không tốt, đảo miệng liền thành người có thân phận...
Gia hỏa này lật mồm một cái, cái gì cũng có thể nói a.
- Có vấn đề gì, có hiểu lầm gì, mọi người trực tiếp đối mặt nói ra không phải là tốt hơn sao? Cần gì phải động đến đao đến thương.
Vân Dương tiếp tục khuyên giải:
- Thu công tử, oan gia nên giải không nên kết. Mọi người đánh lâu như vậy, lửa giận cũng đều đã tiêu ta, không bằng bây giờ bình tâm tĩnh khí nói chuyện một chút, thế nào?
Thu Vân Sơn thầm nhủ trong lòng: lửa giận của ta cũng chưa có tiêu, chỉ bất quá không đánh lại đối phương mà thôi.
Mễ Không Quần cũng tự nhủ trong lòng: lửa giận trong lòng ta cũng chưa có hết, nhưng nếu cứ đánh tiếp như thế cũng không phải chuyện tốt...
- Mễ chưởng quỹ...
Vân Dương nhìn Mễ Không Quần:
- Từ đầu đến cuối chuyện này ta cũng có nghe nói, chuyện này đại khái là ngươi có hảo tâm, nhưng lại thành chuyện xấu... Dẫn đến Thu công tử roi vào tình huống khó xử, hơn nữa việc này còn tương đối nghiêm trọng, đúng không?
Quay đầu lại nói với Thu Vân Sơn:
- Còn bên Thu công tử, trẻ tuổi nóng tính, tâm cao khí ngạo, đúng không? Bị mất mặt, nhất định phải kiếm lại, việc này không có gì đáng trách, ngươi nói đúng không?
Hai bên đồng thời gật đầu.
- Như vậy, chuyện này ta liền đề ra mọt phương án giải quyết, song phương cân nhắc suy nghĩ một chút.
Vân Dương nói:
- Thu công tử, đầu tiên ngươi đem những người ngươi bắt đều đưa trở về, tin rằng ngươi cũng không có ý bắt cóc họ để áp chế, cũng chỉ là muốn đùa một chút với Mễ tổng quản... Mỗi người bồi thưởng trăm lượng bạc trấn an tinh thần. Cái này cũng không nhiều lắm nha?
- Còn có ba vị công công, mỗi người một ngàn lượng bạc tiền thuốc men!
Vân Dương nói tiếp:
- Như vậy, bên Thu công tử đã giải quyết xong!
Hắn quay đầu nhìn Mễ Không Quần:
- Bất quá, chuyện bên Mễ tổng quản lại không dễ nói, như vậy đi, Thu công tử cũng đã đáp ứng biến chiến tranh thành tơ lụa, Mễ tổng quản cũng nên ra chút thành ý, lấy Đại Nội Long Hổ Cao bồi thường coi như xong đi.
- Đại Nội Long Hổ Cao?!
Thanh âm Mễ Không Quần lập tức thay đổi, hai mắt trừng lớn nhìn Vân Dương:
- Ngươi làm như vậy là hòa giải? Rõ ràng là ngươi đang làm sư tử há miệng đi, lừa đảo?
Bên kia, Thu Vân Sơn thấy thế hai mắt không khỏi bắn ra hào quang sáng loáng:
- Lão đại nói không sai, Mễ tổng quản chỉ cần lấy ra năm phần Đại Nội Long Hổ Cao, chuyện hôm nay, chúng ta xí xóa!
- Coi như chưa từng xảy ra chuyện gì!
Nhãn tình ba người Đông Thiên Lãnh đồng thời sáng lên:
- Thu huynh nói không sai, chúng ta với Mễ chưởng quỹ vốn là bằng hữu, mọi người cần gì đánh đánh giết giết mà tổn thương hòa khí, chỉ cần năm phần Đại Nội Long Hổ Cao, chuyện này chúng ta liền biến chiến tranh thành tơ lụa, toàn bộ coi như chưa có!
Mễ Không Quần giận quá mà cười:
- Các ngươi tính toán thật hay a! Chuyện này, tuyệt đối không thể!
Đại Nội Long Hổ Cao, chính là bí dược hoàng gia Ngọc Đường. Công hiệu vô cùng cường đại.
Năm xưa, khai quốc hoàng đế dưới cơ duyên xảo hợp, mới may mắn thu được thi thể một đầu Huyền thú Âm Dương xà trong truyền thuyết. Cũng bởi vì ăn được huyết nhục Âm Dương xà mới thành tực một thân huyền công vô địch.
Trảm tướng đoạt kỳ, đánh đâu thắng đó, từng bước một thành lập thế lực, về sau càng thành lập Ngọc Đường đế quốc.
Ngọc Đường đế quốc hiện này, đều là từ không đến có, tay không tấc sắt mà đánh ra thiên hạ.
Có thể thấy được công hiệu cường đại của Âm Dương xà này.
Nhưng chỗ cường đại nhất của Âm Dương xà không phải huyết nhục, mà chính là nội đan của nó.
Viên nội đan này được cả Thiên Huyền đại lục công nhân, chính là một viên đỉnh cấp nội đan hiếm thấy còn sót lại của Huyền thú Âm Dương xà. Tu giả một giới này không có cách nào ăn vào để tăng tu vi, coi như đỉnh cấp cường giả Đại tông sư cảnh, ăn vào chỉ sợ cũng chịu cảnh bạo thể mà vong!
Bảo vật nếu không thể dùng, dù có trân quý đến mấy chỉ sợ cũng chỉ như gân gà, vì vậy, trong một thời gian dài, viên nội đan này trở thành vật trưng bày!
Nhưng dưới một cái cơ duyên trùng hợp, hoàng thất Ngọc Đường ngoài ý muốn phát hiện, viên nội đan nhìn như vô bổ này có thể đem đi ngâm rượu. Rượu ngâm ra, có công hiệu không tầm thường!
Quá trình ngâm rượu rất đơn giản, đem nội đan ngâm trong một cái chén đầy rượu một ngày đêm, sau đó rượu dịch sẽ tự động ngưng kết thành hình cao nửa thể rắn. Chỉ có một lớp đáy chén.
Nhưng sau khi ăn lớp cao mỏng này, lại có tác dụng kim thương bất khuất, năng lực nam tính trở nên siêu quần bạt tụy. Khụ... Đây là thứ yếu, tác dụng càng quan trọng hơn là...
Nó là một phụ trợ mạnh mẽ đối với cao thủ. Một người vào lúc chuẩn bị đột phá, sau khi ăn vào cái này, lập tức vận cộng, bên người lại có thêm một tên cao thủ toàn lực quán thâu huyền khí tương trợ, như vậy rất có khả năng ở trên cở sở thiên phú ban đầu, mở thêm một cái khiếu huyệt!
Đây mới chấn chính là điểm nghịch thiên của Đại Nội Long Hổ Cao!
Cho dù chỉ là “có khẳ năng” mở thêm một cái khiếu huyệt, nhưng đây cũng là phương pháp duy nhất trên cái đại lục này có tác dụng hỗ trợ đột phát thiên phú khiếu huyệt!
Trong thiên hạ, cũng chỉ có hoàng cung Ngọc Đường mưới có thứ tốt này!
Hiện tại, Vân Dương lập tức liền muốn năm phần, đây nào chỉ dùng bốn chữ sư tử há mồm là có thể hình dùng, căn bản chính là cướp bóc, trắng trợn cướp bóc!
Điều kiện như vậy, hỏi tại sao Mễ Không Quần không có khẳ năng đáp ứng!?
- Tuyệt đối không có khả năng!
Mễ Không Quần quả quyết bác bỏ:
- Long Hổ cao chính là đại nội bí dược, càng do đích thân hoàng đê tự mình quản lý. Các ngươi nói ra điều kiện như vậy, há không phải là ép buộc, căn bản là khong chút thành ý hòa giải, nếu không sao có thể đưa ra điều kiện ta hoàn toàn không thể làm như vậy?
Mễ Không Quần chung quy vẫn là Đại nội tổng quản, cho dù ở thế hạ phong, cũng sớm muốn hòa giải, nhưng đối mặt với điều kienj hà khắc như vậy, cũng trực tiếp cự tuyệt, thái độ cô cùng quyết tuyệt.
Các ngươi bỏ ra mấy đồng bạc lẻ, liền muốn đổi lấy Long Hổ cao? Quả thực quá tiện nghi đi? Hơn nữa người còn là do các ngươi vô cớ trói lại!
Coi như tên cướp tham lam nhất thế giới này, cũng không thể đưa ra yêu cầu như của các ngươi!
Thu Vân Sơn âm hiểm cười:
- Người khác đúng là không có cánh nào, nhưng Mễ chưởng quỹ ngài lại tất có biện pháp. Lui một vạn bước, coi như Mễ chưởng quỹ không có cách nào, cũng phải nghĩ biện pháp làm được, đối với vấn đề này, tuyệt không khoan nhượng!
Mễ Không Quần nói:
- Mấy vị không khỏi quá coi trọng Mễ Không Quần ta, nói cho cùng, ta cũng chỉ là một tên hoạn quan thân thể không trọn vẹn. Sao có thể lấy đến côi bảo như Long Hổ cao? Nếu mấy vị công tử cứ khăng khăng khó xử Mễ mỗ, Mễ mô phụng bồi là được! Không phải chỉ là cá chết lưới rách thôi sao!
Nếu như Vân Dương còn chưa nói ra ba chứ Long Hổ cao, như vậy mấy người Thu Vân Sơn không biết tình hình rất có thể bị bốn chữ “cá chết lưới rách” của Mễ Không Quần hù dọa.
Nhưng, lúc này... Hết thảy đều không còn tồn tại.
Lúc này, trong lỗ tại bốn vị công tử ca, chỉ còn ba chữ Long Hổ cao!
Đối với bốn tên gia hỏa bị tửu sắc móc rỗng thân thể này mà nói, trong thiên hạ này, khong có bất luận món bảo vậy nào có sức hấp dẫn lớn hơn Long Hổ cao!
Dưới sự dụ hoặc không cách nào từ trối này, coi như đem mạng nhỏ ra liều một phen, cũng đáng giá!
Xuân Vãn Phong hừ một tiếng:
- Mễ chưởng quỹ nói vậy là muốn lấy mệnh tương bác sao? Chỉ tiếc, bốn người chúng ta xưa này chưa hề biết sợ, càng không phải mấy tên bị dọa mà lớn lên. Nếu Mễ chưởng quỹ đã quyết ý như vậy, vậy hôm nay chúng ta liền chơi lớn một hồi nha.
Hạ Băng Xuyên cũng âm hiểm cười cười:
- Không sai không sai, tổng hợp lực của chúng ta coi như không thể lưu Mễ chưởng quỹ lại, nhưng... Tộc nhân của Mễ chưởng quỹ, lại là một tên cũng đừng mong sống. Đúng rồi... Mễ chưởng quỹ mặc dù có thể chạy thoát một mạng, nhưng cái mạng này không biết là còn mười thành hay một thành đâu.
- Coi như ngươi may mắn thoát thân thì sao? Chiến dịch này thành lập, lập trường mọi người cũng thống nhất, một khi đã là sinh tử đại thù, tứ đại gia tộc chúng tất sẽ ban bố truy sát lệnh, không chết không thôi!
Đông Thiên Lãnh rất phong độ ngẩng đầu:
- Ta có thể đứng đây khẳng định, tại trước khi ngươi có thể khôi phục thương thế, nhất đínhẽ bị chúng ta tìm tới cửa, hồn đi cửu tuyền!
- Bốn người chúng ta, nguyện ý chỉ thiên lập thệ, hợp lực khẳng định hứa hẹn này!
Thu Vân Sơn nói.
- Cho nên, nếu như Mễ chưởng quỹ không muốn lấy Long Hổ cao ra làm thành ý. Vậy thì không cần nói chuyện.
Xuân Vãn Phong nói:
- Coi như ngươi không liều mạng, chúng ta cũng không thả ngươi đi!
Bốn con hàng này không thể kháng cự được dụ hoặc kia, ngươi một câu, ta một câu, tất cả đều ra sức diễn xuất, chữ chữ kiến huyết, câu câu châm tâm, hiển hiện rõ sở trường cường hoành bá đạo của đám bại gia tử.
Mễ Không Quần cảm thấy khổ cực cực kỳ, càng lúc càng tức giận, nhưng lại càng thêm biệt khuất, giận dữ nói:
- Thứ các ngươi cần là Long Hổ cao! Đó là thứ đơn giản sao?! Đó là đỉnh cấp bí dược hoàng gia, viên Âm Duong nội đan kia mặc dù có thể bào chế Long Hổ cao, nhưng hàng năm cũng chỉ có thể là ra nhiều nhất mười miếng Long Hổ cao mà thôi! Nhiều hơn nữa cũng không có kết quả... Nếu các ngươi muốn một hai phần có lẽ ta còn có biện pháp, cũng có thể cứu vãn, nhưng hiện tại các ngươi há miệng liền muốn năm phầm? Đây không phải là ép người thì là cái gì?
- Chúng ta mặc kệ!
Đông Thiên Lãnh không chút lý lẽ nói:
- Điều kiện chỉ có một cái này, ngươi đáp ứng, chúng ta liền vui vẻ bắt tay. Nếu ngươi không đáp ứng, chúng ta liền sinh tử tương kiến!
Hai mắt Mễ Không Quần như muốn phun lửa, gắt gao trừng mắt nhìn Đông Thiên Lãnh, thật lâu cũng không nói gì.
Sau nửa ngày, đột nhiên thông suốt xoay người, ba ba ba, ba tiếng vang vang lên, ba tên thái giám au lưng hắn trong chớp mắt liền biến thành ba cỗ thi thể, óc tráng vỡ toang, chảy trên mặt đất.
- Tốt, năm phần Long Hổ cao, chấm dứt việc này!
Mễ Không Quần gằn từng chữ:
- Trong vòng ba ngày, giao hàng tại Thanh Vân phường!
------------