Chương 1: Ước mơ thành sự thật
Trong một ca trực tại bệnh viện X, có 1 cuộc trò chuyện của 2 sinh viên y không biết cuộc trò chuyện bắt đầu từ đâu nhưng khi hỏi đến câu:
Hoàng cười nói “Vũ! Nếu trúng vé số mấy trăm tỷ mày sẽ làm gì? Nếu là tao thì tao sẽ chẳng làm gì cả, nhưng chắc sẽ đi học tiếp. Vì không học thì ở không cũng không biết làm gì cả hahaha..”
Không khí chợt lặng lại khi cả 2 cười xong, trong khoảng lặng đó. Dường như Vũ đang suy nghĩ rồi nói đáp lại.
“ Nếu có mấy trăm tỷ thì tao cũng nghĩ không làm gì như mày… nhưng tao bổng nhớ lại tao từng có một ước muốn viển vong, mày đoán xem đó là gì?”
Hoàng nhìn Vũ với ánh mắt tò mò nhưng chẳng thèm suy nghĩ nó là gì mà đáp” Có gì thì nó mẹ đi cho rồi còn ấp a ấp úng”
Vũ mang chút chán nản vì thằng Hoàng không thèm đoán mà nói “ Tao có ước muốn xây 1 cái hầm trú ẩn “
Không khí lại 1 lần nữa lắng động lại. Thì bỗng nhiên kế bên có tiếng cười khúc khích của thằng Hoàng đang ôm miệng lại cười để không phát ra tiếng lớn, vì bệnh viện không thể quá ồn ào.
Cái vai nó cứ rung rung như đang nhịn cười rất cực khổ.
Vũ nhìn nó thấy ghét mà nói: “ Có cái đéo gì mà mày cười dữ vậy “
Lúc này thằng Hoàng dần ổn định lại và nhịn được cười thì mới đáp lại nhưng nó vẫn không thể nào nói một cách trôi chảy được, cứ như vẫn đang rất cố gắng nhịn cười
” Tại.. tao… bất ngờ, thật là tao không thể hiểu nổi cái suy nghĩ của mày, tao tưởng gì ghê gớm lắm, nó còn không liên quan đến ngành nghề mày mày học. Nghĩ lại thì nó viễn vong như mày nói thật kkkkk, mày tính xây lên để tránh bom đạn hay gì ?”
Vũ đáp lại 1 cách nghiêm túc “ Cũng một phần thôi, tao cũng chỉ dám nghĩ khi mà có mấy trăm tỷ như mày nói ấy chứ. Đó cũng là một suy nghĩ lúc bé của tao, lúc ấy tao nghĩ tao sẽ sắm 1 dàn máy 5,6 máy gì đó và sẽ đặt nó ở đâu. Dần lớn tao ko hiểu sao suy nghĩ đó vẫn còn tồn tại. Lớn hơn thì tao lại thích mấy game sinh tồn, video sinh tồn, trên mạng nên tao nghĩ tới việc sẽ có một hầm trú ẩn đủ tiện ích để sinh sống. Tất nhiên nếu không có v·ụ n·ổ boom gì xảy ra thì chỗ đó vẫn được sử dụng như 1 chỗ để thư giãn của tao, 1 nơi rất yên tĩnh”
Lúc này thằng Hoàng ngơ ngác như kiểu, không hiểu sao thằng Vũ có thể suy diễn ra tới như vậy được. Nhưng rồi Hoàng nhìn đồng hồ và nói
“ tới giờ rồi thôi vào phụ mọi người đi “
Lúc này Vũ mới thoát khỏi những liên tưởng của mình mà gật đầu “ Ừm”
Mặc dù cuộc trò chuyện là như vậy nhưng dù sao nó cũng chỉ là một hồi suy diễn thoáng qua chẳng ai còn để ý đến nó cả.
………
Vũ tên thật là Cao Thiên Vũ, hiện tại 20 tuổi là sinh viên năm 2 của một trường y.
Lúc này sau khi tan ca trực của mình với dáng vẻ mệt mỏi, mặc dù sinh viên năm 2 thì cũng không làm được việc gì cả nhưng do hắn không đam mê với y nữa nên việc đi trực bệnh viện như là cực hình với hắn.
Sau khi ra tới lấy xe thì trời đổ cơn mưa lớn nên Thiên Vũ mặc một chiếc áo mưa một người và chạy về nhà.
Trong lúc chạy đi gần đến 1 chỗ vé số thì cái suy nghĩ viển vong ấy lại quay lại. Mọi suy nghĩ cứ như chậm lại, trong lòng Thiên Vũ đang đấu tranh có nên mua thử không và cứ như 1 thế lực vô hình điều khiển làm cho Thiên Vũ tấp xe vào chỗ vé số để mua thử 1 tấm vé.
Đây loại vé số tích lũy, người ta càng mua thì số tiền nó được dồn lên, Từ khi lên đến 100 tỷ, vì quá lớn nên càng ngày càng có nhiều người bán mạng mua vé số và con số đó vẫn tiếp tục tăng chóng mặt.
Cũng rất lâu rồi chưa ai trúng giải độc đắc được nên số tiền nó lên đến 513 tỷ, con số lớn nhất từ trước tới bây giờ.
Sau khi mua được một tờ vé số có rất nhiều cặp số hắn cũng không để ý là gồm những số nào.
Lúc mua chỉ thấy có số 13, 07,93... số mà hắn thấy đặc biệt với mình nên mua đại.
Mặc dù trời mưa lớn ướt cả áo mưa nhưng mà Thiên Vũ vẫn cố hết sức cất tờ vé số để không bị ướt. Vì ông chủ quán bảo không được làm ướt hay rách, nát gì nếu không sẽ không đổi thưởng được. Sau đó, Thiên Vũ chạy xe về nhà trong cơn mưa rào mà trong lòng có chút nao nao và trông chờ.
...........
Sau 3 ngày, cuối cùng hôm nay cũng là ngày xổ số, trong tay Thiên Vũ là tờ vé số.
Lúc này mắt Thiên Vũ ngơ ngác cực kì, như không thể tin vào mắt mình nữa. Hắn trúng độc đắc rồi, “cứ như một giấc mơ vậy sau”
Một hồi hoàn hồn lại thì hắn gọi ngay cho ba mẹ để thông báo.
Ban đầu 2 người cũng không tin nhưng sau khi hắn thề thốt các kiểu thì họ mới tin tưởng lắng nghe và rất bất ngờ với số tiền khủng như vậy.
…………
Lại tiếp 1 tuần sau đó, tiền đã tới tay và mọi thứ đã ổn định lại, sinh hoạt cũng không thay đổi mấy, không phải là không muốn tiêu xài ăn chơi.
Chỉ là gia cảnh nhà Thiên Vũ cũng thuộc dạng khá giả và không ai trọng tiền bạc, việc có thêm số tiền lớn như vậy cũng không ảnh hưởng nhiều với gia đình, một phần có thể giúp tiêu xài thoải mái hơn chút.
Một mặt khác là Thiên Vũ cũng không muốn việc nhà trúng số nhiều người biết, vì rất phiền phức, hắn là một người hướng nội nên cũng không muốn quá nổi và nhiều người hỏi .
Dẫn đến việc số tiền vẫn còn ở đó và mọi người cũng chưa tính tới sẽ tiêu xài vào việc gì cả. Trừ một ít đã trừ trong thuế và 1 ít đi làm từ thiện thì cũng còn rất nhiều, khoảng 400 tỷ mấy.
Trong bữa cơm gia đình hiếm hoi mọi người đang vừa ăn vừa bàn về việc sẽ sử dụng tiền như thế nào thì Thiên Vũ lên tiếng;
Thiên Vũ :“ Ba, con muốn sử dụng một ít tiền để xây một cái hầm trú ẩn “
Lúc này mọi người hết sức khó hiểu điều dừng đũa nhìn về phía Thiên Vũ, đang thời bình tại sao lại muốn xây hầm trú ẩn, chẳng lẽ sắp có tai họa hay c·hiến t·ranh gì đó.
Sau đó ba của Thiên Vũ là Thiên Long là một người từng làm trong ngành xây dựng nhưng đã nghỉ hưu, ông cũng không phải là người khó tính nhưng mà là người có tiếng nói nhất nhà. Lúc này cũng rất khó hiểu nhưng suy nghĩ lại thì cũng tiền của nó, nên là muốn lắng nghe thử quyết định của thằng con mới hỏi .
Thiên Long : “ Để làm gì ?”
Lúc này mọi người cũng muốn biết nên quay lại nhìn Thiên Vũ, sau một hồi được kể lại việc trước khi mua vé số cứ như là sự sắp đặt của ông trời.
Mẹ của Thiên Vũ là Thị Lan một người rất dễ tính và hiền lành có chút mê tính nên nghĩ là mọi thứ điều được trời ban cho nên là cũng nên thực hiện sẽ tốt hơn.
Chị của Thiên Vũ là Thị Ngân cũng không có ý kiến, vì là không phải tiền của bản thân nên việt sử dụng tiền của thằng em sẽ do ba mẹ quyết định.
Sau một hồi suy nghĩ thì thì ba của Thiên Vũ mới chấp nhận.
Thiên Long “ Thôi được rồi, dù sao số tiền đó cũng của con, nên ba cũng không phản đối việc đó “
Thiên Vũ : “ Vậy ba có thể phụ con không, mấy vụ này con cũng không rành lắm con chỉ có ý tưởng thôi. Sau khi xong thì số tiền còn lại thì chia điều ra.”
……..
2 năm sau, hiện tại Thiên Vũ đang được nghỉ hè cũng là lúc việc xây hầm trú ẩn kết thúc. Sau mọi khó khăn nó vẫn được hoàn thành. Xây xong mọi người trong nhà điều cảm thấy một chút hài lòng mặc dù số tiền xây nó hơn 150 tỷ. Số tiền mà Thiên Vũ cho là “ ít”
Tất cả mọi thứ đã được chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho dù có t·hiên t·ai hay gì đó ập đến thì cái hầm này có thể nuôi sống 1 gia đình 4 người ở 3 năm trời dư sức .
Tất nhiên không ai muốn xài đến chức năng đó của cái hầm này cả.
Nên khi hoàn thành thì mọi người thống nhất với Thiên Vũ cái hầm này thuộc về hắn và chỉ được người trong gia đình sử dụng, không được dẫn người ngoài vào để ăn tiệc tùng để khoe gì cả. Thực chất việc xây dựng 1 cái hầm trú ẩn trong thời bình như vầy nó cũng rất vô lý nên cũng không tiện để khoe ra ngoài.
Lúc này Thiên Vũ chuẩn bị xuống hầm để nhìn xem thành quả của mình một cách toàn vẹn sau khi nó đã được trang trí và chuẩn bị đầy đủ tất cả.
Sau khi nói mẹ một tiếng thì hắn đi ra căn hầm của mình. Căn hầm được xây ở sau nhà xung quanh nắp hầm cũng không được xây gì che chắn cả, chỉ có trồng lớp cỏ xanh và 1 cái cây xoài cách đó 3 mét để có bóng mát.
Chiếc nắp hầm được làm bằng kim loại được thiết kế vô cùng chắc chắn chống thấm nước hoàn toàn, có lấp cả camera quan sát bên ngoài .
Mở khóa bằng mật mã sau khi bấm mật mã còn cần phải xoay 1 cái van khóa sang bên trái để mở. Đường kính của chiếc cửa cỡ 1 mét nên lúc mở khá là nặng.
Chiếc hầm được thiết kế sâu dưới lòng đất nên đường xuống hầm là một đường dọc sâu 30 mét.
Sau khi leo vào thì không gian đường hầm rộng ra cở 4 mét chia làm 2 phần, 1 bên là thang leo, 1 bên là chiếc thang máy nhỏ để dễ dàng đi lên đi xuống. Sau xuống mở cửa vào thì Thiên Vũ nhìn xung quanh hết sức hài lòng thầm nói “ Cuối cùng ước mơ cũng thành sự thật “