Tà Giáo Tránh Ra

Chương 4: Tán tỉnh cậu




Tiếng vỗ tay rào rào vang lên, Trần Dương cũng theo số đông bỏ điện thoại xuống đùi vỗ tay thật lớn, một bên ở trong góc vỗ tay một bên vẫn còn không quên ngắm nhìn đánh giá người này. Người đàn ông đứng ở trên bục còn rất trẻ, nếu như hắn quả thật là người điều hành Chu thị thì đúng là quá trẻ rồi, độ tuổi này dường như có điểm không thích hợp cho lắm thì phải.

"Cảm ơn các bạn hôm nay đã đến tham gia buổi giao lưu này, tôi xin tự giới thiệu tôi là người điều hành tập đoàn công nghệ thông tin Chu thị"

Phía dưới liền có một tiếng ồ lớn đồng thanh, theo sau đó lại là tiếng vỗ tay rầm rộ, Trần Dương vẫn còn chưa thôi kinh ngạc không ngờ tới người đứng đầu Chu thị lại vẫn còn trẻ tuổi như vậy, quả là trẻ tuổi tài cao.

"Tôi 26 tuổi, so với các bạn ở chỗ này hẳn là kém nhau chưa đến mười tuổi nên buổi giao lưu này chúng ta cứ thoải mái mà nói chuyện thôi"

Trần Dương lại đưa ngón tay tính toán, cậu 20 tuổi, Chu Lập 26 tuổi, hai người bọn cậu kém nhau sáu tuổi, đối với một số người đã 26 tuổi mà cậu quen biết thì hiện tại bọn họ vẫn đang còn là nhân viên hay chỉ là một trưởng phòng nho nhỏ mà thôi.

Chu Lập ở trên bục tự tin soái khí, hắn mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản cùng quần âu màu đen, giày da bóng loáng lịch lãm, mang áo bỏ vào trong quần càng khiến cho đôi chân dài kia của hắn được phô bày mọi mặt, chưa cần nói đến gương mặt, chỉ cần nhìn tới dáng người cao lớn kia đã làm cho người ta muốn ghen tị rồi. Chu Lập cắt một mái tóc ngắn thời thượng hiện giờ, là kiểu undercut thịnh hành nhất, tóc đen không có gel phụ trợ vẫn có thể vào nếp được chỉnh tề, ngũ quan gương mặt cân xứng đến không thể chê vào đâu được, đôi mắt hẹp dài tinh anh đầy nguy hiểm, sống mũi thẳng tắp cao cao, đôi môi phía trên mỏng phía dưới dày đúng tướng đàn ông đa tình.

Đó là tất cả những gì mà Trần Dương đánh giá được tại vị trí ngồi xa ở trong một góc với Chu Lập ngay từ lần đầu gặp mặt, nhìn chung lại chính là tuổi trẻ tài cao đi kèm phong lưu tuấn tú.

"Trước tiên tôi mang đến cho các bạn một tin, sắp tới bên công ty sẽ tiếp nhận thực tập sinh, nếu như người nào có hứng thú một lát nữa có thể đến chỗ thư ký của tôi đăng ký"

Phía dưới ồn ào, bên cạnh cậu có hai cô gái giống như là bạn của nhau trầm trồ tán thưởng về Chu Lập:

"Anh ta thật là đẹp tra quá đi"

Chu Lập ở phía trên nãy giờ vẫn không cười, nhưng mà thái độ kia của hắn lại làm cho người ta cảm thấy không quá mức khó gần:

"Tôi không có nhiều điều để chia sẻ cho lắm, chỉ muốn khuyên các bạn một câu rằng hãy chăm chỉ học tập"

Trần Dương quả thật rất nghiêm túc nghe lời khuyên từ Chu Lập, nhưng mà có điều khi nghe được lời khuyên kia liền cảm giác dường như hắn chỉ nói cho có lệ, quả nhiên Chu Lập chỉ nói cho có lệ mà thôi, buổi giao lưu lần này hắn chỉ xuất hiện chưa đến 5 phút đã đi về rồi:

"Bản thân tôi tự cảm thấy mình vẫn chưa nhiều kinh nghiệm cho lắm, hôm nay tôi mới tời trưởng phòng kinh doanh của Chu thị, các bạn có câu hỏi gì cứ trực tiếp hỏi ông ấy là được rồi"

Chu Lập nhanh chóng bước xuống nhường chỗ cho một người đàn ông trung niên bước lên, nhìn tới người đi lên cùng người đang đi xuống kia thật sự là rất đối lập nhau, dù sao con người vẫn là thích cái đẹp, người đẹp ở bên trên giao lưu dĩ nhiên sẽ hứng thú hơn là một ông già trung niên rồi.

Chu Lập rời khỏi hội trường, mọi sự chú ý lúc vừa rồi đều tan biến, có một số sinh viên cũng tự động đứng dậy rời đi, hơn phân nửa hội trường đều trống rỗng, bởi vì Trần Dương ngồi ở xa quá mà cũng cảm thấy có điểm thương cảm cho người đàn ông trung niên ở trên bục kia, đến cuối cùng đành quyết định ngồi ở lại tham gia buổi giao lưu này.

Trưởng phòng kinh doanh Chu thị rất nhiệt tình ở phía trên chia sẻ kinh nghiệm, nói nhiều đến mức hai bên mép cũng xuất hiện bọt trắng, cho dù không có ái có hứng thú muốn nghe vẫn là ở phía bên trên thao thao bất tuyệt một mình. Trần Dương cảm thấy hơi buồn ngủ, nhắm mắt lại một chút kế tiếp liền ngủ luôn.

Lúc Trần Dương tỉnh dậy liền phát hiện ra hội trường trống không không một bóng người rồi, vậy mà chẳng có ai gọi cậu gì cả. Trần Dương bực bội trở về ký túc xá mở Vô Hạn Đấu Giới đăng nhập vào trò chơi.

Còn chưa đầy 5 phút nữa sẽ tới thời gian tới ôn tuyền ngâm mình nhận kinh nghiệm nhân đôi. Trần Dương ở bên ngoài thành làm nhiệm vụ đánh quái liền nhìn thấy Ô Nha cùng Vô Lại đang PK. Hiện tại Vô Lại đang là người đứng thứ hai trong bảng xếp hạng lực chiến, Trần Dương tò mò xem thử trang thông tin Vô Lại, lực chiến của hắn lúc trước là sáu triệu lúc này đã lên hơn bảy triệu rồi, so với Ô Nha chỉ kém hơn một chút mà thôi.

Trần Dương đứng nhìn một màn PK trước mắt, Ô Nha cùng Vô Lại đúng là một chín một mười, nhìn tới hai người đều đang cạn dần máu liền căng thẳng ngồi ở một bên đợi xem.

[Hệ thống thông báo]: Nhân giới Vô Lại bị hạ sát bởi ma giới Ô Nha.

Trần Dương ở bên cạnh quả thật có chút thất vọng, chẳng lẽ không có ai đánh thắng được Ô Nha hay sao. Đến giờ vào ôn tuyền, Trần Dương tính treo máy trong ôn tuyền rồi đến căng tin ăn cơm chiều, nhưng mà lúc này cậu lại nhận được tin nhắn từ Ô Nha

[Ô Nha]: Đến chỗ Hồng Nương làm nhiệm vụ Tiên Lữ Kỳ Duyên.

Tiên Lữ Kỳ Duyên là nhiệm vụ hàng ngày chỉ có thể làm một lần, người chơi sẽ phải tới chỗ Hồng Nương trả lời một vài câu hỏi giống như là tìm hiểu đối phương, nhiệm vụ làm không khó chỉ tốn chưa đến một phút mà thôi, làm nhiều lần thì mức độ thân mật sẽ tăng lên, mức độ thân mật tăng tới một mức nhất định sẽ có thể kết hôn.

Trần Dương nghĩ nghĩ một hồi vẫn tới chỗ Hồng Nương gặp Ô Nha, Tiên Lữ Kỳ Duyên vừa hoàn thành Ô Nha liền tặng cho cậu 999 đóa hồng, tặng hoa hồng cũng có thể tăng điểm thân mật, chỉ là 999 đóa hồng này phải dùng kim nguyên bảo mới có thể mua, một bông hồng giá 1 kim nguyên bảo, 999 đóa hồng giá 999 kim nguyên bảo, Ô Nha không những một lần tặng mà còn tặng nhiều lần liên tiếp, tặng đến mức trên màn hình của cậu toàn là cánh hoa hồng bay lả tả.

[Hệ thống thông báo]: Ma giới Ô Nha ái mộ tiên giới Ma Tước, dùng 999 đóa hoa hồng để bày tỏ tình cảm.

[Hệ thống thông báo]: Ma giới Ô Nha ái mộ tiên giới Ma Tước, dùng 999 đóa hoa hồng để bày tỏ tình cảm.

[Hệ thống thông báo]: Ma giới Ô Nha ái mộ tiên giới Ma Tước, dùng 999 đóa hoa hồng để bày tỏ tình cảm.

...

Kênh thế giới lại bắt đầu nổi sóng.

[Túi Tiền Của Lão Nương]: Ô Nha lại muốn kết hôn nữa rồi

[Hoa Rơi Hữu Ý]: Ma Tước lúc trước không phải là nam hay sao, hiện tại vì sao thành nữ rồi?

[Lão Tử Rất Nóng]: Con mẹ nó đừng tặng hoa nữa có được không, máy tính của lão tử lag cứng luôn rồi này.

[Thần Thú]: Ô Nha khẳng định là đại gia rồi, đúng là nhiều tiền không biết tiêu gì.

[Hệ thống thông báo]: Tiên giới Ma Tước có mười nghìn điểm mị lực, ở Biện Kinh là Khuynh Quốc Khuynh Thành không ai sánh bằng.

Trần Dương đột nhiên có thêm danh hiệu Khuynh Quốc Khuynh Thành ở trên đầu, danh hiệu này ngoài tăng thêm một nghìn lực chiến ra cũng chẳng có thêm cái gì cả, bản thân cậu cũng không ham mê cái danh hiệu này cho lắm, chỉ là Khuynh Thành kia hẳn là không vừa lòng cho nên mới tự mua hoa tặng cho mình để lấy lại danh hiệu.

[Hệ thống thông báo]: Tiên giới Khuynh Thành có mười một nghìn điểm mị lực, ở Biện Kinh là Khuynh Quốc Khuynh Thành không ai sánh bằng.

Hệ thống vừa thông báo Khuynh Thành lấy lại danh hiệu thì Ô Nha lại tiếp tục tặng hoa hồng cho cậu, bọn họ cứ như vậy khiến hoa rơi đầy màn hình, hệ thống liên tục thông báo danh hiệu Khuynh Quốc Khuynh Thành kia chuyển cho người khác. Toàn bộ Biện Kinh lúc này liền rơi vào tình trạng lag cứng đến muốn phát điên, kênh thế giới liên tục la hét.

[Tôi Là Một Con Rồng]: Cái gì vậy hả, không muốn ai chơi game nữa hay sao?

[Hoàng Hoàng]: Muốn thể hiện về nhà mà thể hiện đi.

[Hắc Cẩu Kêu Meo Meo]: Lại nữa lại nữa, khi nào mới chịu dừng lại đây.

Ô Nha cứ như vậy tặng hoa cho Trần Dương, tặng đến khi Khuynh Thành kia không còn lấy lại được danh hiệu Khuynh Quốc Khuynh Thành nữa mới chịu dừng lại, toàn bộ Biện Kinh mới có thể ngừng lag. Trần Dương lúc này mới nhắn tin cho Ô Nha.

[Ma Tước]: Anh sao lại có nhiều hoa như vậy?

[Ô Nha]: Mua ở chợ.

Trần Dương nuốt một ngụm nước miếng, người này rốt cuộc có sẵn bao nhiêu kim nguyên bảo ở trong game này rồi.

[Ma Tước]: Lãng phí quá, danh hiệu kia cũng chỉ tăng được một nghìn lực chiến mà thôi.

Trần Dương nhận được lời mời giao dịch từ phía Ô Nha, vừa chấp nhận lời mời đó thì đối phương lại chuyển cho cậu nguyên bộ trang bị 6x màu cam cùng vài viên nội lực đan, toàn là hàng không khóa, hắn là ma giới tại sao lại có trang bị của tiên giới, chắc không phải là đánh boss rơi ra rồi để dành cho cậu chứ.

Trần Dương không khách khí mà nhận đồ, mặc bộ trang bị kia liền tăng lực chiến đáng kể, xem lại bảng lực chiến đã leo lên được thứ hạng thứ 20, Tiểu XY kia hạng 19, một lát nữa cậu nhất định phải hẹn người đó PK một trận để xả hận.

[Ma Tước]: Anh đánh boss rơi ra trang bị hả?

[Ô Nha]: Chỉ rơi ra được đôi ủng còn lại là mua ở chợ.

Trần Dương giật mình, mua ở chợ nữa, thẳng thắn quá thẳng thắn rồi, Ô Nha nhất định làm đại gia ngoài đời thật.

[Ma Tước]: Như vậy tốn nhiều tiền quá, em trả lại đồ cho anh.

Trần Dương đang định giao dịch cùng Ô Nha thì Ô Nha đã gửi tới lời cầu hôn cho cậu rồi.

[Ô Nha]: Dùng đi, lấy thân báo đáp là được rồi.

Trần Dương nhìn thấy dòng chữ kia liền có chút do dự, này có được coi là lừa dối tình cảm của người khác hay không đây, cuối cùng Trần Dương vẫn là đồng ý chấp nhận lời cầu hôn, coi như Ô Nha nói lấy thân báo đáp là được rồi.

[Hệ thống thông báo]: Ma giới Ô Nha cùng tiên giới Ma Tước, tâm đầu ý hợp, kết thành phu thê, nguyện bách niên giai lão.

Sau đó trên màn hình liền xuất hiện kiệu hoa đỏ cùng tân lang cưỡi bạch hổ, Trần Dương ngồi ở trong kiệu hoa đỏ kia không di chuyển được, cũng không xuất hiện được, hiện tại cậu cần phải đợi kiệu hoa đi hết một vòng Vũ Lăng này mới có thể tiếp tục làm nhiệm vụ khác.

Ô Nha lại muốn cùng cậu giao dịch, lần này hắn cho cậu thú cưỡi Bạch Hổ cùng thời trang cửu sắc, Trần Dương do dự một hồi vẫn là quyết định nhấn vào ô từ chối.

[Ma Tước]: Không thể nhận được, hai thứ này tốn rất nhiều kim nguyên bảo của anh.

[Ô Nha]: Vừa mới rồi quanh vòng xoay may mắn nhận được, hai thứ này đều đã có rồi nếu em không nhận anh cho đi dung luyện.

Trần Dương giật mình, cho đi dung luyện không phải là mất luôn rồi hay sao, hắn nếu không dùng có thể treo lên chợ bán rẻ vẫn là được rất nhiều kim nguyên bảo thu về mà. Ô Nha giao dịch lại với Trần Dương, vẫn là thú cưỡi Bạch Hổ cùng thời trang cửu sắc, Trần Dương nhấn vào ô đồng ý giao dịch, mặc lên người lực chiến lại càng tăng cao, ở trong bảng xếp hạng đứng thứ 16 rồi.

[Ma Tước]: Cảm ơn anh.

Ô Nha lại offline rồi, hôn lễ còn chưa kết thúc tân lang đã rời đi, Trần Dương ngồi đợi kiệu hoa đi hết thành Vũ Lăng liền tiến vào ôn tuyền treo máy, kế đó nhanh chóng chạy xuống ký túc xá ăn cơm.

___

Thời gian cứ thế trôi qua, mùa hè càng lúc càng nóng nực, chưa đầy một tuần nữa sẽ nghỉ hè, nghỉ hè xong sẽ bắt đầu thực tập ba tháng. Trần Dương đã nộp đơn xin vào làm thực tập sinh của Chu thị, không có điều gì quá bất ngờ khi cậu được bên phía đó đồng ý, mọi chuyện sớm đã được Chu Lượng sắp xếp ổn thỏa rồi.

Thời gian này giữa Trần Dương và Chu Thi Hàm chẳng có gì tiến triển cả, bản thân cậu cảm thấy bọn họ dường như chưa thật sự là một cặp tình nhân, vẫn còn thiếu thiếu cái gì đó, cho dù Trần Dương luôn cảm thấy Chu Thi Hàm chính là mẫu người lý tưởng mà cậu thích, nhưng hai người bọn họ thực chất chưa có chính thức nói lời yêu, cứ như vậy cùng nhau đi chơi, có thể nói là thân thiết hơn bạn bè bình thường một chút nhưng lại chưa đủ để trở thành người yêu của nhau.

Sau đó có một chuyện rất là kỳ quái, Ô Nha ở trên mạng còn chưa chịu ly hôn với cậu, hàng ngày dẫn cậu đi làm nhiệm vụ, thỉnh thoảng lại cho cậu một số trang bị thích hợp, sau đó túi đồ của cậu toàn là hàng thời trang, mỗi lần ra sự kiện mới là Ô Nha sẽ tặng cho cậu một thời trang trong đó, cảm giác giống như muốn cậu trưng diện thật đẹp vậy.

Tối đó Ô Nha cùng Trần Dương đến chỗ Hồng Nương làm nhiệm vụ Tiên Lữ Kỳ Duyên, làm xong rồi Trần Dương liền hỏi Ô Nha.

[Ma Tước]: Anh không lên nhẫn cưới cấp 7 nữa hay sao?

[Ô Nha]: Em thích?

Trần Dương có cảm giác thụ sủng nhược kinh, nếu như bây giờ cậu nói cậu thích nhẫn cưới cấp 7 không biết chừng Ô Nha thật sự hack cái game này mà tặng cho cậu mất.

[Ma Tước]: Không phải, chỉ là trước đây anh kết hôn nhiều lần như vậy chẳng phải là muốn làm nhẫn cưới cấp 7 hay sao?

[Ô Nha]: Bây giờ không thích nữa.

Trần Dương có một chút run rẩy, ý là sao đây, trước kia rõ ràng muốn lên nhẫn cưới cấp 7 nhưng bây giờ lại không thích nữa.

[Ma Tước]: Tại sao?

[Ô Nha]: Em bao nhiêu tuổi?

Trần Dương cảm thấy có dự cảm không lành, đột nhiên hỏi tuổi của cậu làm cái gì, muốn tán tỉnh cậu hay sao chứ.

[Ma Tước]: 20 tuổi.

[Ô Nha]: Ừ.

[Ô Nha]: Đang học đại học?

[Ma Tước]: Anh hẳn là người đi làm rồi nhỉ.

[Ô Nha]: Đúng thế, em ở đâu?

Nhất định là muốn tán tỉnh cậu rồi, Trần Dương im lặng suy nghĩ một chút cuối cùng liền lừa gạt Ô Nha.

[Ma Tước]: Thành Đô.

[Ô Nha]: Anh đang ở Thành Đô công tác, chúng ta gặp mặt nhau đi.

Trần Dương giật mình, lại có thể trùng hợp đến như vậy hay sao.

[Ma Tước]: Nhưng hiện tại em đang ở Trùng Khánh học, chắc là không gặp anh được rồi. Anh ở đâu?

[Ô Nha]: Bắc Kinh.

Trần Dương giật mình, cậu hiện đang học ở Bắc Kinh, Ô Nha cũng ở Bắc Kinh, Bắc Kinh hơn hai mươi triệu người chắc cũng sẽ không trùng hợp đến mức ở rất gần nhau đâu.

[Ma Tước]: Vậy sao, anh ở chỗ nào Bắc Kinh vậy?

[Ô Nha]: Triều Dương.

Trần Dương đột nhiên cảm thấy run rẩy lạnh buốt sống lưng, quả thật còn muốn hỏi hắn ở chỗ nào Triều Dương bởi vì cậu cũng ở Triều Dương, nhưng mà cậu sợ hỏi ra hắn lại đáp ở rất gần nơi cậu ở đến lúc đó còn khủng bố hơn.

[Ô Nha]: Anh đi công tác ba ngày, giúp anh làm nhiệm vụ có được không?

Trần Dương bất ngờ, muốn cho cậu chơi nick của hắn ba ngày sau, không sợ cậu là người xấu lấy hết đồ, thay đổi luôn mật khẩu hay sao.

[Ma Tước]: Anh không sợ em lấy luôn nick của anh sao?

[Ô Nha]: Em chọn người thật hay chọn nhân vật trong game chứ?

Con mẹ nó đúng thật là tán tỉnh cậu rồi, chẳng lẽ bây giờ liền nói cậu thật ra là trai thẳng không phải là nữ, nhưng mà cậu lại nhận quá nhiều vật phẩm giá trị từ Ô Nha, nếu như hắn ở trên kênh thế giới phanh phui cậu là một tên lừa đảo như vậy chỉ còn bước nghỉ game luôn thôi, bản thân cậu vẫn còn muốn chơi tiếp thế cho nên liền lảng tránh nhắn lại cho Ô Nha ba cái mặt cười thật lớn không nói gì cả.