Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Không Muốn Xây Hầm Trú Ẩn Nữa!

Chương 25: Dòng suy nghĩ




Chương 25: Dòng suy nghĩ

Thiên Vũ không nghĩ tới hướng đi này cũng mang lại nhiều mối nguy hiểm đến như vậy.

Có vẻ như hắn chỉ là ở phía rìa còn rất an toàn. Càng vào phía trong thì rừng cây dày đặc hung thú, trùng độc trùng trùng.

Theo Thiên Vũ cảm nhận thì bọn xác sống vô tri còn dễ đối phó hơn rất nhiều so với những con thú hung dữ này.

Bọn chúng hung dữ có ý chí săn mồi riêng của mình tạo ra sự khác biệt to lớn với bọn xác sống, xác sống thì chúng chỉ đơn thuần là muốn thôn phệ nhau hay cắn xé mọi sinh vật sống trước mắt chúng.

Ngoài việc đối mặt với các con thú dữ ra thì địa hình cũng là điều Thiên Vũ e ngại. Càng đi sâu vào trong địa hình không còn đơn thuần là rừng rậm thưa thớt. Mà cây cối cũng nhiều hơn chưa tính tới cái rừng cổ thụ nguy hiểm kia thì Thiên Vũ cũng phải trèo đèo, lội suối, còn có một số chỗ dốc cao nguy hiểm.

Nhưng nhờ những khoá học sinh tồn trên mạng và sự cẩn thận của mình thì Thiên Vũ cũng vượt qua được tất cả.

Những nơi nguy hiểm của có cơ duyên. Trong một lần đang đi vòng qua một cái vách núi thì phát hiện ra một hương thơm thoang thoải. Hắn đảo mắt một vòng thì phát hiện ra trên vách núi có một cái cây trên nó có những quả màu đỏ hình tròn nhỏ như trái cherry, hương thơm là từ nó phát ra, quả tuy nhỏ nhưng hương thơm êm dịu mang tí vị ngòn ngọt.

Khi bắt gặp Thiên Vũ cũng có một thắc mắc, loại cây này có trái thơm như vậy tại sao không có một con thú nào lại đây ăn. Trái cũng còn rất nhiều. Nếu là việc nó nằm cao ở phía trên vách đá khó có thể chạm tới được, thì vẫn còn có những loài thú bay có thể ăn được.

Loại quả này cũng không chắc có thể ăn được, nhưng hắn vẫn thu thập một ít rồi đi tiếp.

Điều mà Thiên Vũ không nghĩ tới sự thật đây là một loại quả rất hiểm có, nó cũng không dùng để ăn.

Chắc chỉ có kẻ điên muốn t·ự t·ử mới dám ăn nó, nó là loại quả siêu độc và siêu cay, nếu ăn phải thì sẽ bị chịu sự cay rát như muốn rách cả cổ họng ra, khiến cho n·ạn n·hân phải quằn quại cho tới khi kịch độc ngấm vào người, lúc này toàn thân n·ạn n·hân nóng lên, đỏ ửng, miệng trào bọt đỏ mọi thứ diễn ra rất nhanh chỉ trong vài phút n·ạn n·hân đã được rước xuống địa ngục, một c·ái c·hết thơm tho và nóng bỏng.

Cũng may Thiên Vũ đã không ăn nó, hắn cũng biết có nguyên lý là không phải cái gì thơm là điều có thể ăn.

Ngoài loại quả đặc biệt chim không thèm ăn này, thì trên đường Thiên Vũ cũng nhặt nhạnh rất nhiều loại trái cây mà có vết tích động vật đã ăn, chúng ăn được thì chứng tỏ hắn cũng ăn được.

Những loại quả này ăn cũng không tệ nhưng đa số chúng đều có vị là lạ và hơi chua chua. Thiên Vũ cũng không bận tâm lắm chỉ cần ăn không bị gì và bổ sung được chất xơ và vitamin là được.

Khi tới một thế giới khác hắn thấy mọi sự chuẩn bị của mình điều thiếu sót rất nhiều. Căn hầm được xây dựng chỉ thỏa được một số thứ thiết yếu hiện đại thôi, một khi đối mặt thực tại nó điều hiện ra sự khiếm khuyết của mình.

Điển hình có thể thấy là việc điện không đủ cung cấp cho căn hầm. Đồ ăn thì chỉ dự trữ được các loại đồ đóng hộp, đồ đông lạnh, các loại rau tươi hắn cũng không trồng được, trái cây không để lâu.

Những thiếu sót không thể trách hắn làm việc không chu toàn được, hắn cũng chỉ mới hoàn thiện chưa kịp trải nghiệm thì đã bị dịch chuyển đi, cái gì cũng chưa chuẩn bị.



Bây giờ Thiên Vũ chỉ có thể bổ sung các loại đồ ăn từ bên ngoài, nguồn điện thì chỉ có thể nhờ hệ thống cung cấp chèo chống.

Sau khi tắm sạch sẽ Thiên Vũ cũng nấu ít cơm ăn no nê rồi hắn xách balo vào phòng hệ thống với hy vọng sẽ lợi dụng điều gì đó được từ hệ thống.

Có nhiều thứ hắn không rõ, nếu có thể mở ra thì hắn sẽ không có khổ như thế.

Khi hắn vào phòng thì hệ thống Lão Gia đã nhận diện ra hắn. Màng hình sáng lên, mọi thứ trong phòng như sống dậy, những ánh sáng xanh chạy dọc theo những cái dây điện lan tràn ra khắp phòng.

[ Lần này ra ngoài có vẻ lâu hơn bình thường, chắc ngươi thu hoạch nhiều lắm nhỉ? ]

Lần này hệ thống cũng không châm chọc hắn, lời nói có vẻ có chút trong chờ.

“ Lần này đi ta thu thập được rất nhiều thứ hahaha”

Vừa nói Thiên Vũ vừa đưa cái balo mình ra với đủng đỉnh các thứ tạp nham rất nhiều.

Hệ thống dò xét chỉ thấy có 3 viên hạch trung cấp với mời mấy viên sơ cấp thì thái độ quay ngoắt 360 độ.

[Xí, chỉ có 3 viên hạch trung cấp, mà nhìn người chật vật chưa kìa. Người đang đi kiếm hạch hay đi chơi vậy ? ]

Mặt Thiên Vũ đen lại, hắn kiềm chế cơn giận của mình rồi nói.

“ Cái này ta cũng chỉ là tiện đường nhặt về thôi.”

[ Thôi người mau đưa hạch vào đi. Tốc độ phát triển ngươi quá chậm ngươi sẽ hối hận. ]

Thiên Vũ cũng không kiềm được nữa nói - “ Chúng ta đã thống nhất là không hối thúc ta nữa rồi mà, sao ngươi cớ phải thái độ thế? “

[ Ta chẳng thái độ gì cả? ] - Hệ thống cũng không quan tâm mà trả lời

“ Ta ra ngoài đi rất xa mới tìm tới được một con trung cấp. Những thứ này ta vô điều muốn ngươi coi qua, muốn chia sẻ với ngươi những sao ngươi không công nhận những thứ ta làm được. “

[ … Ta chỉ quan tâm đến hạch ]



Thiên Vũ cũng không chấp nhặt nữa, Thiên Vũ cũng đã hiểu với thái độ của hệ thống này. Hắn nóng nảy thì cũng không đào móc được lợi ích gì hết. Đối với hệ thống này phải mặt dày mà sống.

Thiên Vũ muốn biết hệ thống có thể phân tích được những thứ này không. Tất nhiên hắn sẽ trả công bằng hạch nếu có thể làm.

Thiên Vũ bình tĩnh lại hỏi - “ Vậy ngươi có thể phân tích những thứ ở đây giúp ta được không”

Hệ thống rất nhanh liền đáp.

[ Không thể ]

“ Hệ thống ngươi sao có cần thẳng thắng như vậy không? Tại sao không thể? “

[ Vốn dĩ hệ thống không có thông tin về chúng, nếu muốn có thông tin thì phải tiến hành tổng quét vật thể hành tinh một lần nữa, để thu thập thông tin về chúng. Việc này tiêu tốn năng lượng rất lớn, nếu không có ít nhất một viên hạch cao cấp thì đừng nghĩ tới nữa]

Thiên Vũ có điều thắc mắc, rõ ràng là khi tới thế giới này thì hệ thống đã quét rồi.

“ Trước đó khi vừa tới đây ngươi đã từng quét rồi mà. “

[ Lần đầu hệ thống chỉ có thể quét một khu vực để thu thập thông tin và ngôn ngữ nơi đầy, chúng hoàn toàn là những kiến thức khiếm khiết. ]

Điều này thì Thiên Vũ công nhận, rõ ràng lúc đầu hệ thống có giới thiệu về thế giới này nhưng so với những thứ hắn đã trải qua thì nó có điểm khác và hoàn toàn không đầy đủ.

Điều này làm Thiên Vũ nhận ra hệ thống này không phải toàn năng. Hệ thống giống như cỗ máy hiện đại ở một nền văn minh tiên tiến hơn hắn. Có thể biến đổi các vật chất năng lượng để sử dụng, có thể dịch chuyển tới các hành tinh khác nhau, là một cỗ máy cũng phải quét để thu nhận thông tin. Còn cái thứ mà hắn đang giao tiếp có thể là một AI cao cấp đã được thiết lập.

Hắn dám khẳng định con AI này xảy ra vấn đề, hắn không thể nghĩ tới làm sao người ta phải tạo ra một con AI láo toét như vậy được.

Từ hướng này làm Thiên Vũ có cái nhìn nhận khác về hệ thống. Nếu hệ thống là AI của một nền văn minh tiên tiến thì mục đích nó b·ắt c·óc hắn để làm gì. Có phải là đơn thuần muốn ép hắn phải đi thu thập năng lượng từ không, có rất nhiều cách để thu thập năng lượng, tại sao lại chọn hắn để làm một việc không chắc chắn và nguy hiểm như vậy.

Hàng loại suy nghĩ chạy trong đầu Thiên Vũ.

Hệ thống thấy hắn đứng im không làm gì liền hối thúc để chặn lại dòng suy nghĩ của hắn lại.

[ Này ngươi có bỏ hạch vô không? Không thì đi ra ngoài đi]



Lúc này Thiên Vũ mới rời khỏi dòng suy nghĩ mong lung đó, hắn cố gắng hỏi thêm.

“ Thật là không có thể chăm chước giúp ta được sao, ngươi coi trong những thứ này có thể có cái nào giúp ta được không.”

“ Ta có lụm được ba quả trứng nhìn rất đặc biệt này. Còn có thạch nhũ màu sắc rất đẹp nữa. À quả này cũng rất thơm nữa có khi nào là thần kì nào đó…”

Thiên Vũ đem ra một đống thứ trong túi, nhưng hệ thống cũng không ngó ngàng gì tới hắn.

Lúc này hệ thống mới lên tiếng.

[ Những quả trứng này ngươi lấy đi ốp- la ăn rất ngon đấy]

Mới đầu hắn nghe được “những quả trứng” tưởng rằng sẽ làm được gì với chúng. Không nghĩ tới hệ thống còn tàn ác hơn hắn, kêu hắn đi ốp- la bọn chúng để ăn.

Thiên Vũ thất vọng ngồi bệt xuống đất nói lại. - “ Ta đang dự định ấp chúng, ta thấy con thú ở hành tinh này có vẻ cũng không bình thường. Nuôi chúng bầu bạn với ta ít nhất ta còn thấy vui hơn là nói chuyện với ngươi. “

[ Hệ thống có thể giúp ngươi xử lý chúng]

Thiên Vũ chán chẳng muốn nói đáp- “ Xử lý cái gì, ngươi nấu ốp-la giúp ta sao?”

[ Ta có thể giúp người ấp chúng]

Thiên Vũ nghe thấy liền kinh ngạc - “ Cái gì? Thật không? “

[ Với một viên hạch trung cấp ta sẽ giúp ngươi ấp chúng]

Phải biết là Thiên Vũ cũng đang lo lắng tới vấn đề này dù nói là ấp nhưng hắn cũng chẳng biết cụ thể là ấp như thế nào. Nếu hệ thống nói ấp giúp hắn được có nghĩ là tỉ lệ lớn là sẽ thành công. Hắn cũng không cần biết hệ thống sẽ làm như thế nào miễn có thể bớt đi một chuyện là hắn mừng lắm rồi.

Nhưng nghe đến đánh đổi tới một viên hạch trung cấp thì hắn có chút lượng lự. Phải biết hắn phải lặn lội ba bốn ngày mới thu thập được ba viên, hoàn toàn không dễ dàng. Huống hồ một viên hạch trung cấp là cung cấp cho hắn một kỹ năng.

Thiên Vũ ngồi suy nghĩ một hồi lâu hỏi - “ Một viên trung cấp hạch trung cấp có chút quá không đáng lắm, có thể giảm giá tí không”

[ Ngươi trả giá với ta? ]

[ Ta chờ ngươi suy nghĩ lâu như vậy mà ngươi còn chê lên chê xuống, thì khỏi luôn đi. Ta “dư” năng lượng lắm mới ở đây bàn chuyện với ngươi]

Nghe tới đây thì Thiên Vũ vững tin hơn với quyết định ấp bọn này ra. Hắn không thể nào chịu đựng nổi khi nói chuyện lâu dài với hệ thống này được.

“ Được rồi, một viên thì một viên”